nguyentoans wrote:Bao nhiêu năm mà anh Chín vẫn trẻ và đẹp trai ! Tôi nghĩ thầm sao đến giờ này em mới nhận ra điều này, đã quá muộn!!!.
Câu này hay ghê anh Ner ơiem thích câu này rồi đấy
fenvn wrote:[ Hình ảnh ]
Giống đang đi đường, rẽ vào kiếm lùm cỏ cao cao, dựng xe xuống, bẻ 1 nhánh có nhiều lá ổi, tìm một vị trí lý tưởng, bằng phẳng...
nguoihanoi wrote:fenvn wrote:[ Hình ảnh ]
Giống đang đi đường, rẽ vào kiếm lùm cỏ cao cao, dựng xe xuống, bẻ 1 nhánh có nhiều lá ổi, tìm một vị trí lý tưởng, bằng phẳng...
Để làm gì ? Không hiểu ?
nguyentoans wrote:Bao nhiêu năm mà anh Chín vẫn trẻ và đẹp trai ! Tôi nghĩ thầm sao đến giờ này em mới nhận ra điều này, đã quá muộn!!!.
Câu này hay ghê anh Ner ơiem thích câu này rồi đấy
xthuy82 wrote:Tình cờ đọc trên Tuổi trẻ cuối tuần bài viết rất hay về quê hương Bình Định, xin mạn phép được chia sẽ cùng diễn đàn
http://tuoitre.vn/TetOnline2011/Du-Xuan ... -Gang.html
Nón ngựa Gò Găng
TTO - .....
Nón được làm từ Gò Găng, một tiểu thị trấn trên quốc lộ 1, gần thành Đồ Bàn, Bình Định - nơi cách đây trên 500 năm, một cuộc hôn nhân vương giả giữa Chế Mân và Huyền Trân đã làm tốn không biết bao nhiêu giấy mực và những giọt nước mắt
................................
Hãy hình dung một người đẹp đội trên đầu một chiếc nón vàng như đồng lúa chín, đeo đôi bông tai và mang một chiếc kiềng bằng vàng sáng chói, mặc áo gấm vàng rập rờn những đuôi chim phượng dài đà đuột, ngồi trên chiếc kiệu sơn son thếp vàng, có chú rể cưỡi một con ngựa trắng như tuyết đi bên cạnh mới thấy chiếc nón ngựa Gò Găng đẹp kiêu kỳ và đài các đến ngần nào. Tiếc là không còn những cặp vợ chồng vương giả như thế.
.............................
..............................
Người sành điệu phải lặn lội tới Gò Găng, mua chiếc nón từ những nhà làm nón giữ được nghề từ mấy trăm năm, xem từng chiếc nan, từng mối cước, từ những con rồng con phượng cho đến cái chóp bạc trên đỉnh nón. Mua chiếc nón mà bâng khuâng tưởng chừng như mua một món cổ vật gia bảo. Người bán nhìn người mua đội thử, ngắm một lần nữa tác phẩm phải mất cả tháng mới làm xong, lòng rưng rưng vừa ý, trước khi cầm tiền vẫn không quên dặn cách trân trọng giữ gìn. Chính họ gửi đến người mua một nụ cười biết ơn vì đã có con mắt tinh đời nhận ra món hàng độc đáo của họ.
Giờ đây tôi mới hiểu tại sao lại gọi là nón ngựa, phải chăng như người phương Tây, con ngựa được cho là con vật đẹp nhất trong các con vật. Nón ngựa, đúng là đẹp nhất trong các kiểu nón.
KHUẤT ĐẨU
xthuy82 wrote:Không mỏng nhẹ như nón bài thơ xứ Huế, cũng không nặng nề như nón quai thao, nón ngựa Gò Găng thanh mà không mảnh, dày mà không nặng. Nón được làm bằng những phiến lá kè rất nhỏ lấy về từ đỉnh Cù Mông, xếp thật khéo, san sát bên nhau cùng đồng quy trên đỉnh như ngàn muôn tia nắng ấm áp phát ra từ mặt trời. Có lẽ vì vậy nên màu nón không trắng mà vàng như lụa.
hungthanhboy wrote:Lá làm nón không hẳn là lá kè. Vì lá kè trong miền Nam đâu có làm nón được. Có lẽ người viết là dân miền Nam chăng ?
Sau năm 1975 tôi đi rừng ở vùng La Hai - Phước Lãnh thấy bà con đi lấy lá làm nón nhiều nhưng không hỏi nó là lá gì ?
Gò Găng có lẽ là nơi tập trung bán các loại nón lá của Bình Định mình. Có một làng làm nón khá nổi tiếng ở Cát Tường - Phù Cát.
nguyentoans wrote:Câu này hay ghê anh Ner ơiem thích câu này rồi đấy
Return to Văn hóa- Nghệ thuật- Giải trí
Users browsing this forum: Alexa [Bot] and 10 guests