bởi Nguoi benh cuoi ngay » 03-12-2009, 20:25
Mưa SG !!!!
Mưa rơi...
Từng hạt, nặng trĩu...hắt vào một con người cũng trĩu nặng ...
Không biết từ bao giờ mưa đã đem lại cho nó nhiều cảm xúc đến vậy, những tâm tư, suy nghĩ khác lạ bỗng dưng xuất hiện, len lỏi trong nó khi nó ngồi nhìn những cơn mưa.
Mưa gợi cho người ta nhiều nỗi buồn, dạo lại một vòng quanh những ký ức, tràn ngập nỗi buồn mêng mang, vì mưa, vì sao những ngày nắng không về, hay vì cái gì khác nữa...
Nhớ lại ngày ấy... mới gần đây thôi... Có người nó nhớ, có người nó quên... nhớ về nó, như chính nó đã cười nhạo của một thời sao quá dễ vô tư và nông nổi. Những cảm xúc tưởng chừng đã ngủ yên nay lại trở về, nhắc nhớ thật nhiều những chuyện đã qua...
Mưa của tháng ngày qua có khác bây giờ không nhỉ?
Mưa của tuổi thơ chỉ nhớ là mưa để tắm, không nghĩ suy, không hoài niệm... Rồi mưa của năm tháng bắt đầu biết buồn, biết tủi, dù buồn tủi ko cho 1 cái gì đặc biệt, mà chỉ là buốn tủi mà thôi...
Nhớ cơn mưa mùa đông giá lạnh, nhớ mưa xuân nhè nhẹ chỉ đủ làm ướt tóc, nhớ cơn mưa rào bất chợt của mùa hè oi ả... Hình như cơn mưa nào cũng gợi nỗi buồn. Không nhớ mưa mùa thu, không biết là có mưa mùa thu không nữa, mùa thu cũng đủ buồn man mác rồi...
Đã lâu không suy nghĩ thế này, đã lâu không muốn hoài niệm nhiều, không muốn buồn, không muốn nhớ, không muốn bận lòng vì bất cứ điều gì. Nó như thế từ bao giờ nhỉ? Nó cứ tưởng rằng, thời gian, công việc, các mối quan hệ sẽ cuốn đi tất cả, nhưng nó nhầm. Những khoảnh khắc, những năm tháng xưa cũ ấy lại hiện về một cách sống động trong tiềm thức nó. Nó nhớ tất cả...Chắc tại mưa.
Cũng đã rất lâu không viết nổi một lá thư, hay chỉ một dòng tin nhắn tử tế thôi, lời nói của nó từ bao giờ bó gọn trong kí tự ngắn ngủi, qua những cuộc điện thoại, tin nhắn chỉ kịp nói đầy đủ nội dung, những emoticon mang đủ hình hài của cảm xúc... Đã lâu không đọc thơ, không viết lăng nhăn nữa. Cứ sợ quá để tâm về một cái gì đó, về một ai đó, sẽ lại phải thêm một nỗi buồn.
Ước lại một lần trở về ngày xưa, về những ngày mưa buồn nhè nhẹ, những ngày mưa của dòng sông kí ức vô tư, của những người đã đi qua và ở lại...
Ước lại một lần được hồn nhiên cùng bạn bè đạp xe trên đường như ngày xưa, một lần lại được cùng bạn thâu đêm suốt sáng nằm bên nhau tâm sự... Lại 1 lần được buồn vui, mong nhớ mà không phải nghĩ suy xấu hổ, giấu kĩ cảm xúc của chính mình...
Ước lại là nó của ngày ấy...
Ngày ấy... bây giờ... .
Rồi lại ước.....xin được nhìn cơn mưa này là cơn mưa cuối trong đời... Muốn nói lời cuối với 1 người bạn thân mới quen, gửi gấm lại ....... để ra đi....mà sao ko thể nói được gì.....tại mưa chăng hay tại gì khác nửa ?
__________________
http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=BS-Xv4j0Vw
Cô gái trong bài nhạc này có phải là gái bán hoa không các bạn ?