Ý nghĩa Vu Lan

Moderator: Quy Ninh

Ý nghĩa Vu Lan

Postby curchi on Mon Aug 11, 2008 8:19 am

Gần tới lễ VU LAN, đậu trưởng thấy cái này hay, anh em cùng đọc :

Đóa hồng trắng được cài trên y áo thầy Tuệ Sỹ
Nam mô vu lan hội Thượng phật Bồ Tát
Kính bạch chư tôn Hoà Thượng, chư Thương Toạ Đại Đức Tăng,
Kính thưa quý đạo hữu, phật tử hiện tiền,


Hằng năm, cứ vào tháng bảy mùa Vu Lan trở lại về với hàng trăm triệu người con Phật trên khắp năm châu bốn biển. Tại VN chúng ta, Vu Lan thắng hội đã trở thành mùa báo hiếu chung cho mọi người. Hôm nay, trong không khí trang nghiêm, trầm lắng, tại tổ đình Linh Quang, chư Tăng cùng tín đồ Phật tử hoà chung một nhịp hành lễ tự tứ lễ báo ân cha mẹ bảy đời và bà con nhiều kiếp. Để buổi lễ có thêm ý nghĩa sâu sắc và thêm phần phong phú, trước hết, tôi thấy cần phải nhắc lại một vài ý nghĩa liên quan đến thắng hội Vu Lan.

Đó là vấn đề an cư, tự tứ và ý nghĩa của vu lan báo hiếu. Tuy những vấn đề này đã được nhắc đi nhắc lại nhiều lần, nhưng không phải vì thế mà trở nên nhàm chán và ý nghĩa của nó bị lu mờ đị Ngược lại, chúng ta phải thấm sâu, phải làm cho nó càng ngày càng sáng tỏ. Nói cách khác, những ý nghĩa này chính là nghĩa vụ, bổn phận, là sự sống, đời sống lý tưởng của mỗi một người chúng tạ Chính vì vậy nên chúng luôn luôn hiện hữu với chúng tạ Vấn đề là tuỳ thuộc vào nhận thức của mỗi người. Do vậy, đề nghị tất cả quý vị tăng sĩ trẻ và quý đạo hữu, hãy lắng lòng suy nghĩ để đừng cho mọi việc trôi qua trong hời hợt, trong lãng quên khiến không đạt được một lợi ích nào đáng kể trong khi đã bỏ ra không biết bao nhiêu công sức, tiền của và tâm trí. Trong khi cống hiến cả cuộc đời mình vào công việc phật sự.

Kính thưa liệt quý vị,

Nhắc đi nhắc lại ý nghĩa của an cư, Tự Tứ và Vu Lan báo hiếu là để thâm nhập một cách sâu sắc, để vun bồi đức hạnh cho mình; để công việc báo hiếu ngày một hiệu quả hơn chứ không phải nhắc đi nhắc lại như hình thức của một cái máy khi bật lên thì nghe tiếng, khi tắt đi thì hết nghe, và chấm dứt tất cả. Trở lại những ý nghĩa mà tôi vừa nêu, hẳn rằng, trong tất cả chúng ta, ít nhất cũng đã một lần đặt lên câu hỏi như thế này: Tại sao chúng Tăng phải an cử Tại sao lại có mùa Vu Lan báo hiếu? Trả lời những câu hỏi này cũng có nghĩa là nói lên toàn bộ ý nghĩa của Vu Lan thắng hội. Sau đây tôi xin tuần tự nhắc lại những ý nghĩa mà tôi đã nêu.

ý nghĩa lễ an cư:

An cư là chữ phiên âm của tiếng Phạn, dịch ra tiếng Hán gọi là vũ kỳ; nghĩa là thời kỳ mưa gió hay gọi là mùa mưa. Nhưng nếu căn cứ theo hai chữ " an cự của chữ Hán để dịch nghĩa, thì cư là ở, an là yên. An cư là ở yên. Đó là ý nghĩa của chữ an cự Còn về mục đích và lý do của an cư thì có rất nhiều. Nhưng tôi chỉ xin nhắc lại ba điểm.

Thứ nhất, với nhiệm vụ hoằng pháp, chư Tăng phải luôn luôn lên đường đi khắp các hang cùng ngỏ hẽm, từ thành thị đến nông thôn, từ biển xa đến núi sâu rừng thẳm, để đến với mọi người trong mọi tầng lớp xã hội mà làm lợi ích cho họ. Nhưng để thực hiện việc hoằng pháp lợi sanh có hiệu quả, người tu sĩ, người con Phật, trước hết, phải tự mình có nội lực tâm linh, phải có kiến thức và phải có tấm lòng yêu đạo tha thiết. Để có được những đức tính đó, ít nhất một năm phải có ba tháng tập trung tu tập, rèn luyện bản thân nhằm thực hiện tâm linh, nâng cao trình độ kiến thức để hoằng pháp độ sinh trong chín tháng còn lại. Thứ hai, sự nghiệp của người con Phật là hoằng pháp lợi sinh. Khi nói đến hoằng pháp lợi sinh thì không thể không nói đến đời sống thanh tịnh và hòa hợp của chúng Tăng. Đời sống thanh tịnh và hòa hợp là tiêu chí để xây dựng một xã hội ổn định, an bình và hạnh phúc. Nếu chúng tăng không thực hiện như vậy, thì mọi công việc được gọi là hoằng pháp lợi sinh đều trở nên vô nghĩa, đều trở thành lời nói đầu môi chóp lưỡi và đó chỉ là lời nói suông. Chính vì thế, mỗi năm ít nhất ba tháng, chư Tăng an cư để thực tập đời sống thanh tịnh và hòa hợp.

Mục đích thứ ba của vấn đề an cư là tạo điều kiện cho tín đồ Phật tử được gần gũi, học tập và cúng dường chư Tăng. Đó là thời gian thuận tiện nhất cho người Phật tử tại gia có điều kiện tìm hiểu đạo lý, đồng thời tạo được phước báo nhân thiên thông qua việc thân cận và cúng dường.

Ý nghĩa lễ tự tứ:

Tự Tứ là chữ phiên âm từ tiếng Phạn. dịch nghĩa theo chữ Hán gọi là hỷ duyệt, nghĩa là sau ba tháng an cư tu tập, vào ngày mười bốn tháng bảy, chư Tăng cùng nhau tập trung tại một giới trường, đối chiếu với giới luật mà mình đã thọ trì, mỗi một người tự xét bản thân qua thấy, qua nghe và qua nghi và nếu thấy việc gì đó không đúng, tự mình nói lên hoặc nhờ một vị tỳ kheo khác nói lên, sau đó nếu thấy rằng, mình có sai phạm thì phải sám hối đúng như pháp. Sau khi sám hối liền được thanh tịnh, trong tâm cảm thấy vui vẻ và an lạc. Đó là ý nghĩa của ngày tự tứ. Ngày tự tứ cũng còn gọi là ngày thọ tuế, nghĩa là chư Tăng có thêm một tuổi đạo.

Ý nghĩa Vu Lan, Báo Hiêú:

Vu Lan là chữ phiên âm từ tiếng Phạn, dịch nghĩa theo chữ Hán là giải đảo huyền. Chữ đảo huyền, nghĩa là sợi dây treo ngược. Đó là hình ảnh được thí dụ cho nỗi khổ của chúng sanh là vô cùng vô tận, không thể nào tả xiết. Giải đảo huyền nghĩa là mở sợi dây đang treo ngược tức có nghĩa là Cứu giúp chúng sanh thoát khỏi khổ đau, cảnh giới khổ đau, sanh về các cõi thiện lành an lạc. Đó là ý nghĩa của Vu Lan.

Về ý nghĩ đầy đủ của Vu Lan thì trong kinh Vu Lan đã nói rất rõ, rất chi tiết. Có lẽ tất cả quý vị đã biết; ngài Mục Kiền Liên sau khi tu hành đắc đạo, nghĩ đến công ơn sanh thành dưỡng dục cha me, một công ơn, không có công ơn nào có thể đem so sánh được, và được ví là công ơn trời biển, dùng thần thông nhìn thấy mẹ mình đang bị thống khổ trong địa ngục, Ngài đã đem cơm cho mẹ. Nhưng bà mẹ vì nghiệp lực quá nặng cho nên cơm đã hoá thành than lửa đỏ hồng không thể ăn được.

Ngài Mục Kiền Liên buồn bã, trở về thưa với đức Phật. Phật dạy rằng, nghiệp lực của mẹ ông quá sâu dày, nên mặc dầu ông có thần lực quảng đại và có tấm lòng hiếu đạo cảm động cả trời đất, nhưng một mình ông không thể Cứu được mẹ ông. Đây là một điểm mà tất cả chúng ta phải lưu ý. Với thần thông bậc nhất trong hàng đệ tử Phật, với tâm hiếu đạo cảm động cả trời đất, thế mà ngài không Cứu nổi mẹ, cần phải nhờ đến ân đức của mười phương chúng Tăng. Đức Phật dạy rằng, mười phương chúng tăng lấy ngày rằm tháng 07 làm ngày tự tứ; các ông hãy vì cha mẹ bảy đời, cha mẹ hiện tại, những người đang ở trong vòng khổ nạn mà sắm trai soạn, lễ vật, bông ba, quả phẩm, hương dầu đèn nến, giường chiếu mền nệm, các thứ tốt nhất, đặt vào trong bồn hiến cúng chúng tăng trong mười phương. Nhờ có đầy đủ giới pháp thanh tịnh cho nên đạo đức của tăng chúng ấy rất lớn. Ai cúng dường chúng tăng tự tứ đó thì tất cả cha mẹ cùng với bà con trong đời hiện tại mà đã quá vãng thì thoát khỏi thống khổ trong ba đường; trong đời hiện tại mà đang còn sống thì hưởng phước lạc, sống lâu trăm tuổi. Đó là nguyên nhân của lễ hội Vu .

Con người chúng ta không phải từ trên trời rơi xuống hay từ dưới đất chui lên. Tất cả mọi người có mặt trên trái đất này đều do cha mẹ sinh ra, do cha mẹ nuôi lớn. Nói cách khác, đó chính là công ơn sanh thành dưỡng dục. Đã mang ơn thì phải nhớ ơn và đền ơn. Bất cứ người nào, đoàn thể tổ chức nào cũng đều phải như vậy. Nếu không, thì có lẽ không còn nguyên vẹn tính chất của một con người; không còn lý tưởng phục vụ mọi người của một đoàn thể tổ chức nữa. Chúng ta thử nghĩ, một người không biết công cha, không biết nghĩa mẹ tức không biết gì về hiếu thuận thì người đó liệu có phải là con người không; và cho dù thực tế họ vẫn mang lấy hình vóc của con người nhưng tính chất của họ có thể phải nói một cách chua xót rằng, chỉ ngang hàng với các động vật bốn chân. Chúng ta thử nghĩ, một đoàn thể tổ chức luôn nhân danh vì mọi người, phục vụ mọi người mà không hề biết đến, nói đến công ơn của cha mẹ, coi cha mẹ như một người xa lạ, như một kẻ vô tích sự, thậm chí đôi khi cho là có tội, thì thử hỏi, liệu đoàn thể tổ chức đó có thực tâm, thực lòng vì mọi người được không!

Đã biết ơn, nhớ ơn thì phải đền ơn tức là phải báo hiếu.. Một điều nữa mà chúng ta cần nhớ rõ, trong các kinh điển, đức Phật dạy rằng, tất cả chúng sanh, trong chuỗi luân hồi vô tận, đã từng làm cha làm mẹ của nhau. Như vậy có nghĩa là báo hiếu cha mẹ cũng chính là đền ơn, trả ơn cho tất cả mọi người.

Công việc báo hiếu đối với cha mẹ, như trong kinh dạy, thiết trai cúng dường, cầu ơn mười phương Tam Bảo gia hộ cho cha mẹ đã quá vãng siêu sanh về cõi thanh tịnh và yên vui; đối với cha mẹ hiện tiền, chúng ta cũng phải thấy rõ qua hai ý nghĩa: thứ nhất, nhờ oai lực của thập phương Tam Bảo gia hộ cho cha mẹ sống bình yên trong cuộc sống hiện tại, sống hài hoà trong tình cảm gia đình và xóm làng, sống lâu trăm tuổi; thứ hai, với tư cách của những người con đối với cha mẹ còn sống, báo hiếu cha mẹ tức là giúp cho cha mẹ thoát khỏi khổ đau và phiền muộn trong đời sống, giúp xoá đi những khó khăn ràng buộc mà cuộc sống của xã hội đang tạo nên cho chạ Thực tế thì rất phức tạp. Tuỳ theo hoàn cảnh của từng gia đình cũng như hoàn cảnh xã hội. Ở đây, tôi cần lưu ý với quý liệt vị rằng báo hiếu cho cha mẹ, theo nghĩa đầy đủ, là đền ơn cho tất cả mọi người, những người chung quanh chúng ta; và những người chung quanh chúng ta báo hiếu cho cha mẹ, tức cũng trả ơn, đền ơn cho chúng tạ Như vậy có nghĩa là chúng ta biết ơn, chúng ta trả ơn và đền ơn cho nhau.

Trong hiện tại, chúng ta gặp rất nhiều khó khăn trên hai lãnh vực tinh thần và vật chất. Về vật chất, như nhiều người đã từng nói, xã hội ngày nay dồi dào về vật chất hơn cách đây ba mươi năm. Có thật sự đúng như vậy không. Và giả dụ thực sự là như vậy thì nỗi khổ về vật chất có giảm thiểu đi nhiều hơn không. Có lẽ câu trả lời dứt khoát là không; bởi lẽ, dù có như vậy chăng nữa, thì thực tế độ chênh lệch giữa giàu và nghèo là quá mức có nghĩa là vật chất dồi dào kia là chỉ nằm trong tay của một thiểu số ít ỏi. Với một thực tế như vậy, trước mắt, mỗi một người trong chúng ta tự suy nghĩ trong phạm vi của mình để thực hiện mà thôi.

Về mặt tinh thần, trong thời buổi này, đối với chúng ta có rất nhiều điều vướng bận, thậm chí có những vướng bận rất ấm ức, rất dai dẳng. Đó chính là một trong những hình thức của trói buột, khổ đau. Chúng ta cần phải tìm cách để giải thoát. Như trên tôi đã nói, với thần thông quảng đại, với tấm lòng hiếu thảo cảm động cả trời đất của ngài Mục liên vẫn không Cứu nỗimột mình bà mẹ. Thế thì phải xem lại, chúng ta là ai, khả năng thế nào, tấm lòng yêu đạo ra sao, tự thân mỗi một người liệu có đủ sức để Cứu giúp được không. Chắc chắn là không. Nhất định, chúng ta phải luôn trao đổi, học hỏi và thống nhất, cùng một lòng một dạ giúp nhau khắc phục những chướng duyên, vượt qua các khổ đau mà con người và xã hội đã tạo nên cho chúng ta .

Và hơn ai hết, tất nhiên đã là người con Phật, chúng phải luôn luôn quyết tâm theo đuổi và đạt cho được mục đích mà chư Phật hằng mong muốn chúng ta có được, đó là sự giải thoát và giác ngộ.

Nhân mùa Vu Lan năm nay, 2548, tôi xin thay mặt chư tôn Hòa thượng, Thượng tọa nhắc nhở quý thầy trẻ và quý đạo hữu về ý nghĩa an cư, vu lan và tự tứ. Vấn đề tôi muốn nhấn mạnh ở đây là tính cách cập nhật của sự báo hiếu, nhớ ơn và đền ơn. Mong rằng tất cả quý thầy trẻ và quý đạo hữu hãy nỗ lực tư duy, trù biện. Bởi vì hạnh phúc, an lạc, sự tiến bộ của chúng ta trên con đường giải thoát giác ngộ hay là sứ mạng hoằng pháp lợi sanh, Cứu độ cha mẹ, phải do chính chúng ta thực hiện chứ không ai khác. Mong rằng quý vị đừng mơ hồ, đừng lãng quên, để phải nhọc công tốn sức mà không được gì cả. Chẳng ích gì cho bản thân mà cũng chẳng đem đến lợi lạc gì cho một ai. Thật đáng buồn khi một người Phật tử tại gia suốt đời đi chùa lễ Phật nhưng rốt cùng chẳng thấy kết quả ở đâu. Còn gì xót xa hơn khi một người thiếu niên dâng hiến trọn đời mình cho sự nghiệp xuất gia tu học mà lại mơ hồ, mông lung trong cuộc sống thực tiễn trước mắt; quên bẵng sơ tâm, lạc mất lối về. Xin quý vị phải luôn luôn nhớ đến mục tiêu giải thoát và giác ngộ cho mình và cho mọi người. Có như vậy quý thầy cũng như quý đạo hữu mới thực hiện trọn vẹn nhất và đầy đủ nhất ý nghĩa báo ơn cha mẹ trong mùa Vu Lan thắng hội.

Cuối cùng tôi xin chúc liệt quý vị thân tâm thường lạc, phước trí trang nghiêm trong niềm vui hoan hỷ. Nam mô đại hiếu Mục kiền liên tôn gia .

Thích Phước Viên
Image
User avatar
curchi
Site Admin
 
Posts: 1445
Joined: Fri Mar 19, 2004 4:46 am
Location: Bình Định
Blog: View Blog (1)
Top

Re: Ý nghĩa Vu Lan

Postby kim truc on Mon Aug 11, 2008 8:23 am

cảm ơn ĐT nha!!!lâu nay muốn biết chi tiết hơn về ngày Vu Lan mà k biết như thế nào???1 lần nửa Thanks ĐT
Trúc Mỹ Nghệ
User avatar
kim truc
Đội trẻ
Đội trẻ
 
Posts: 124
Joined: Sat Feb 23, 2008 9:11 am
Blog: View Blog (2)
Top

Re: Ý nghĩa Vu Lan

Postby bubi on Mon Aug 11, 2008 8:35 am

Trước đây chỉ hiểu nôm na ngày Lễ Vu Lan là ngày báo hiếu và trả nghĩa cha mẹ, giờ mới hiểu tường tận. Cảm ơn Đậu trưởng nhiều.
Mãi mãi là CĐV của Bình Định. Mãi mãi yêu Bình Định
bubi
Đội hình 2
Đội hình 2
 
Posts: 293
Joined: Sun Apr 13, 2008 10:44 pm
Location: Hà Nội
Blog: View Blog (13)
Top

Re: Ý nghĩa Vu Lan

Postby laodurockqn on Mon Aug 11, 2008 11:38 am

Lễ Vu Lan sắp đến, nhân dịp mùa lễ báo hiếu, bạn nào quan tâm thì nên đến chùa, cầu nguyện cho Cửu huyền thất tổ, cho cha mẹ mình từ nhiều kiếp trước và hiện tại.
Nói đến lễ Vu Lan là nói đến Mục Kiền Liên báo hiếu cứu mẹ thoát khỏi địa ngục... Những cuốn kinh ghi chép về cảnh Mục Kiền Liên cứu mẹ thật bi ai. Nghiệp chướng khi còn trên trần gian chúng ta gây ra nào có biết, đến khi thác rồi mới nhận thấy khổ đau, tội lỗi.

Mục-liên tu đạo
1 Tích xưa Đức Bụt Mục-Liên
Thương mẹ tìm đến Tây-thiên tu-hành
Ba năm chứng-quả viên-thành
Một bát một mình nhẫn-nhục từ-bi

Mẹ ác bị đày
5 Thanh đề (tên mẹ) từ thủa sinh-li (sinh ra)
Tội nặng, sa ngục A-tì khốn thay !
Diêm-vương đôi-hỏi (vặn tra) đòi ngày (nhiều ngày)
Dương-gian thiện ác, biết hay ca (t.c. : tại) lòng
Khán-quan kiểm-bộ tiên-đồng ( kẻ coi sổ giữ ngục)

10 Mở sổ ròng-ròng biết sự ngay gian
Thanh-đề nết ở đá-đoan (t.c. đa-doan)
Thấy người đói khát cơ-hàn chẳng thương
Sát-hại lục-súc ngưu dương (trâu dê)
Tổn tha vật-mệnh (sinh-mệnh chúng), phỉ (nhạo) thường báng tăng

15 Cho nên quả-báo chẳng hằng (quái gỡ)
"Nhị tác nhị thụ" (mầy làm mầy chịu), đọa chưng (rơi vào) U-đồ (đường tối:Âm-phủ)

Mục-liên tìm mẹ
Con tìm mười cửa Phong-đô
Chẳng thấy từ-mẫu, biết hồ (biết là) làm sao
Trở về bạch Bụt thấp cao :

20 ((Còn có ngục nào, vâng phép lại đi ))
Bước qua khỏi dặm Bách-kì
Coi thấy cửa ngục thành-trì ghê thay !
Tích-trượng (gậy bít thiếc) cầm ở ca (t.c: 8) tay
Gõ vào cửa ngục, mở bày song-song

25 Ngưu-đầu ngục-tốt (kẻ giữ ngục có đầu trâu) tây đông
Vâng phép đều cùng phóng xá tội-nhân
Thấy mẹ khổ-hải (bể khổ) trầm-luân
Bằng dao cắt ruột mười phần quặn đau
Thanh-Đề mới bảo trước sau:

30 (( Mẹ phải cơ-cầu (đói khổ), nhiều nỗi gian-nguy
(( Từ ngày thác xuống Âm-ti
(( Mẹ phải cầm ngục A-tì khốn nay
(( Ơn con báo-bổ làm chay
(( Phá được ngục nầy, mẹ mới thoát thân

35 (( Chẳng còn bén chút phàm-trần
(( Tổ-tiên nội ngoại, song-thân hoà đồ (tất cả)
(( Được ngồi cửu-phẩm (cao chín bậc) Tiên-đô
(( Tống-thực Thiên-trù (bếp Trời cho ăn), hỉ-xả từ-bi ))

Cứu mẹ khỏi tù
Mục-Liên thủa ấy mới đi
40 Tìm chẳng thấy mẹ, ngồi thì hoà (cả) lo
Mười tám cửa ngục rạc (t.c. giam) tù
Thương mẹ thay là! Tìm chẳng thấy đâu
Dòng-dòng nước mắt thấm bâu (t.c.tay áo; ng: dâu)
(( Mẹ ơi mẹ hỡi ! ở đâu ? Thương nầy ! ))

45 Bụt bảo Mục-Liên rằng bay (t.c. như vầy) :
(( Mẹ Ngươi bấy-chầy (bấy lâu) cầm ở Phong-đô
(( Mười tám cửa ngục rạc tù
(( Non cao cồn-cộn, Phong-đô rái dàng (đáng sơï) ! ))
Mục-Liên coi thấy chẳng đang

50 Tay cầm tích-trượng gõ ngang cửa tù
Thanh-Đề ra hỏi sự-do:
(( Người nào hay đến Phong-đô chốn nầy ? ))
Mục-Liên thưa lời rằng bay (45)
(( Tớ đi tìm mẹ chốn nầy, là Nuôi (t.c. thưa Ông)

55 (( Bụt đã bảo tớ mọi lời
(( Ơn Nuôi (t.c. Ông, Bà) đòi bảo mẹ nầy ra đây ))
Quỉ-sứ vào bảo một giây (chóng) :
(( Có Mục-Liên Thầy tìm mẹ phu-nhân ))
Thanh-Đề mãng (t.c. nghe) tiếng, than thân :

60 (( Mục-Liên tên ấy, phu-nhân khôn (khó) nhìn
(( Dương-gian, là vóc (thân) con min (t.c. ta)
(( Tên thì (ng: ngày) chẳng phải Mục-Liên đâu là ))
Quỉ-sứ khi ấy lại ra:
(( Mục-Liên chẳng phải con bà thân-sinh ))

65 Mục-Liên lại bảo phân-minh
Dẫn-dụ sau trước chân-tình cho hay:
(( Mẹ sinh ra vóc (61)thật rày
(( Xuất-gia làm Thầy, cải hiệu Mục-Liên
(( Đêm ngày thương mẹ đi tìm

70 (( Bụt cho một trượng tích-kim (thiếc) con gầy (gậy b.â.)
(( Thấy vậy tìm đến chốn nầy
(( Ơn Nuôi (56) ngày rày bảo Mẹ ra đây ))
Quỉ-sứ vào bảo một giây (57)
Thanh-Đề mừng giã các rày tù-nhân :

75 (( Con tôi có nghĩa thập-phân (hoàn-toàn)
(( Xin ra cho biết, kẻo phần đợi trông ))
Thanh-Đề ra cửa Đông-phong
Mục-Liên coi thấy cúc-cung (cúi mình) tạ-từ
Đôi hàng nước mắt bằng mưa

80 Ôm mẹ hoà (t.c. ma) khóc qua ư (t.c. quá chừng) thương nầy:
(( Thì-vần (vận b.â.) quả-báo chẳng tây (t.c. tư, riêng)
(( Nhị tác nhị thụ" (16), ai rày chịu cho
(( Bấy-chầy (46) Mẹ thác Phù-Đồ (Âm-phủ)
(( Mẹ ôi! Quả-báo Phong-Đô nhật-dà (dạ b.â.: đêm ngày)

85 (( Áo-ăn (ăn-mặc) làm thấy xấu-xa
(( Ba năm tù-rạc thật là gian-nguy
(( Bây-giờ chẳng có của chi
(( Thì-trân quả-thực (trái ngon đúng mùa) Mẹ thì xá (t.c. hãy) ăn))

Mẹ còn tính ác
Lòng (mẹ) còn toan ( nghĩ ) dữ làm ngần (t.c. quen)

90 Ăn chuối bỏ vỏ; tù-nhân ăn mày
Chẳng cho, lấy chân đạp dày
Mục-Liên coi thấy, thương thay cong (t.c.:trong) lòng :
(( Thể-âu (t.c.hẵn là) quả-báo làm xong (t.c. thật thế)
(( Ước làm sao khỏi thoát vòng u-minh ))

95 Mục-Liên niệm-cứu hương-kinh
Hoá bát cơm trắng, hoá hình mẹ ăn
Thanh-Đề chịu chẳng làm ngần (89)
Và chưa đến miệng, cơm rày (liền ?) ra than
Mục-Liên nước mắt hoà (t.c.cả) chan (đầy)

100 (( Mẹ ơi mẹ hởi! Bàn-hoàn (bâng-khuâng) thương thay!
(( Thể-âu (93) quả-báo còn chầy (t.c.lâu)
(( Mẹ con nhiều nỗi đắng cay trăm đường ))

Mẹ bị thêm kiếp chó
Thanh-Đề chịu những tư-lương (lí-luận)
Đọa làm thân chó, chực trường (dài) ba năm

105 Dòng dòng nước mắt chiêu đăm (t.c.tả hữu)
Chịu làm thân chó cổ câm (kim) khác loài
No (t.c.đủ) ngày mới được làm người
Vì chưng quả-báo chẳng sai đâu là
Thụ tội khốn-khổ ai qua

11O Rày mới cốc (t.c.:biết) tính, sự nầy biết hay
Nhớ ơn có Mục-Liên Thầy
Minh tâm kiến tính (rõ tâm thấy tính) thuả nầy ai qua
Dựng làm Thủy Lục trai-gia (lễ chay thủy bộ)
Kim-ngân châu-báu phát ra làm ngần (89)

115 Trước là báo đức từ-thân
Sau là Thất-tổ (bảy đời trên cha) trầm-luân hoá-hồn

Mục-liên cứu mẹ
Cùng nhờ Đại-Pháp Không-môn
Bao nhiêu hoành-mệnh (sinh mệnh) đẳng-hồn thoát ra
Tụng kinh liên-tiếp nhật-dà (84)

120 Khai phương (mở lối), phá ngục khắp hoà (cả) làm nơi (các chỗ)
Chuyển luân (quay bánh xe) Pháp, trống vang trời
Thỉnh Thập-phương Phật hộ nơi chứng-đàn (đàn cầu xin)
Thinh-văn (đệ-tử được nghe Phật) Bồ-tát hai bên
Đồng trợ công-đức mạn-viền (viên b.â: đầy đủ) thuả nay

125 Tụng kinh Huyết-bồn (tên kinh gán cho Mục-liên) khi nay
Trung-Nguyên (lễ rằm tháng bảy) xá tội thoát rày Phong-Đô
Bao nhiêu địa-ngục lao-tù
Cùng được thoát cả Tiên-đô thanh-nhàn

Mục-Liên cứu mọi người
Mục-Liên nhớ đức Từ-nhan

130 Mãn-viên (124)bát-độ (dựng đặt) trai-đàn tiến-tu
Huyết-bồn (125) đẳng chúc Cửu-Ngu (chín đời si-mê ?)
Nhiễu đàn tam táp (đi quanh đàn ba vòng) Phong-Đô rành-rành
Bao nhiêu tù-ngục lạc-hình (trại giam)
Bụt liền xá tội, siêu-sinh làm ngần (89)

135 Thanh-Đề từ ấy thoát thân
Khỏi loài cầm thú cổ-câm (kim) từ rày
Nhờ ơn có Mục-Liên Thầy
Các các môn ngục đều rày hoá Tiên
Ai ai hưởng lộc tự-nhiên

140 Thất- tổ Cửu-huyền (chín đời trước) đều được hoá sinh
lễ trung-nguyên và dòng tam-giáo
Cam-lồ (sương ngọt) nước rưới tĩnh-thanh (trong-trẻo)
Làu-làu kim-tướng (mình Phật) toạ bình (màn che) liên-hoa
Thiều (đàn), tiêu (sáo), nhạc vỗ, xướng ca
Bảy hàng cây báu rà-rà nở đua

145 Trung-Nguyên (126) phóng-xá lao tù
Mục-Liên tiếp-dẫn, Diêm-phù sạch không
Từ rày đắc đạo thành công
Muôn năm hưởng phúc, Quốc-trung khoẻ bền
Viên-dung (thông suốt) báu-phiệt (bè từ-bi) vạn tuyền

150 Hữu tội, vô tội, thoát liền lâng-lâng
Thủy thanh (nước trong) nguyệt hiện trừng-trừng (suốt suốt)
Một cơn gió thổi quét chưng (t.c. ấy) bụi trần
Ai ai đội đức Hoàng-ân (nhà Vua)
Thập-bát địa-ngục làm ngần (89) hỉ-hoan

155 Ngưu-đầu, mã-diện thiên ban (nghìn thứ quỉ giữ ngục)
Đều thì phóng-xá khải-hoàn (thắng về) Thiên-quân (đồn Trời)
Khuyên người thiện-tín xa gần
Xá (t.c.hãy) tu cho chín, chữ nhân chớ dời
Độc dữ quả-báo vô-sai

160 Ai hoà (t.c.mà) giữ được, ấy mai được tuyền
Hạnh nầy truyền để thiên niên (nghìn năm)

162 Mục-Liên thành Phật, thành Tiên chép làm

Nam Mô a-di-đà phật
Thiên-Tử Vạn vạn niên chi thọ

LÃO DỰ
User avatar
laodurockqn
Đội phó
Đội phó
 
Posts: 578
Joined: Sat Jan 12, 2008 2:42 pm
Location: Quy Nhơn
Blog: View Blog (4)
Top

Sự tích ngày rằm tháng Bảy

Postby curchi on Wed Aug 13, 2008 4:22 am

Tháng 7 âm lịch, người Việt có một ngày lễ mà giới tăng ni Phật tử thường gọi là ngày lễ Vu Lan. Đây là một đại lễ báo hiếu cha mẹ, ông bà, tổ tiên đã khuất – một tập tục đáng quý, đáng trọng của người Việt, thể hiện tấm lòng “ăn quả nhớ kẻ trồng cây”. Rằm tháng 7 Âm lịch cũng là ngày xá tội vong nhân mà dân gian gọi nôm na là ngày cúng chúng sinh.

Tháng 7 còn là tháng mưa Ngâu – gắn với sự tích ông Ngâu bà Ngâu hay còn gọi là tích Ngưu Lang - Chức Nữ.

Chúng ta cùng tìm hiểu về những sự tích, tập tục đầy tính nhân văn này nhé!

Image

Xuất xứ lễ Vu Lan

Xuất phát từ sự tích về Bồ tát Mục Kiền Liên đại hiếu đã cứu mẹ của mình ra khỏi kiếp ngạ quỷ. Vu Lan là ngày lễ hằng năm để tưởng nhớ công ơn cha mẹ (và tổ tiên nói chung) - cha mẹ của kiếp này và của các kiếp trước.

Theo kinh Vu Lan thì ngày xưa, Mục Kiền Liên đã tu luyện thành công nhiều phép thần thông. Mẫu thân ông là bà Thanh Đề đã qua đời, ông tưởng nhớ và muốn biết bây giờ mẹ như thế nào nên dùng mắt phép nhìn khắp trời đất để tìm. Thấy mẹ mình, vì gây nhiều nghiệp ác nên phải sanh làm ngạ quỷ, bị đói khát hành hạ khổ sở, ông đã đem cơm xuống tận cõi quỷ để dâng mẹ. Tuy nhiên do đói ăn lâu ngày nên mẹ của ông khi ăn đã dùng một tay che bát cơm của mình đi tranh không cho các cô hồn khác đến tranh cướp, vì vậy khi thức ăn đưa lên miệng thức ăn đã hóa thành lửa đỏ.

Mục Liên quay về tìm Phật để hỏi cách cứu mẹ, Phật dạy rằng: "dù ông thần thông quảng đại đến đâu cũng không đủ sức cứu mẹ ông đâu. Chỉ có một cách nhờ hợp lực của chư tăng khắp mười phương mới mong giải cứu được. Ngày rằm tháng bảy là ngày thích hợp để vận động chư tăng, hãy sắm sửa lễ cúng vào ngày đó".

Làm theo lời Phật, mẹ của Mục Liên đã được giải thoát. Phật cũng dạy rằng chúng sanh ai muốn báo hiếu cho cha mẹ cũng theo cách này (Vu Lan Bồn Pháp). Từ đó ngày lễ Vu Lan ra đời.

Sự tích ngày xá tội vong nhân:

Sự tích lễ cúng cô hồn như sau: Cứ theo "Phật Thuyết Cứu Bạt Diệm Khẩu Ngạ Quỷ Ðà La Ni Kinh" mà suy thì việc cúng cô hồn có liên quan đến câu chuyện giữa ông A Nan Ðà, thường gọi tắt là A Nan, với một con quỷ miệng lửa (diệm khẩu) cũng gọi là quỷ mặt cháy (diệm nhiên). Có một buổi tối, A Nan đang ngồi trong tịnh thất thì thấy một con ngạ quỷ thân thể khô gầy, cổ nhỏ mà dài, miệng nhả ra lửa bước vào. Quỷ cho biết rằng ba ngày sau A Nan sẽ chết và sẽ luân hồi vào cõi ngạ quỷ miệng lửa mặt cháy như nó. A Nan sợ quá, bèn nhờ quỷ bày cho phương cách tránh khỏi khổ đồ. Quỷ đói nói: "Ngày mai ông phải thí cho bọn ngạ quỷ chúng tôi mỗi đứa một hộc thức ăn, lại vì tôi mà cúng dường Tam Bảo thì ông sẽ được tăng thọ mà tôi đây cũng sẽ được sanh về cõi trên".

A Nan đem chuyện bạch với Ðức Phật. Phật bèn đặt cho bài chú gọi Là "Cứu Bạt Diệm Khẩu Ngạ Quỷ Ðà La Ni", đem tụng trong lễ cúng để được thêm phước. Phật tử Trung Hoa gọi lễ cúng này là Phóng diệm khẩu, tức là cúng để bố thí và cầu nguyện cho loài quỷ đói miệng lửa, nhưng dân gian thì hiểu rộng ra và trại đi thành cúng cô hồn, tức là cúng thí cho những vong hồn vật vờ không nơi nương tựa vì không có ai là thân nhân trên trần gian cúng bái. Vì tục cúng cô hồn bắt nguồn từ sự tích này, cho nên ngày nay người ta vẫn còn nói cúng cô hồn là Phóng diệm khẩu. Có khi còn nói tắt thành Diệm khẩu nữa. Diệm khẩu, từ cái nghĩa gốc là (quỷ) miệng lửa, nay lại có nghĩa là cúng cô hồn. Ðiều này góp phần xác nhận nguồn gốc của lễ cúng cô hồn mà chúng tôi đã trình bày trên đây. Phóng diệm khẩu mà nghĩa gốc là "thả quỷ miệng lửa", về sau lại được hiểu rộng thêm một lần nữa thành "tha tội cho tất cả những người chết". Vì vậy, ngày nay mới có câu : "Tháng bảy ngày rằm xá tội vong nhân".

Nhưng lễ cúng cô hồn khác với lễ Vu Lan dù được cử hành trong cùng Ngày Rằm. Một đằng là để cầu siêu cho cha mẹ nhiều đời được siêu thoát, một đằng là để bố thí thức ăn cho những vong hồn chưa được siêu thoát, những vong hồn không nơi nương tựa, không người cúng kiếng.

Sự tích Ngưu Lang – Chức Nữ

Thuở xưa, có vị thần chăn trâu của Ngọc Hoàng tên là Ngưu Lang, vì say mê nhan sắc của một tiên nữ phụ trách việc dệt vải tên là Chức Nữ nên bỏ bễ việc chăn trâu, để trâu đi nghênh ngang vào điện Ngọc Hư. Chức Nữ cũng vì mê tiếng tiêu của Ngưu Lang nên trễ nải việc dệt vải. Ngọc Hoàng thượng đế giận giữ, bắt cả hai phải ở cách xa nhau, người đầu sông Ngân, kẻ cuối sông.

Nhưng về sau, Ngọc Hoàng nghĩ lại, thương tình nên ra ơn cho Ngưu Lang và Chức Nữ mỗi năm được gặp nhau một lần vào đêm mùng 7 tháng Bảy âm lịch. Khi tiễn biệt nhau, Ngưu Lang và Chức Nữ khóc sướt mướt. Nước mắt của họ rơi xuống trần hoá thành cơn mưa và được người dưới trần gian đặt tên là mưa ngâu(thông thường vào tháng Bảy âm lịch) và gọi họ là ông Ngâu bà Ngâu.

Thời bấy giờ sông Ngân trên thiên đình không có một cây cầu nào cả nên Ngọc Hoàng mới ra lệnh cho làm cầu để Ngưu Lang và Chức Nữ được gặp nhau. Các phường thợ mộc ở trần thế được vời lên trời để xây cầu. Các phường thợ mộc mạnh ai nấy làm, không ai nghe ai. Kẻ muốn làm kiểu này, người muốn làm kiểu kia, cãi nhau chí chóe. Đến kỳ hạn mà cầu vẫn không xong. Ngọc Hoàng bực tức, bắt tội các phường thợ mộc hóa kiếp làm quạ lấy đầu sắp lại làm cầu cho Ngưu Lang và Chức Nữ gặp nhau.

Bị hoá làm quạ, các phường thợ mộc lại càng giận nhau hơn. Vì thế cứ tới tháng bảy là loài quạ phải họp nhau lại để chuẩn bị lên trời bắc Ô kiều. Khi gặp nhau, nhớ lại chuyện xưa nên chúng lại lao vào cắn mổ nhau đến xác xơ lông cánh.

Ngưu Lang và Chức Nữ lên cầu, nhìn xuống thấy một đám đen lúc nhúc ở dưới chân thì lấy làm gớm ghiếc, mới ra lệnh cho đàn chim ô thước mỗi khi lên trời làm cầu thì phải nhổ sạch lông đầu. Từ đó, cứ tới tháng bảy thì loài quạ lông thì xơ xác, đầu thì rụng hết lông.

Có dị bản khác cho rằng tên gọi của Ô kiều là cầu Ô Thước do chim Ô (quạ) và chim Thước (chim Khách) kết cánh tạo ra.

Ý nghĩa lễ Bông hồng cài áo

"Nếu anh còn mẹ, anh sẽ được cài một bông hoa màu hồng trên áo, và anh sẽ tự hào được còn mẹ. Còn nếu anh mất mẹ, anh sẽ được cài trên áo một bông hoa trắng. Người được hoa trắng sẽ thấy xót xa, nhớ thương không quên mẹ, dù người đã khuất. Người được hoa hồng sẽ thấy sung sướng nhớ rằng mình còn mẹ, và sẽ cố gắng để làm vui lòng mẹ, kẻo một mai người khuất núi có khóc than cũng không còn kịp nữa".

(Theo tản văn Bông hồng cài áo của Thiền sư Thích Nhất Hạnh)
Image
User avatar
curchi
Site Admin
 
Posts: 1445
Joined: Fri Mar 19, 2004 4:46 am
Location: Bình Định
Blog: View Blog (1)
Top

Re: Ý nghĩa Vu Lan

Postby tieulamvy on Fri Aug 15, 2008 6:00 am

Nam Mô A Di Đà Phật , Thiện tai thiện tai .
Con xin ghi nhớ những lời đức Phật đã dạy
User avatar
tieulamvy
Đội hình 1
Đội hình 1
 
Posts: 355
Joined: Thu Mar 27, 2008 4:44 am
Location: Quy Nhon men yeu!!
Blog: View Blog (0)
Top

Re: Ý nghĩa Vu Lan

Postby ngocviendesign on Fri Aug 15, 2008 7:13 am

Một tác phẩm triễn lãm của mình tại lễ Vu Lan lần này.
Đến từ http://www.hoainhon.vn
Thiết kế và in ấn quảng cáo - bảng hiệu hộp đèn làm tất
Blog http://ngocviendesign.zidean.com
Y!m: vien123456789@yahoo.com - phone: 0907205217
ngocviendesign
Đội trẻ
Đội trẻ
 
Posts: 127
Joined: Mon Mar 24, 2008 1:44 am
Blog: View Blog (0)
Top

Thư gửi bạn mùa báo hiếu

Postby lalala on Fri Aug 15, 2008 9:32 am

Bạn thân mến,


Thư hôm nay chúng tôi viết gửi bạn là muốn gợi nhớ lại cho bạn rằng người Việt chúng ta có một ngày cho Mẹ, nhắc bạn nhắc tôi trân trọng gìn giữ báu vật lớn nhất của đời người: Mẹ của chúng ta. Mùa báo hiếu là mùa kết rốn giữa mẹ và con, mùa kết hòa giữa người và người, mùa kết giao giữa hiện tại và quá khứ. Thể hiện đạo hiếu của con cháu với ông bà, cha Mẹ; truyền thống đạo đức văn hóa tốt đẹp vào mỗi độ Vu Lan Rằm tháng Bảy.


Chúng tôi xin đặt ở đây một giỏ hoa hồng. Nơi giỏ hoa này, có những bông màu hồng và những bông trắng. Tôi xin cài một bông màu hồng lên áo cho những ai còn Mẹ; và xin cài lên một bông màu trắng, một nghĩa cử chân thành dành cho những ai không còn Mẹ.


Có lẽ trên áo một vài chúng ta hôm nay có cài một bông hoa trắng. Nhưng đa số các bạn ở đây cài hoa màu hồng, chúng tôi xin chúc mừng cho bạn còn Mẹ, và còn cơ hội biểu lộ lòng hiếu với mẹ cha. Đóa hoa màu hồng chúng tôi cài trên áo bạn rồi đó. Hãy cùng chúng tôi vui sướng đi.

Image


Bạn ạ,


Mẹ, Mẹ là ngọn mía ngọt ngào
Mẹ, Mẹ là nải chuối, buồng cau
Là tiếng dế đêm thâu
Là nắng ấm nương dâu
Là vốn liếng yêu thương cho cuộc đời. (*)


Và chúng ta hãy ôn lại những kỷ niệm về Mẹ, cũng như dành cho Mẹ những niềm vui bất ngờ, sung sướng và hạnh phúc nhất vào mùa Báo hiếu nhé?


Chúc bạn có những ngày hạnh phúc bên Mẹ và xin đừng quên kể cho chúng tôi nghe về những ngày vui ấy của bạn.


Thân mến,


---------------



(*) Bông hồng cài áo - Phạm Thế Mỹ

- Ảnh sưu tầm


- Entry trích từ một bài viết cũ nhân mùa báo hiếu

Ở đây có thêm hình http://blog.360.yahoo.com/blog-csgQl7Im ... 0#comments
"Living this life
Requires a heart.
You know for what, my love?
For the wind -- to spread it everywhere..."
Trịnh Công Sơn
------------------

http://www.mangbinhdinh.com - hội tụ trên miền đất võ
http://360.yahoo.com/wowlom - blog của La
lalala
Đội trẻ
Đội trẻ
 
Posts: 146
Joined: Sat Apr 10, 2004 11:07 am
Blog: View Blog (0)
Top


Post a reply

Smilies
em22 em36 em26 em39 em29 em35 em31 em34 em32 :D :) ;) :( :o :shock: :? 8-) :lol: :x :P :oops: :cry: :evil: :twisted: :roll: :!: :?: :idea: :arrow: :| :mrgreen: :geek: :ugeek:
Quote Selected
 

Return to Văn hóa- Nghệ thuật- Giải trí

Who is online

Users browsing this forum: Alexa [Bot] and 4 guests