NGƯỜI BÌNH ĐỊNH GÓP MẶT VỚI ĐỜI

NGƯỜI BÌNH ĐỊNH GÓP MẶT VỚI ĐỜI

Postby dohubidi on Tue Feb 26, 2008 1:49 pm

Ký túc xá ưu tiên sinh viên Bình Định tại TP. HCM
15:45', 26/2/ 2008 (GMT+7)
Ngày 25.2, ông Huỳnh Phi Châu (quê Tam Quan, Hoài Nhơn), chủ nhân KTX tư nhân đầu tiên tại TP.HCM cho biết, cuối tháng này sẽ đưa 15 phòng trọ mới xây vào hoạt động, với đầy đủ tiện nghi như máy giặt, đường nét, ti vi có cáp… chỉ với giá 180.000đ/người.

Được biết, ĐH Công nghiệp 4 đã gửi danh sách 110 sinh viên nhờ được “trú ngụ” tại đây. Tuy nhiên, KTX chỉ giải quyết một nửa số lượng mà trường ĐH Công nghiệp 4 yêu cầu, số còn lại sẽ dành cho các sinh viên đồng hương, ưu tiên các trường hợp có giấy xác nhận khó khăn. Ông Châu cho biết: “Tôi là người Bình Định và tôi muốn làm một điều gì đó cho quê hương mình. Đó cũng là tâm niệm của má tôi”. Nếu không đủ sinh viên đồng hương, ông chủ quê Tam Quan này mới giải quyết các trường hợp sinh viên các tỉnh khác.

Địa chỉ KTX nằm đối diện chùa Như Lai, đường Nguyễn Thái Sơn, P.5, quận Gò Vấp, số 142 A đường số 11, ĐT: 5885707, 5885708, anh Châu: 0903. 8956.067.

Phạm An Hòa
dohubidi
Thành viên
 
Posts: 11
Joined: Tue Feb 26, 2008 1:04 pm
Blog: View Blogs (0)
Top

Re: NGƯỜI BÌNH ĐỊNH GÓP MẶT VỚI ĐỜI

Postby dohubidi on Tue Feb 26, 2008 2:07 pm

Người “tạo hình” danh nhân
9:13', 26/2/ 2008 (GMT+7)
Bạn bè và người thân, lần đầu tiên bắt gặp Lê Ân làm tượng danh nhân đều ngạc nhiên, không hiểu tại sao anh lại mê đắm công việc này đến vậy. Mấy ai biết rằng, để đến với nghề “tạo hình” tượng danh nhân này, anh đã học hỏi, rèn luyện trong gần chục năm trời…




Lê Ân đang hoàn thiện tượng chân dung Nguyễn Du. Ảnh: H.T




* Mối “duyên” với tượng danh nhân

Đó là khoảng thời gian Lê Ân phiêu bạt kiếm sống ở TP. Hồ Chí Minh. Do phải làm đủ nghề để kiếm sống như tham gia trùng tu chùa, làm phù điêu… nên anh thường xuyên tiếp xúc với tượng, rồi đâm ra mê làm tượng từ lúc nào không biết. Lê Ân tâm sự: “Có lúc cả tháng trời, ngày nào tôi cũng đến phố chế tác đồ gỗ mỹ nghệ chỉ để ngồi nhìn các nghệ nhân làm tượng, nhằm “học lỏm” nghề của họ. Tôi cũng đã bỏ nhiều thời gian thử làm các loại tượng để rèn luyện tay nghề của mình. Càng làm, tôi lại càng bị mê hoặc”.

Trở về Quy Nhơn, Lê Ân cũng làm tượng, nhưng chủ yếu là để thỏa mãn thú vui và tặng bạn bè là chính. Đến một ngày, “duyên kỳ ngộ” đưa anh bước vào công việc “tạo hình” các danh nhân. Chẳng là trong thời gian tham gia trùng tu chùa Giác Uyển (quận Phú Nhuận), tay nghề làm phù điêu, tạo tác tượng của anh đã lọt vào đôi mắt tinh tường của người trụ trì. Và rồi sáu năm sau, Lê Ân bất ngờ nhận được cuộc điện thoại đề nghị anh làm tượng Thiền sư Lê Ban, người sáng lập ra chùa Ông Núi (xã Cát Tiến, huyện Phù Cát). Bất ngờ và cảm kích trước sự tin tưởng này, Lê Ân nhận lời và bỏ công sức tìm kiếm tư liệu về Thiền sư Lê Ban để làm tượng. Tháng 4 năm 2000, tượng Thiền sư Lê Ban bằng bê tông cốt sắt được hoàn thành và đặt tại hang Tổ chùa Ông Núi.

Lê Ân cho biết: “Cái khó là hồi giờ không có tư liệu chính xác về Thiền sư Lê Ban, nên tôi chỉ biết làm tượng dựa trên ý tưởng của các nhà sư, cùng với quan niệm sáng tạo riêng của mình. Tượng không được làm theo mô típ truyền thống, mà trong tư thế ngồi hết sức tự nhiên, thoải mái. Qua đó, thể hiện Thiền sư Lê Ban vừa đức độ, trí tuệ, nhưng cũng rất gần gũi, đời thường”.

Còn việc làm tượng Giáo sư Đặng Đức Trạch đặt tại vườn tượng danh nhân Bệnh viện Phong và Da liễu Trung ương Quy Hòa lại là một “cơ duyên” khác. Đặng Đức Trạch là một trong những người góp công lớn vào sự phát triển của bệnh viện này. Trước đó, đã có người thử làm tượng ông nhưng không đạt, nay Lê Ân được mời thử sức với chất liệu bê tông. Sau khi Lê Ân chế tác xong, tượng chân thực và sống động đến nỗi, hai người con của Giáo sư Trạch khi vào Quy Hòa trông thấy bức tượng đã xúc động đến rơi nước mắt.

Lê Ân còn làm nhiều tượng khác như tượng anh hùng Ngô Mây tại huyện Phù Cát, tượng Hải Thượng Lãn Ông… Hiện tại, anh đang dồn hết tâm trí vào việc thực hiện Vườn tượng Danh nhân (dự kiến gồm khoảng 16 tượng) trong khuôn viên Trường Đại học Quy Nhơn.




Tượng Issac Newton do Lê Ân thực hiện, đặt tại khuôn viên Trường Đại học Quy Nhơn. Ảnh: H.T




* Đối diện với đam mê

Tìm đến nơi ở kiêm xưởng chế tác tượng của Lê Ân, một căn nhà nhỏ trên đường Nguyễn Thái Học (TP. Quy Nhơn), đúng lúc anh đang mải mê với tượng trong khoảnh sân nhỏ trước nhà. Thấy khách đến, Lê Ân chỉ ngay vào một bức tượng: “Đây là tượng Nguyễn Du mà tôi rất tâm huyết. Với những gì đã tìm hiểu về ông, tôi đã tạo ra một tác phẩm với hy vọng là có thể lột tả được chiều sâu trong tâm hồn đại thi hào”. Quả thật, ngắm tượng Nguyễn Du mà Lê Ân tạo tác, ta có thể cảm nhận được “hồn” của nhân vật mà tác giả muốn chuyển tải. Vẫn là chân dung Nguyễn Du trong trang phục áo dài khăn đóng như những tác giả khác từng thể hiện, nhưng khuôn mặt như đang nói với người thưởng ngoạn về một nỗi đau đời. Nỗi đau ấy đọng lại trên đôi mắt, như đang trực diện nhìn vào cuộc sống nhân sinh, nhưng vẫn ánh lên vẻ cương nghị.

Ngoài tượng Nguyễn Du, Lê Ân cũng đã hoàn thành xong tượng các danh nhân, nhà khoa học trong nước và thế giới như Chu Văn An, Issac Newton, Leonhard Euler… hiện đã đặt tại Vườn tượng Danh nhân trong Trường Đại học Quy Nhơn. Bức tượng nào cũng sống động, ít nhiều thể hiện dấu ấn riêng của tác giả.

Những ai đã từng ngắm tượng do Lê Ân tạo tác, đều có chung nhận xét: tượng vừa có thần, vừa chân thực, gần gũi, nhất là ở đôi mắt được Lê Ân “điểm nhãn” rất sống động. Lê Ân “bật mí”: “Thường đối với tượng chất liệu bê tông, người ta chỉ khắc mí trên mí dưới, còn bên trong mắt để trần, nên mắt tối và lạnh lẽo. Tôi đã nghiên cứu để tạo một vòm cung khối cầu bên trong mắt; trong đó, vùng tối con ngươi mắt được làm âm xuống và điểm thêm một khối xi măng nhỏ để bắt sáng. Như vậy, mỗi khi có ánh sáng chiếu vào, đôi mắt tượng sẽ ánh lên, trông có “thần” hơn”.

Lê Ân tâm sự: “Thực ra, việc làm tượng cũng không nằm ngoài mục đích mưu sinh, nhưng nhiều khi, vấn đề kinh tế cũng chỉ là phụ, quan trọng là mình được sống hết mình với đam mê. Nhiều khi, nửa đêm, nảy sinh ý tưởng, vậy là tôi cũng bật dậy làm thử cho bằng được”. Nghe Lê Ân bày tỏ, chợt tôi lại nhớ đến câu thơ trong bài “Tự tình” của anh: Đối diện với đam mê/ là bóc từng thớ mộng già nua ố màu hoang tưởng/ Tìm chút hồi hộp nguyên sơ nơi trầm tích đời mình… Đối diện với đam mê/ là rong chơi trong từng bước mưu sinh/ Đuổi bắt cái phút giây hóa thân nhọc nhằn bao tiết điệu.

Hoài Thu
dohubidi
Thành viên
 
Posts: 11
Joined: Tue Feb 26, 2008 1:04 pm
Blog: View Blogs (0)
Top

Re: NGƯỜI BÌNH ĐỊNH GÓP MẶT VỚI ĐỜI

Postby valin2003_tp on Sat Mar 01, 2008 2:44 pm

tuyet voi that, doc topic nay minh ac han trong long moi nguoi nhat la nhung nguoi con Binh Dinh aai nay cung deu rat tu hao.
Hi vong trong tuong lai se ngay cang co nhieu nhieu "Le An" hon the nua; du cho nhung viec lam cua ban la gi va cho ai, chi can gop them cho doi 1 nu cuoi da la su cong hien duoc ghi nhan ;)
valin2003_tp
Thành viên
 
Posts: 2
Joined: Tue Feb 26, 2008 11:06 am
Blog: View Blogs (0)
Top

Re: NGƯỜI BÌNH ĐỊNH GÓP MẶT VỚI ĐỜI

Postby dohubidi on Thu Mar 06, 2008 11:25 am

Ông giáo làng

Chưa qua trường lớp sư phạm, chưa một ngày được công nhận là công chức ngành giáo dục, nhưng thầy Lê Sỹ Nguyên và cụ thân sinh đã có ngót 100 năm dạy học cho những đứa trẻ kém may mắn ở một vùng quê nghèo ngoại vi thành phố Quy Nhơn, tỉnh Bình Định.

Ngày : 2007-11-23 15:07:00.0




Nhà thầy Nguyên ở Nhơn Bình 2 thuộc khu vực 7, phường Nhơn Bình, thành phố Quy Nhơn. Tuy gọi là phường nhưng đi sâu vào thì thấy toàn là làng mạc, sông nước và các ao đìa nuôi tôm nối tiếp nhau xen lẫn những vùng dân cư nghèo nàn thưa thớt...

Thầy Nguyên cho biết, lớp học tình thương của gia đình thầy là căn nhà xây cấp 4 nằm phía trước sân vườn, rộng chừng ba chục mét vuông. Thầy nói, mùa hè trời oi bức thì cho cả lớp ra học ở ngoài vườn gần sông, đến mùa Đông trời lạnh, thì vào căn nhà đang ở phía trong. Căn nhà ngang này của thầy vừa là nơi ở vừa cũng là một lớp học.

Lớp học được xây dựng nên bằng số tiền vốn trị giá 8 chỉ vàng mà cả đời 2 vợ chồng thầy lao động dành dụm được. Theo thầy thì đó là tiền để dự phòng lúc ốm đau, bệnh tật và dưỡng già cho 2 vợ chồng, khi 7 đứa con gái đều đã lần lượt xuất giá theo chồng ở riêng.

Lớp học có khoảng 40 đứa trẻ từ 6 - 15 tuổi, chúng là con em của dân nghèo các khu vực 6,7,8 phường Nhơn Bình và một số xã phía đông của huyện Tuy Phước được thầy Nguyên dạy cùng một lúc 3 chương trình từ lớp 1 đến lớp 3. Giờ học thường bắt đầu từ 7 giờ sáng và kết thúc lúc 11 giờ trưa.

Thầy Lê Sĩ Nguyên cho biết, vào năm 1995, được sự quan tâm hỗ trợ của các cấp ngành và chính quyền địa phương tỉnh Bình Định, thầy Lê Sĩ Nguyên cũng bắt đầu có lương. Biết tin thầy Nguyên hiến số tiền dành dụm ít ỏi của mình để xây lớp học tình thương cho làng, lại còn dùng đất vườn nhà để dựng phòng học cho các cháu khuyết tật, thiểu năng trí tuệ, nhà nghèo không đến trường được, ngành giáo dục Quy Nhơn đã quyết định phụ cấp cho thầy 175.000 đồng/tháng; UBND phường Nhơn Bình cấp thêm 120.000 đồng/tháng.

Thầy Nguyên xúc động kể: Thấy gia đình thầy chẳng dư dả, nhiều phụ huynh là nông dân, ngư dân nghèo, bắt được con tôm, con cá ngon đều đem biếu, nhưng thầy đều không nhận.

Lớp tình thương của thầy Nguyên được áp dụng theo mô hình lớp học "linh động", các em rảnh việc nhà lúc nào thì học lúc đó. Thậm chí đang học nhưng thấy nước sông xuống là các em lại xin phép thầy ra gành mò cua bắt ốc giúp cha mẹ. Do đó nên lớp học của thầy không năm nào có kỳ nghỉ hè như các trường tiểu học tình thương khác. Khi chúng tôi đến thăm thì đang có khoảng 30 học sinh lớp 1 đến 3, độ tuổi từ 12-15. Trong đó 17 em bị thiểu năng trí tuệ. Số em còn lại không đủ điều kiện học ở các trường tiểu học chính quy vì nhà quá nghèo, phải vừa học vừa lao động giúp gia đình. Em nào cố gắng hết lớp 3 thì được thầy cho lên trường tiểu học Nhơn Binh 2 học chung với các bạn lớp 4.

Ngoài những học trò trong làng, còn có nhiều em nhỏ từ các xã, huyện khác bơi thuyền qua sông xin được học lớp thầy Nguyên. Vì vậy vào những ngày nước sông Hà Thanh dâng cao, thầy Nguyên lại kiêm luôn cả công việc chèo đò đưa lũ học trò nhỏ từ làng bên qua sông đến lớp, sau đó lại chèo đò đưa về để tránh tai nạn đáng tiếc cho các em...

Thầy Nguyên kể cho chúng tôi về những công việc hàng ngày của mình mà nghe như chuyện cổ tích. Cụ thân sinh của thầy Lê Sĩ Nguyên trước đây cũng là một thầy giáo làng có tấm lòng thương người và cũng từng nhiều năm mở lớp dạy học miễn phí cho lũ trẻ thất học trong vùng. Đến hết năm 2007 này thầy Nguyên đã 74 tuổi. Gắn với tuổi tác ấy chính là những thế hệ lớp học tình thương mà thầy kế nghiệp cha mình tính đến nay đã khoảng 100 năm với hàng ngàn học trò không nhớ hết mặt.

Anh Tú
dohubidi
Thành viên
 
Posts: 11
Joined: Tue Feb 26, 2008 1:04 pm
Blog: View Blogs (0)
Top

Re: NGƯỜI BÌNH ĐỊNH GÓP MẶT VỚI ĐỜI

Postby lalala on Mon Mar 10, 2008 10:25 am

dohubidi wrote:Ông giáo làng

Chưa qua trường lớp sư phạm, chưa một ngày được công nhận là công chức ngành giáo dục, nhưng thầy Lê Sỹ Nguyên và cụ thân sinh đã có ngót 100 năm dạy học cho những đứa trẻ kém may mắn ở một vùng quê nghèo ngoại vi thành phố Quy Nhơn, tỉnh Bình Định.

Ngày : 2007-11-23 15:07:00.0

....



Lớp thầy Nguyên đã không còn hoạt động trước ngày có bài báo này! Đọc entry Cổ tích người đưa đò bên bờ sông Hà Thanh để có thêm chi tiết tại blog của... http://360.yahoo.com/wowlom
"Living this life
Requires a heart.
You know for what, my love?
For the wind -- to spread it everywhere..."
Trịnh Công Sơn
------------------

http://www.mangbinhdinh.com - hội tụ trên miền đất võ
lalala
Năng khiếu
Năng khiếu
 
Posts: 84
Joined: Sat Apr 10, 2004 11:07 am
Blog: View Blogs (0)
Top


Post a reply

Smilies
em22 em36 em26 em39 em29 em35 em31 em34 em32 :D :) ;) :( :o :shock: :? 8-) :lol: :x :P :oops: :cry: :evil: :twisted: :roll: :!: :?: :idea: :arrow: :| :mrgreen: :geek: :ugeek:
Quote Selected
 

Return to Người Bình Định bốn phương

Who is online

Users browsing this forum: Alexa [Bot], Nguyen dinh Tuan and 1 guest