Tui là thằng nhà quê chính hiệu. Một tuổi thơ sống thiếu tình thương và cơm gao. Những năm tháng phiêu dạt trên tây nguyên với đời bộ đội và làm kẻ tha hương mong kiếm một việc nào đó nhằm để sống qua ngày.
Quay lại nhà quê ư? Chuyện như đùa! Ai đi xa học hành ,làm ăn rủi ro thất bại về quê khó sống lắm! Người ta chỉ ngưỡng mộ ai đó làm cán bộ chức quyền, ai đó làm ăn giàu có mỗi lần về làm vài ba sọt yo yo ,chén chú chén anh thì người ta thích.
Nhà quê mình tình cảm lắm? Ai ốm đau ,chết chóc đều có người thăm hỏi,nhưng ai nghèo nàn người ta khinh đến mạt rệp. Người giàu có thì người ta a dua theo làm cho giàu hơn lên hoặc là người ta ganh ghét. Kẻ nghèo khó sa cơ thì người ta đạp cho chết luôn-thói đời là vậy, thậm chí anh em bà con, người ta cũng không ớ lên một tiếng để uống 1 vài ly cúng tổ thợ mộc, thợ may.
Khi bạn xuống khỏi ngã ba Đống Đa bắt đầu thấy một vài làn gió mát rồi. Gió từ biển đấy!
Biển ồn ào nhưng tình cảm lắm bạn ạ! Cuộc sống có thể ăn sóng nói gió nhưng mà biết giúp nhau hơn ở quê. Cá tôm dẫu ít hay nhiều đều có cái ăn. Biển thật thà có bao nhiêu xài bao nhiêu, để hết mùa thì đi vay nặng lãi. Biển có nhiều người thất học bỡi đất chật người đông, cứ nghĩ một chuyến ra khơi là nhiều tôm cá tha hồ mà bán ,tha hồ mà ăn.

Biển dung tục vừa xả xấu trên bãi cát vừa nói chuyện, dăm ba bà một cách tự nhiên giơ cái kẽm cham vảm đố ai dám nhìn để biết to hay nhỏ.
Gái biển đa số mông to nhiều người thích. Tục ư! Không đâu ,khoa học đấy! sinh đẻ dễ, sinh lý mạnh-sự khoái nhất trong cuộc sống trần tục nầy!
Biển ít so đo giàu nghèo, ít đâm chọt như quê!
Gió từ biển mang vị mặn của muối, mùi tanh của cá, mùi rong rêu ,mùi rau câu, ra ngoài xa một tý mới ngửi đúng cái mùi nầy.
Biển trong bờ có mùi sơn của ghe thuyền ,mùi dầu rái, mùi gỗ đang mục theo năm tháng ,có mùi xú uế hăng hắc đặc thù vùng biển.
Cái mùi thúi của các loại hải sản bỏ, phơi khô để làm thức ăn cho gia súc đã tạo lên cái tên Eo nín Thở, nay không còn nữa nhưng cái tên thì vẫn chưa biết lúc nào nó chết.
Mùi của biển tanh tanh, mằn mặn bao đời vẫn thế! Tôi say biển hay say em ,hỡi em có đôi mông tròn ngực nhô…Tôi say em hay say biển. Tôi vừa mới làm vài hươu, chếnh choáng…hít một hơi thật sâu và nhảy xuống biển cái ào!