VIẾT VỀ BÌNH ĐỊNH - XỨ NẨU

Re: VIẾT VỀ BÌNH ĐỊNH - XỨ NẨU

Postby quynhoner » Fri Sep 21, 2012 9:18 am



Vị trí yên ngựa ngày xưa là đồn lính phía trên kho chứa đạn của kho 521.
Gần đỉnh bà Hoả có một mỏm đá nhô ra. Từ xa nhìn giống như có một người đang chặt củi. Hiện nay có lẽ tảng đá còn phát triển nên đã mất hình dạng.
Tháp nhà sư là nơi an táng một nhà sư. Nhà chùa cho xây một cái Tháp trên phần mộ.
Năm 1977 giới hạn trồng cây chỉ lưng chừng núi.
Nhớ quá món cá chua um Thị Nại.
User avatar
quynhoner
Đội phó
Đội phó
 
Posts: 1626
Joined: Tue Jul 27, 2010 3:25 am
Has thanked: 310 times
Have thanks: 619 times
Blog: View Blog (0)
Top

Re: VIẾT VỀ BÌNH ĐỊNH - XỨ NẨU

Postby quynhoner » Fri Sep 21, 2012 9:30 am

bidi wrote:Nhà tôi ở gần chợ Cây Me, hướng đường ray xe lửa, dưới chân núi, buổi tối nóng còn bước lên núi mắc võng ngủ...Nhưng bây giờ khu này giải tõa...mỗi đứa một nơi.[/justify][/size]

he he ! Nó đây nè !



Ngọn đồi phía đông của núi bà Hoả trải dài từ ngả ba Đại lộ Đống Đa vòng qua đến khu 6. Đây là mỏm đồi mà @bundooroo bà @bidi leo trèo lên núi ngày xưa. Hiện nay mỏm đồi này đã bị cắt một phần để làm đường Nguyễn Tất Thành nối dài đến trước cổng trường THCS Tây Sơn ( lại lấy tên cũ )
Nhớ quá món cá chua um Thị Nại.

User avatar
quynhoner
Đội phó
Đội phó
 
Posts: 1626
Joined: Tue Jul 27, 2010 3:25 am
Has thanked: 310 times
Have thanks: 619 times
Blog: View Blog (0)
Top

Re: VIẾT VỀ BÌNH ĐỊNH - XỨ NẨU

Postby nguyentoans » Fri Sep 21, 2012 10:23 am

bundooroo wrote:
quynhoner wrote:
bundooroo wrote:Bớt giỡn đi chớ anh Ner? Chỉ có 1 dự án leo núi Vũng Chua thì tụi em chưa làm được thôi.

Thật chứ không giỡn đâu. Vẫn chưa hình dung ra đi đường nào để lên đến đỉnh Bà Hỏa. Có thể những năm sau này khi đã khắc phục các vị trí bãi mìn nên có thể lên xuống được. Năm 1976 khi phát động phong trào trồng cây bạc hà ( cây làm dầu khuynh diệp) chỉ giới hạn một số khu vực. Hiện nay cây tràm bông vàng chiếm đa số, cây bạc hà trồng nhiều ở Vũng Chua kéo dài đến phần đất giáp với Phú Yên.


Có nhiều đường để đi lên đỉnh núi Bà Hỏa. Tính từ đầu sân bay cũ đến ngã 3 Ngô Mây, có thể lên bằng những đường mòn chính sau:
- Đi từ phía bầu Sen lên
- Đi từ hẻm núi xóm chuồng Gà (vòng ra phía sau bể nước)
- Đi từ khu vực nghĩa địa Tàu.
- Đi từ khu vực phía sau đoạn bây giờ là Hoàng Văn Thụ

- Nói là đường, nhưng thực chất cứ leo núi, nhắm hướng mà đi. thường bọn em làm 1 lèo lên đỉnh núi chỗ bể chứa nước. Từ đó tiếp tục nhắm leo tới đường quân sự chạy quanh núi, từ đó sẽ tiếp tục lên tới đỉnh. Đi đường nào thì về đường đó.

Có hai con đường đi lên núi Bà Hỏa mát và không bị gai xương rồng, đó là đường đi thẳng lên từ Chuồng Gà nhưng không vòng ra sau bể nước đó là đường suối, đường này chỉ đi trên đá và leo lên đá, nếu mùa mưa thì không đi được, nhưng thích nhất là khoảng tháng 11 dương lịch lên đó tắm suối, hồi nhỏ đi với mấy thằng chỉ có tuột quần là nhảy xuống.
- Còn đường thứ hai cũng đi từ Chuồng Gà nhưng đi gần tới dốc khoảng 200m là rẻ phải đí ngang qua chùa và nhà máy giấy sau đó đi thằng lên nếu ko đi thẳng thì rẽ trái đi theo đường suối, đường này là lên lô cốt gần nhất, phải đi ngang qua một khoảng đất có khoảng 50 đến 60 cái mộ nếu đi về chiều tối thì rất sợ.
- Còn núi Vũng Chua thì em cũng leo rồi, hồi xưa khi chưa có metro thì bắt đầu đi từ đây, cũng đi theo đường suối đi qua một rừng mây (cây mây) đấy, chỗ này trồng rất nhiều mây, đi được khoảng nữa đường là thấy một cái chùa, đúng hơn là một cái nhà nhỏ có một ông tu tại gia ở đó. Nếu ko đi đường này thì đi đường sau nghĩa địa, chỗ đường trại giam đi zô. Nếu đi sáng sớm thì trưa tới, lên tới đó có mấy cái hộc đá, nước đọng rêu xanh rì, đặc biệt có cá trê rất to nhưng ko ai dám ăn vì nghe nói nó nhiễm cái gì của đài Ra đa đấy (hồi nhỏ ko biết, chắc là phóng xạ), điều đặc biệt thứ hai là có con Cà cuống rất nhiều. Đứng trên đỉnh ngay dưới chân đài Ra đa thì thấy hầu như hết thành phố và một phần huyện Tuy Phước, An Nhơn. Nhưng nếu lên thì phải giới thiệu là quen chú này bạn anh kia không thì bộ đội đuổi xuống ngay, khi về đi đường bê tông về. Còn núi thánh giá em chưa đi thôi :lol:
nguyentoans
Thành viên
 
Posts: 36
Joined: Mon Jun 07, 2010 4:57 am
Location: Quy Nhơn
Has thanked: 26 times
Have thanks: 10 times
Blog: View Blog (0)
Fan of: Đội bóng Bình Định
Top

Re: VIẾT VỀ BÌNH ĐỊNH - XỨ NẨU

Postby quynhoner » Fri Sep 21, 2012 11:55 am

He he ! Tính chi li thì nhiều cha nậu ngày xưa leo núi cũng giỏi ghê hè ! Do chiến tranh nên chưa có dịp leo Bà Hỏa và Vũng Chua.
Nhớ quá món cá chua um Thị Nại.
User avatar
quynhoner
Đội phó
Đội phó
 
Posts: 1626
Joined: Tue Jul 27, 2010 3:25 am
Has thanked: 310 times
Have thanks: 619 times
Blog: View Blog (0)
Top

Re: VIẾT VỀ BÌNH ĐỊNH - XỨ NẨU

Postby dinhnhan » Sun Sep 23, 2012 10:48 am

quynhoner wrote:He he ! Tính chi li thì nhiều cha nậu ngày xưa leo núi cũng giỏi ghê hè ! Do chiến tranh nên chưa có dịp leo Bà Hỏa và Vũng Chua.

nhà e ở dãy núi Bà Hoả nè :D Khu Nghĩa Địa Tàu
SQC Bình Định Cố Lên !!!
User avatar
dinhnhan
Đội hình 2
Đội hình 2
 
Posts: 380
Joined: Fri Mar 21, 2008 12:52 am
Location: Quy Nhơn Đất Nẫu
Has thanked: 0 time
Have thanks: 6 times
Blog: View Blog (0)
Fan of: Bình Đinh,Mu,Real
Top

Re: VIẾT VỀ BÌNH ĐỊNH - XỨ NẨU

Postby quynhoner » Wed Oct 03, 2012 4:18 pm

NHỚ VỀ TẾT TRUNG THU.


Cũng đã khá lâu từ khi lang thang bước chân vào miền Đông đêm trung thu nào cũng mưa. Cũng phải thôi vì tháng 8 Âm lịch là thời gian cao điểm của mùa mưa. Mưa suốt mấy ngày liền nước chảy lênh lang qua đường QL20. Ngồi buồn buồn ngẫm nghĩ con nước thủy triều tháng 8 đang lớn kết hợp với mưa, nhà 5baulung và Rét Hót nước có tràn vào không ? Tháng 8 là con nước nhũng, nó không dâng cao, nhưng cứ “lình xình”.
Đêm Trung thu khá đẹp. Dù không có bầu trời đầy sao và ánh trăng sáng vằng vặc lung lung qua các tán lá, nhưng không mưa thì ánh trăng cũng sáng, đường khô ráo cho mấy đứa nhỏ rước đèn.
Lục lại trong ký ức thì không còn nhớ một chút gì về Trung thu. Cũng không nhớ là ngày xưa có tổ chức Hội trăng rằm hay không ? Chỉ biết rằng không còn nhớ một chút gì. Có lẽ thời đó chiến tranh ban đêm ban hôm cũng không an toàn lắm nên không ai tổ chức chăng ? Tết Trung thu 1975 sau ngày giải phóng mới thực sự biết đến Trung thu khi đi chia quà cho các em nhỏ ở khu phố Thiện Đông (nay là KV 1,2,3 của Phường Đống Đa).
Ngồi ở hiên nhà bài hát “ Tôi đứng trên đồi mây trổ bông” mà Lê Uyên Phương phổ từ thơ của Phạm Công Thiện. Nghe đến mấy lần mà vẫn không hình dung ra ý nghĩa của bản nhạc đó. Hay nhất có lẽ là đoạn mà chính Lê Uyên Phương hạ giọng như than thở

“..gió thổi đồi thu qua đồi thông
mưa hạ ly hương nước ngược dòng..”

Mà khó thật! Hiểu sao nổi “ mưa hạ ly hương nước ngược dòng” chợt sực nhớ đây là thơ của triết gia Phạm Công Thiện ngày xưa đã nghe thầy Lý Tấn Á nói: đọc một bài thơ, ta chỉ cảm, không cần phải hiểu,.
Thôi thì chỉ cảm nhận vậy.

Đã có những Thu đi qua và cũng mấy lần Trung thu gợi lại bao kỷ niệm.
Quy Nhơn những tháng năm còn chất đầy những khó khăn lo toan trong cuộc sống.

Ngày 16/9/1978 là ngày Trung thu của năm Mậu Ngọ.

Buổi sáng đi đón đoàn xe chở anh em ở Tuy Hòa ra Phú Tài để huấn luyện. Buổi chiều theo lão Sếp về Quy Nhơn để nhận hàng. Do tàu chưa về kịp nên được lệnh ở lại Quy Nhơn để sáng mai nhận hàng sớm. Lão Sếp quê ở Lập Thạch – Vĩnh Phú cũng chẳng tốt lành gì đâu. Chẳng qua một bóng hồng ở Quy Nhơn đã “ ra lệnh” cho anh ở lại Quy Nhơn trong đêm trung thu.
Một cơ hội quý như vàng từ trên trời rơi xuống. Một cơ hội duy nhất và cuối cùng của một chuyện tình.

Thế là tôi đã xa Quy Nhơn đã hơn một năm. Trên chuyến về lại miền Duyên hải cũng là một điều tình cờ. Tôi không kịp để chuẩn bị một điều gì. Chiều tối khi đi dọc con đường Nguyễn Thái Học về nhà, tôi đã thấy một khung cảnh cả một mùa Trung Thu. Các nhà dọc theo phố những ông cha đang làm nốt giai đoạn cuối cùng của cái lồng đèn là phất giấy gương trên những thanh tre đã làm thành khung của hình ngôi sao. Thỉnh thoảng cũng thấy vài cái lồng đèn tròn hay hình con cá chép của những ông cha, ông chú khéo léo biết làm. Không có những quày hay sạp bán các loại bánh trung thu như bây giờ.
Tôi đảo qua nhà em. Không thấy em ở nhà. Buồn quá, tôi cho xe chạy hết trớn thì đến Cầu Đôi. Một người con gái đang thẫn thờ nhìn về hướng xa xa. Tôi cứ tưởng mình lầm. Nhưng giác quan bảo rằng : Chính xác đó là em.

Tôi đến bên em một cách nhẹ nhàng. Có lẽ em cứ tưởng tôi là người đi đường. Có lẽ thấy tôi đứng khá lâu sau lưng mình nên em quay lại. Một chút lạ lẫm với em khi trên người tôi là bộ quân phục Tô Châu. Một chút quen quen với em khi nhìn em bằng ánh mắt của một thời say em như say nắng. Một chút bẻn lẽn khi nhớ lại những dòng văn chương em đã viết cho tôi hơn một năm qua, trong đó bao lời hẹn ước chiếm già hơn nửa trang giấy. Gió thổi mạnh qua cầu, tóc em bay bay xỏa trước mặt. Dòng nước Hà Thanh dưới cầu sóng gợn lăn tăn. Góc trời phía Tây đậm một màu vàng rực chói lòa của nắng tháng tám trên những đám mây. Một chút gì lung linh trong mắt em, hai má em hồng hồng đầy tĩnh lặng, khuôn mặt thoáng một nét bỡ ngỡ đầy xa xăm hoài niệm.
Tôi bước đến em đếm từng nhịp thở không đều đặn, ngập ngừng và có lúc như chũng lại để có thời gian nghe trọn nhịp đập của trái tim mình.
Đêm lang thang trên phố.

Quy Nhơn mùa thu có quá nhiều điều lạ. Tháng 8 Âm lịch đã qua những cơn mưa xối xả trong tháng 7 của tiết trời Lập Thu và chưa tới tháng 9 mùa hanh nắng.
Chở em đi trên những con đường sáng ánh điện về đêm. Cũng không thể ngờ rằng đó là lần gặp cuối của tuổi mười chín đôi mươi chưa tròn mà tình yêu đã tới.
Cả tôi và em như đang ngất ngây trong men say bất ngờ. Tất cả như trong mơ. Mọi điều như trong niềm hư ảo. Những câu chuyện không có khởi đầu từ đâu và kết thúc lúc nào. Nhớ những dấu yêu giận hờn và bồng bộ cháy bỏng cả một năm qua. Men tình say tay trong tay vội vã về, vội vàng nhớ và vụt nhanh ra đi.
Thời gian đã biến con người trở nên yếu đuối nếu là gần gũi. Nhưng cũng chính thời gian đã tạo cho con người những bản lĩnh nếu mỗi người là một nỗi cách xa. Bên mái hiên của tiệm hoa trước trường Lê Hồng Phong gần ngả tư Lê Hồng Phong – Mai Xuân Thưởng, tay trong tay như đếm thời gian qua từng ngày, nuối tiếc sự hững hờ thờ ơ và lãnh đạm. Cảm xúc trong tim như trơ ra vì sự xa vắng và nông nổi tràn về trong tiếc nuối của thời gian.
Lời cuối cùng trong đêm thanh vắng nàng đã nói về mùa thu. Nữ sinh ban C thế hệ cuối cùng học bên Cường Để lại nhớ về chữ “ sầu” trong Hán tự. Một chữ “ thu” đứng cạnh chữ “ tâm”. Mùa thu là phải sầu, phải buồn, phải nhớ nhung vời vợi mới là mùa thu.
Đêm Cầu Đôi vẫn thế. Nước sông Hà Thanh vẫn phảng phất vị mặn xưa. Gió từ biển lùa qua vách núi Một lồng lộng nỗi nhớ dạt dào, thiết tha. Em đã lỡ hẹn một mùa Thu. Một người con trai đón thu về trong bến đỗ chơ vơ của chính cuộc đời mình.

34 năm sau vào tối 16/9/2012.

@nguyentoans hẹn gặp uống cà phê. Rất tình cờ bạn lại dẫn mình lên quán cà phê đối diện nhà nàng xưa. Lại vô tình bạn lại nói “ BinhdinhFFC offline có 2 người”. Quá khứ đã vụt trôi nhanh và không còn lưu lại một chút gì hình ảnh cũ. Nhà cũ người xưa nay không còn nữa. Sự biến đổi phải có của cuộc sống đời người. Bạn nguyentoans không hề biết vị trí mà giờ đây anh em đang ngồi nhấp từng giọt cà phê, xưa kia là nơi có một lão khờ thẩn thờ đứng trước nhà nàng. Ly cà phê vơi phân nửa, một bóng hồng bất chợt đến và ngồi cùng bàn. Xinh xắn, dễ thương và trẻ trung trong chiếc váy sọc ngang. Sao có cô gái đáng yêu đến vậy ! Như gợi nhớ trong lòng mùa thu xưa đã khép khi môi hãy còn nồng và tình vẫn còn vương.

Đứng trên ngọn đồi Thánh Giá nhìn xuống Cầu Đôi.
Quy Nhơn ơi ! Mùa Thu ơi ! Tôi vẫn đợi.
Attachments
cầu đôi.jpg
Cầu Đôi nhìn từ mỏm phía tây núi bà Hỏa.
cầu đôi.jpg (115.36 KiB) Viewed 306 times
Last edited by quynhoner on Wed Oct 03, 2012 5:00 pm, edited 3 times in total.
Nhớ quá món cá chua um Thị Nại.
User avatar
quynhoner
Đội phó
Đội phó
 
Posts: 1626
Joined: Tue Jul 27, 2010 3:25 am
Has thanked: 310 times
Have thanks: 619 times
Blog: View Blog (0)
Top

Re: VIẾT VỀ BÌNH ĐỊNH - XỨ NẨU

Postby bundooroo » Wed Oct 03, 2012 4:20 pm

quynhoner wrote:
Quá khứ đã vụt trôi nhanh và không còn lưu lại một chút gì hình ảnh cũ. Nhà cũ người xưa nay không còn nữa. Sự biến đổi phải có của cuộc sống đời người. Bạn nguyentoans không hề biết vị trí mà giờ đây anh em đang ngồi nhấp từng giọt cà phê, xưa kia là nơi có một lão khờ thẩn thờ đứng trước nhà nàng. Ly cà phê vơi phân nửa, một bóng hồng bất chợt đến và ngồi cùng bàn. Xinh xắn, dễ thương và trẻ trung trong chiếc váy sọc ngang. Sao có cô gái đáng yêu đến vậy ! Như gợi nhớ trong lòng mùa thu xưa đã khép khi môi hãy còn nồng và tình vẫn còn vương.
Đứng trên ngọn đồi Thánh Giá nhìn xuống Cầu Đôi.


Quy Nhơn ơi ! Mùa Thu ơi ! Tôi vẫn đợi.


Tâm trạng quá, huhu!
BÌNH ĐỊNH - LÀM LẠI TỪ HẠNG NHẤT!
User avatar
bundooroo
Giám sát
 
Posts: 7843
Joined: Sun Apr 13, 2008 10:06 am
Has thanked: 793 times
Have thanks: 361 times
Blog: View Blog (27)
Fan of: Binh Dinh, MU, Barca, Inter!
Top

Re: VIẾT VỀ BÌNH ĐỊNH - XỨ NẨU

Postby canvedo » Fri Oct 05, 2012 2:11 am

Bấm nút thanks đi bác Bun.
...Tuổi 30 mà ngỡ như trẻ thơ...
User avatar
canvedo
Đội phó
Đội phó
 
Posts: 1309
Joined: Mon Mar 02, 2009 12:19 pm
Has thanked: 783 times
Have thanks: 202 times
Blog: View Blog (0)
Fan of: Arsenal, Bình Định
Top

Re: VIẾT VỀ BÌNH ĐỊNH - XỨ NẨU

Postby Restive Horse » Fri Oct 05, 2012 7:30 am

anh5baulung wrote:
doctor ZIVAGO wrote:@ anh 5: Đâu có, Cúm núm là một loại như cua biển, chỉ có hai càng rất to và ngọt thịt, còn cái mình nhỏ xíu và ăn chán phèo. Bây giờ anh về các quán đặc sản biển ở QN vẫn có bán món càng cúm núm luộc đấy.
@ Hải Hương Bình: chắc gần 30 năm rồi không gặp lại bạn. Hồi xưa bọn mình có giai đoạn cùng học Toán với thầy Cường ba BS Kim năm lớp 9. Vẫn nhớ bạn cùng với nhỏ Nhung dì của bạn chí chóe suốt. Hì hì, nhớ ra ai chưa?


À, bây giờ mình mới nhớ hôm đi Vũng Tàu các bạn gọi món " Càng Cúm", sau này về SG có một số quán gọi là càng Cúm núm ( chắc do tính dễ dãi của người Nam chăng?), lại là CÀNG CÚM NÚM RANG SỐT ME! Thôi thì vùng miền nào gọi thế nào cũng chả sao, miễn là món ấy "nhâm nhi" thấy bắt là được, đúng không các bạn ( có nơi gọi là con cù kỳ?)
Một số hình ảnh về Càng Cúm ( Núm): ( hình ảnh: internet)
Image
Image
Image

Image

Còn đây là CÚM NÚM chỗ anh Ner:
Image
Cúm núm mái
Image
Cúm núm trống


Cúm núm chính hiệu Bình Định nguyên con đây: 1con/10.000đ
Đất Lành Chim Đậu - Đất Không Lành Đất Nhậu Luôn Chim
http://www.vuongphu.com.vn
User avatar
Restive Horse
Đội phó
Đội phó
 
Posts: 1872
Joined: Wed Mar 05, 2008 5:53 am
Has thanked: 440 times
Have thanks: 179 times
Blog: View Blog (4)
Top

Re: VIẾT VỀ BÌNH ĐỊNH - XỨ NẨU

Postby anh5baulung » Fri Oct 05, 2012 11:03 am

Restive Horse wrote:Cúm núm chính hiệu Bình Định nguyên con đây: 1con/10.000đ
[ Hình ảnh ]


Mưa ngập nhà kiểu này có đĩa "cúm núm Bình Định", ngồi chồm hổm trên "gớ" nhâm nhi rượu "đớ" thì ngon hữ?
Image
Business is Business!

anh5baulung
Đội phó
Đội phó
 
Posts: 3058
Joined: Sat Apr 23, 2011 11:35 pm
Has thanked: 212 times
Have thanks: 332 times
Blog: View Blog (1)
Fan of: SQC Binh Dinh
Top

Re: VIẾT VỀ BÌNH ĐỊNH - XỨ NẨU

Postby xichlo » Mon Oct 08, 2012 4:07 pm

Một bài viết hay về Miền Trung trên trang VNEXPRESS.NET. Gửi Anh Em Binhdinhffc đọc và suy ngẫm:

Người miền Trung

Nhìn sơ qua bản đồ Việt Nam, nếu mường tượng đây là một người phụ nữ, đầu đội nón lá, đôi lưng gầy đang khom khom cặm cụi làm việc thì đôi lưng gầy và cong oằn bắt đầu từ Thanh Hóa, kéo dài đến tận chấm Bình Định, Phú Yên lại là mảnh đất miền Trung thân yêu.

Mảnh đất Việt Nam hình chữ S, ở phía Bắc phình ra giống như chiếc nón. Từ chấm lưng Thanh Hóa đến tận mũi Cà Mau tạo thành một đường cong. Nhìn sơ qua bản đồ Việt Nam, nếu mường tượng đây là một người phụ nữ, đầu đội nón lá, đôi lưng gầy cong oằn đang khom khom cặm cụi làm việc thì đôi lưng gầy và cong oằn bắt đầu từ Thanh Hóa, kéo dài đến tận chấm Bình Định, Phú Yên lại là mảnh đất miền Trung thân yêu.

"Đôi lưng gầy yếu" ấy là điểm tựa của cả gia đình, là nơi gánh nặng nhiều đợt bão lũ thiên tai, là nơi nắng khô hạn mùa hè, là mưa to gió lớn bão lũ vào mùa đông. Sức nặng của thiên tai, hạn hán, lũ lụt, mùa màng thất bát, cái nóng lạnh, đói nghèo, cơ cực mà tấm lưng miền Trung hết năm này qua năm khác cong oằn để đỡ cho "người phụ nữ đội nón lá Việt Nam". Thương lắm đôi lưng trần miền Trung.

Miền Tây, dù cái nghèo vẫn còn, nhưng khí trời thuận lòng người, đói thì cũng có rau, cá, cây trái đầy vườn. Người miền Trung nếu không biết dành dụm, chắt chiu, gom góp thì chỉ cần một lần càn quét của bão, cả nhà hàng chục miệng ăn phải nhịn đói, chịu rét, chia sẻ nhau từng miếng cơm, manh áo nhỏ.

Khổ nỗi, người dân quê nghèo làm lụng, tiền gom góp được thường họ không có thói quen đi gửi ngân hàng, ngân hàng với người miền quê nó sang, xa và lạ lắm. Người dân quê dành dụm được chút ít của ăn của để, lại đem mua heo, mua gà vịt, trâu bò thả đầy trong vườn để nuôi, đó là tài sản quý giá nhất. Họ thường ngày nhìn heo, gà, trâu bò sinh sôi nảy nở, lớn lên, họ lại vui, lại mừng, lại lạc quan về một tương lai tươi sáng.

Bi kịch của họ nằm ở chỗ những tài sản gom góp được quy đổi thành trâu bò, heo, gà chỉ sau một đợt bão lũ kế tiếp lại chết sạch. Mỗi đợt bão lũ đi qua không thiếu hình ảnh nhiều gia đình mất trắng ruộng vườn, trâu bò, gà vịt. Nhà cửa tốc mái, xiêu vẹo, đổ nát đã đành, thứ tài sản vốn dĩ đem gửi “ngân hàng” lại tang thương cuốn trôi theo bão lũ. Đó là chưa kể sau mỗi đợt bão lũ, mất mát tài sản chỉ là một phần, mất mát về con người mới là điều đau thương.

Ai có dịp theo dõi những thước phim chiếu về cảnh bão lũ miền Trung, nước ngập tận nóc nhà, nhiều cụ già ngồi chèo queo nhìn ra biển nước, bất lực và tuyệt vọng. Có nhiều em bé cùng một gia đình mất cả cha lẫn mẹ, ngồi túm tụm trong một góc và khóc nức nở. Trong bụng họ nhiều ngày vẫn chưa có cái ăn, và trên người không lấy một chiếc áo khô ấm để giữ nhiệt cho cơ thể.

Nếu nói sự yên bình về thiên nhiên ở các vùng miền khác, khí trời thuận lòng người để làm ăn sinh sống, thì miền Trung dấu yêu vô tình đã gánh chịu hết những sự trừng phạt của thiên nhiên. Người anh em của chúng ta đấy! Nếu trong một gia đình có người thường xuyên gặp bất hạnh, thì vô tình họ đã gánh hộ nhiều tai ương cho mình, để mình gặp nhiều may mắn và phước đức. Chúng ta phải thương miền Trung, người anh em ruột thịt bất hạnh.

Người miền Trung hay nói về tương lai, bởi vượt ra khỏi cái cơ cực hiện tại, cái khát vọng từ tận đáy lòng của họ là một ngày mới bắt đầu với thời tiết ôn hòa, mùa màng thu hoạch thuận lợi, thoát khỏi cái đói cái nghèo. Người miền Trung hay dành dụm để cho con ăn học đến nơi đến chốn. Với họ, tấm bằng kỹ sư, bác sĩ sẽ giúp tránh bớt khỏi sự trừng phạt khắc nghiệt của thiên nhiên khi hàng ngày phải cầu trời cho mùa màng thuận lợi. Cái bằng nó ổn định, đáng tự hào cho cả gia đình khi con cái học hành thành đạt. Có khổ cỡ nào, khó cỡ nào, con phải được ăn học đầy đủ.

Bởi thế những đứa trẻ được sinh ra và lớn lên tại miền Trung, từ nhỏ đã được thấm nhuần tư tưởng phải dùng tri thức, phải nỗ lực trong học tập thì mai này mới thành tài, mới thoát khỏi cái nghèo, cái khổ. Vì vậy người miền Trung hiếu học, thèm học.

Không khó để về quê, tôi nghe hàng xóm láng giềng kể chuyện, nào là kể thằng Tí đầu xóm làm 2,3 chục triệu/ tháng, cái Hạnh vào công ty ngon, kiếm tiền nhiều, giàu có. Mặc dù khi vào Sài Gòn tôi gặp những người đó, họ cũng bươn chải và khổ cực mới trụ lại được Sài Gòn chứ chẳng phải 2,3 chục triệu hay giàu có như tôi nghe ở quê. Nhưng đó không phải là sự khoe khoang bỗ bã, tôi cho đó là một nét đẹp và thường cười thầm khi nghĩ về những điều ấy.

Khi bạn có con, cơ cực cho con ăn học thành tài thì việc bạn tự hào hay nói quá khi con cái đi làm đó là điều thường tình. Chính sự tự hào đó giúp họ vượt qua được bao nhiêu sự cơ cực, khổ nhọc, để đặt cược cả tương lai vào con cái. Hy vọng “sau này con nó sẽ làm rạng danh dòng họ”. Người miền Trung rất đáng yêu.

Miền Trung vốn dĩ là nơi hội tụ nhiều “đặc sản” văn hóa của người Việt Nam. Miền Bắc từ Nghệ An đổ ra tới Lào Cai, Móng Cái, hoặc miền Nam từ Nha Trang, Ninh Thuận đổ dài đến Cà Mau đều có giọng nói giao tiếp không khó để nghe lẫn nhau. Nhưng đặc biệt ở miền Trung, từ Phú Yên, Bình Định đổ ra tận Quảng Trị, mỗi tỉnh là một đặc sản giọng nói.

Người Bình Định và Quảng Ngãi không quen thì nói với nhau như 2 bên chửi lộn. Hoặc người Quảng Nam mà nói với người Quảng Trị thì nghe cũng “khó đỡ”. Người Quảng Ngãi có thể đổ lỗi cho người Bình Định nói “khó nghe quá”. Người Bình Định thì cười phá lên “cái thằng quỷ này nó nói cũng có ai nghe được chữ nào đâu mà nói mình khó nghe”.

Đặc sản giọng nói ở miền Trung ít vùng miền nào ở Việt Nam có được, mà nào chỉ có giọng nói, nếu nói về ẩm thực miền Trung thì lại là một thế giới khác. Ai đã ăn bánh nậm bánh lọc, bánh mèo, bún bò Huế, ai từng ăn mì Quảng, bún chả cá Quy Nhơn, nem Ninh Hòa, nem Chợ Huyện Bình Định, bánh ít, bánh hồng, bánh tráng nước dừa? Ai từng thưởng thức bánh canh cá dầm Nha Trang, cơm gà Hội An, bì Tré chua chua ngọt ngọt... Nói về ẩm thực thì đặc sản miền Trung là một kho báu nhiều sắc màu mà không phải ai cũng có dịp ghé qua và trải nghiệm.

Tôi kể về người miền Trung với niềm tự hào riêng là người miền Trung. Con gái miền Trung, phần nhiều đều mang đầy đủ nét đẹp của người phụ nữ Việt Nam mà văn học miêu tả, chịu thương chịu khó, chung thủy hết mực. Con trai miền Trung thật thà, chất phác, luôn lạc quan về tương lai và nỗ lực, chịu khó ở hiện tại.

Người miền Trung tâm lý “xóm làng” vẫn còn nhiều. Khi vào Sài Gòn, chứng kiến một đám tang ở Sài Gòn mà tôi không biết “nên vui hay nên buồn”. Đám tang ở đây nhạc xập xình, thuê người nhảy múa hát hò suốt đêm, toàn bộ mọi thứ từ dàn nhạc đến người khóc thuê phải bỏ tiền ra để có được một đám tang chỉn chu và nhiều tiếng tăm.

Người miền Trung không phải vậy, đám tang của một người, hàng xóm kế bên là người tới phụ dọn dẹp, căng bạt, dựng trại. Mọi công việc đào huyệt, khiêng quan, liệm, huy động xe khách và xe quan đều do hàng xóm láng giềng và người thân phụ giúp không lấy tiền. Nếu có chăng người không thân thích như mấy anh tài xế xe quan, xe khách chở người đi đến nghĩa địa, hầu như họ không lấy tiền. Đó vốn dĩ được họ quan niệm cũng là tạo phúc đức cho bản thân mình, và giúp đỡ người trong lúc tang gia bối rối.

Người miền Trung quan tâm và đùm bọc lẫn nhau rất nhiều. Họ hiểu rằng, chỉ có sự yêu thương, quan tâm lẫn nhau thì mới có thể chống chọi lại những sự trừng phạt khắc nghiệt của thiên nhiên, của cuộc sống, của cái nghèo khổ, cơ cực mà hàng ngày họ vẫn phải gánh chịu.

Nói về chuyện lập gia đình, nhiều đứa bạn tôi còn “bị” gia đình khuyên ngăn không nên quen con gái miền Nam, nên lấy con gái miền Trung, tuy nghèo 1 chút, tuy không “thời trang phấn son” hay “da trắng như trứng gà bóc” - nhưng họ tin tưởng vào con gái miền Trung, con gái miền Trung chung thủy và chịu thương chịu khó, biết quan tâm đến gia đình và lo cho chồng con.

Có thể những điều trên không phải là đúng tất cả, con gái miền khác hay những nét đẹp miền khác vẫn là những niềm tự hào của riêng mỗi vùng miền. Nhưng thôi kệ, tôi là người miền Trung, hãy cứ tự hào, dù miền Trung còn nghèo, còn vất vả và cơ cực nhiều.

Bá Tín
http://vnexpress.net/gl/doi-song/blog/2 ... ien-trung/

Love United- Hate Glazers, Yêu Bình Định-Ghét SQC
User avatar
xichlo
Đội hình 1
Đội hình 1
 
Posts: 715
Joined: Sat Dec 08, 2007 11:26 am
Location: TP.HCM
Has thanked: 65 times
Have thanks: 52 times
Blog: View Blog (0)
Fan of: Man United, SQC.BĐ
Top

Re: VIẾT VỀ BÌNH ĐỊNH - XỨ NẨU

Postby Thuận Đức » Mon Oct 08, 2012 4:36 pm

Đẩy dĩa cá nục hấp cuốn bánh tráng cho bà con thèm chơi!
Image
( ảnh: Vnexpress)
Thuận Đức
Năng khiếu
Năng khiếu
 
Posts: 108
Joined: Mon Apr 02, 2012 1:09 am
Has thanked: 6 times
Have thanks: 5 times
Blog: View Blog (0)
Fan of: Barcelona
Top

Re: VIẾT VỀ BÌNH ĐỊNH - XỨ NẨU

Postby quynhoner » Mon Oct 08, 2012 4:37 pm

xichlo wrote:Một bài viết hay về Miền Trung trên trang VNEXPRESS.NET. Gửi Anh Em Binhdinhffc đọc và suy ngẫm:

Người miền Trung

Nói về chuyện lập gia đình, nhiều đứa bạn tôi còn “bị” gia đình khuyên ngăn không nên quen con gái miền Nam, nên lấy con gái miền Trung, tuy nghèo 1 chút, tuy không “thời trang phấn son” hay “da trắng như trứng gà bóc” - nhưng họ tin tưởng vào con gái miền Trung, con gái miền Trung chung thủy và chịu thương chịu khó, biết quan tâm đến gia đình và lo cho chồng con.
Bá Tín
http://vnexpress.net/gl/doi-song/blog/2 ... ien-trung/


Riêng khoản này thì chị em miền Trung chưa chắc đã qua chị em miền Bắc ! :D
Nhớ quá món cá chua um Thị Nại.
User avatar
quynhoner
Đội phó
Đội phó
 
Posts: 1626
Joined: Tue Jul 27, 2010 3:25 am
Has thanked: 310 times
Have thanks: 619 times
Blog: View Blog (0)
Top

Re: VIẾT VỀ BÌNH ĐỊNH - XỨ NẨU

Postby quynhoner » Mon Oct 08, 2012 4:40 pm

Thuận Đức wrote:Đẩy dĩa cá nục hấp cuốn bánh tráng cho bà con thèm chơi!
( ảnh: Vnexpress)


Image

Hàng khủng giết người ! :think: :think:. Thứ 7 này mang đến nhà 5baulung đi chứ ! Trốn quài dậy cha nậu ? :D
Nhớ quá món cá chua um Thị Nại.
User avatar
quynhoner
Đội phó
Đội phó
 
Posts: 1626
Joined: Tue Jul 27, 2010 3:25 am
Has thanked: 310 times
Have thanks: 619 times
Blog: View Blog (0)
Top

Re: VIẾT VỀ BÌNH ĐỊNH - XỨ NẨU

Postby Thuận Đức » Mon Oct 08, 2012 6:15 pm

quynhoner wrote:
Thuận Đức wrote:Đẩy dĩa cá nục hấp cuốn bánh tráng cho bà con thèm chơi!
( ảnh: Vnexpress)


Image

Hàng khủng giết người ! :think: :think:. Thứ 7 này mang đến nhà 5baulung đi chứ ! Trốn quài dậy cha nậu ? :D


Xin lỗi anh do công việc làm ăn, thứ 7 tuần này cho đến hết tháng 10 em bận đi công tác xa nên chắc không ghé được. Nếu thích, em nhờ người gửi cá nục hấp vô nhà anh 5 để mấy anh em thưởng thức nhớ về quê hương. Chúc các anh Off thật vui! Tiếc thật.
Thuận Đức
Năng khiếu
Năng khiếu
 
Posts: 108
Joined: Mon Apr 02, 2012 1:09 am
Has thanked: 6 times
Have thanks: 5 times
Blog: View Blog (0)
Fan of: Barcelona
Top

Re: VIẾT VỀ BÌNH ĐỊNH - XỨ NẨU

Postby quynhoner » Tue Oct 16, 2012 5:06 pm

Lòng vòng trên mạng gặp mấy tấm hình có thể gọi là chi tiết nhất vùng Hưng Thạnh ( Khu vực 9 - Phường Đống Đa - Quy Nhơn). Ảnh của anh daonguyen trên trang nhiepanhbinhdinh.net ( KTS nhà ta Vinhhy cũng có nhiều ảnh đẹp ở trang này).
Đưa về đây để làm vốn.

Image

Image
Nhớ quá món cá chua um Thị Nại.
User avatar
quynhoner
Đội phó
Đội phó
 
Posts: 1626
Joined: Tue Jul 27, 2010 3:25 am
Has thanked: 310 times
Have thanks: 619 times
Blog: View Blog (0)
Top

Previous

Return to Văn hóa- Nghệ thuật- Giải trí

Who is online

Users browsing this forum: Alexa [Bot] and 7 guests