Anh tôi!

Moderators: Restive Horse, laodurockqn

Anh tôi!

Postby robinson on Thu Jun 17, 2010 3:32 am

Nhà có mấy chị em, các chị đi làm xa và lần lượt lấy chồng. Hai anh em tôi sống với ba mẹ. Hoàn cảnh kinh tế gia đình cũng khó khăn nên tốt nghiệp xong cấp 3, anh tôi quyết định đi học nghề để mong sớm có việc làm phụ giúp ba mẹ nuôi em ăn học mặc cho mọi người trong nhà can ngăn.

Khi anh học ra nghề và xin được việc làm thì tôi thi đậu Đại học Kinh tế. Thấy hoàn cảnh gia đình khó khăn nên tôi cũng định bỏ học vì các khoản chi phí học ĐH quá lớn. Anh gọi tôi lên nhà trên và mời ba mẹ đến để tham khảo ý kiến. Anh xin phép ba mẹ cho hai anh em cùng vào SG và anh sẽ đảm nhận việc đi làm nuôi tôi học hành. Trước sự cương quyết của anh nên tôi cũng siêu lòng và ba mẹ tôi cũng miễn cưỡng đành lòng cho dù có ray rứt.

Hành trang hai anh em mang theo là một ba lô lép kẹp với mấy bộ quần áo, ngoài ra còn một chiếc xe đạp cũ để dùng làm phương tiện đi lại. Vào Sài Gòn, hai anh em tìm chỗ trọ gần trường nơi tôi học để tiện đi lại. Sau khi làm xong thủ tục nhập học cho tôi, anh đạp xe ròng rã mấy ngày để tìm chỗ làm. Thật may mắn anh cũng xin được việc làm dùng không phù hợp với nghề đã được học. Hàng ngày, anh đạp xe đi làm thật xa. Anh làm cả ngày đến tối mới về nhà. Tôi ở nhà chỉ mỗi việc đến trường học và ở nhà nấu cơm. Tối đến hai anh em mới có dịp ngồi cùng mâm cơm bên đĩa rau muống luộc và ít khô mặn.

Khi lĩnh tháng lương đầu tiên, anh ra chợ mua một con cá lóc với một ít rau về nấu lẩu và mời mấy đứa bạn ở trọ cùng chia vui gọi là mừng nhận lương, mừng thằng em đậu Đại học. Bữa tiệc tuy nhỏ nhưng thật ấm cúng.

Sau bữa tiệc, anh gọi tôi ra và bảo:
- Em hãy ráng học, mọi việc để anh lo. Nhà mình phải có 1 đứa học Đại học để cho ba mẹ mừng.
Nghe xong, tôi thấy cổ họng mình như nghẹn lại và anh cũng quay đi cố giấu đôi mắt ngấn lệ.

Và hàng ngày tôi vẫn đến trường, anh vẫn đến chỗ làm.

Thời gian sau, tôi thấy anh suy tư nhiều hơn. Sau mỗi ngày đi làm về anh có vẻ buồn buồn. Tôi gặng hỏi nhưng anh không nói. Và một ngày nọ thấy anh mang mấy cuốn sách ôn luyện thi về nhà. Tôi hỏi thì anh mới trả lời:
Cuộc sống khó khăn lắm em ơi. Trước kia anh nghĩ đơn giản có việc làm là sống được nhưng bây giờ đi làm anh mới thấy cay đắng tủi nhục. Bọn chủ ỷ có tiền nên coi những người lao động tay chân như cỏ rác. Anh sẽ nghỉ làm và kiếm việc làm khác để có thời gian ôn thi Đại học. Anh sẽ làm lại từ đầu cho dù có chậm trễ. Em cũng đừng băn khoăn mà ráng học nghen.

Và anh xin làm ở một cơ sở sản xuất xà bông, nước rửa chén. Công việc của anh là hàng ngày đi bỏ mối nước xà bông tại những quán ăn, nhà hàng, tiệm rửa xe... Thời gian rảnh anh tranh thủ ôn lại những kiến thức phổ thông. Tối về, anh lại cặm cụi giải những đề thi Đại học. Gần đến mùa tuyển sinh, anh hầu như thức trắng đêm để chạy đua nạp kiến thức.

Và trời đã không phụ lòng người, kết quả anh đã vừa đủ điểm đậu vào Đại học. Đến lúc nhập học, cả hai anh em đều sốt vó lo học phí. Ba mẹ ở quê phải chia mảnh vườn ra bán để cho hai anh em đóng học phí. Sau đó cả hai anh em vừa lo học vừa kiếm việc làm thêm để trang trải. Tôi đi làm gia sư một ngày cũng được mấy ca. Còn anh kiến thức đã hụt hẫng nhiều nên không làm gia sư mà tiếp tục công việc bỏ mối nước rửa chén. Nhiều bữa thật khuya và tôi vẫn thấy anh trầy trật giải những bài toán cao cấp nào là đạo hàm, vi phân, tích phân đường, tích phân mặt... Sự lo âu và căng thẳng khiến anh già đi rất nhiều.

Một đêm nọ, sau một chầu nhậu mà cả nhóm chiêu đãi ông thầy phụ trách môn, tôi say khướt lảo đảo về nhà. Sau khi đẩy cửa bước vào, tôi bị anh tát một cái như trời giáng vào mặt. Sẵn men say trong người, tôi hùng hổ lồng lộn lao vào đánh trả anh. Sức của người suy nhược không chống đỡ được người say. May sao mấy đứa bạn chung phòng lao vào can ngăn nên không có sự cố đáng tiếc xảy ra.

Sáng hôm sau khi tôi ngủ dậy thì anh đã đi làm. Trên bàn là tờ giấy viết mấy dòng chữ: L. em! Anh thật buồn vì em đã cư xử như vậy. Gia đình khó khăn em phải ráng học, đừng bày đặt nhậu nhẹt sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe. Anh cũng nóng nảy khi đã đánh em. Cho anh xin lỗi nhé! Bây giờ anh đi làm. Em ở nhà nghỉ ngơi và suy nghĩ những gì anh nói nghen.

Tôi xếp tờ giấy và ngồi thừ người ra. Bất chợt tôi khóc òa! Anh ơi! Em có lỗi! Cho em xin lỗi! Ba mẹ ơi! Cho con xin lỗi ba mẹ!

Hai năm sau, tôi ra trường và nhờ người quen giới thiệu, tôi đã đi làm cho một công ty nhà nước có trụ sở cách Sài Gòn hơn trăm cây số. Anh động viên tôi cứ an tâm đến định cư gần chỗ làm. Một mình anh tự xoay sở được. Công việc của tôi làm kế toán nên cũng có điều kiện về kinh tế. Tôi có nhà cửa, và bàn với anh đón ba mẹ ở quê vào ở chung. Anh cũng ra trường và về gần chỗ tôi làm. Công việc của anh hàng ngày gắn với công trường rày đây mai đó. Vừa rồi tôi có "trúng quả" mấy mã cổ phiếu và đã sắm được con xế hộp. Còn anh vẫn cái xe máy cà tàng bụi bặm. Tôi kêu anh về ở chung nhưng anh ngại. Anh nói số của anh chắc long đong lận đận.

Thương anh quá anh ơi!
Ngay cả một sợi tóc gầy guộc cũng để lại bóng râm của mình trên mặt đất!
robinson
Đội hình 1
Đội hình 1
 
Posts: 517
Joined: Wed Sep 03, 2008 11:27 am
Has thanked: 58 time
Have thanks: 144 time
Blog: View Blog (0)
Top

Re: Anh tôi!

Postby curchi on Thu Jun 17, 2010 3:53 am

Cảm ơn cây bút robinson, thật sâu sắc !
Cuộc đời đó...Có bao lâu...,
Mà hững hờ...
User avatar
curchi
Site Admin
 
Posts: 2225
Joined: Fri Mar 19, 2004 4:46 am
Location: Bình Định
Has thanked: 32 time
Have thanks: 32 time
Blog: View Blog (1)
Fan of: Chỉ là Fan của BinhDinhFFC thâu !
Top

Re: Anh tôi!

Postby Nguyen dinh Tuan on Thu Jun 17, 2010 4:23 am

Bài viết hay cảm động quá ! Cảm ơn Robinson rất nhiều

Tuấn
Nguyen dinh Tuan
Thành viên
 
Posts: 79
Joined: Thu Apr 10, 2008 5:33 am
Has thanked: 5 time
Have thanks: 7 time
Blog: View Blog (0)
Top

Re: Anh tôi!

Postby Restive Horse on Thu Jun 17, 2010 5:02 am

Bài viết hay quá Anh Ro, chắc cũng ít ai biết được mặt của tác giả, em xin mang phép up hình Anh lên nhen! Thanks Anh!

Tác giả: Robinson người ngồi giữa
ĐẤT LÀNH CHIM ĐẬU.
ĐẤT KHÔNG LÀNH ĐẤT NHẬU LUÔN CHIM.
User avatar
Restive Horse
Đội phó
Đội phó
 
Posts: 1402
Joined: Wed Mar 05, 2008 5:53 am
Has thanked: 89 time
Have thanks: 64 time
Blog: View Blog (4)
Top

Re: Anh tôi!

Postby truong vinh loc on Thu Jun 17, 2010 5:03 am

chú có người anh quá đã! từ xe ngựa chú lên xe đạp, xe máy, nay lại đến xế hộp. nay mai đi cấp cho anh ké với! hi hi!!!
thật thà người với người : tình cảm bền lâu .
thành thật với tình yêu : tình yêu bền vững .
thành thật là hòa bình và hạnh phúc .
Xin đừng lừa dối dân tộc tôi !
truong vinh loc
Đội phó
Đội phó
 
Posts: 1101
Joined: Fri Jul 11, 2008 3:04 pm
Has thanked: 213 time
Have thanks: 273 time
Blog: View Blog (20)
Top

Re: Anh tôi!

Postby laodurockqn on Thu Jun 17, 2010 5:23 am

Bài viết về một người anh của tác giả Robinson, thật là tuyệt khi có người anh như vậy.
Với cuộc sống số ngày nay, ai cũng lo cho cái tôi của mình. Đâu dễ gì tìm ra được một người có tình, có trách nhiệm, giàu ý chí và nghị lực như anh ấy.
Một tấm gương đáng để mà học hỏi.

Mối quan hệ xã hội là quyền lực mềm!
User avatar
laodurockqn
Đội phó
Đội phó
 
Posts: 1053
Joined: Sat Jan 12, 2008 2:42 pm
Location: Quy Nhơn
Has thanked: 14 time
Have thanks: 14 time
Blog: View Blog (6)
Fan of: MU, Liverpool, Việt Nam và Bình Định
Top

Re: Anh tôi!

Postby robinson on Thu Jun 17, 2010 6:50 am

Cám ơn anh em đã khen!
Xin post tiếp đoạn bonus :D

Năm sau anh cưới vợ, còn tôi thì được điều động đến công tác tại cơ sở của Công ty cách đó gần 60 cây số. Vì đi làm xa nên một tuần tôi mới về nhà một lần, bởi vậy tôi bàn với ba mẹ kêu vợ chồng anh về nhà tôi ở để gần gũi ba mẹ. Lúc đầu anh cũng lưỡng lự nhưng tôi nói quá, với lại người có tình, có trách nhiệm như anh nên anh không đành lòng để ba mẹ sống trong ngôi nhà rộng thênh thang nên anh đồng ý chuyển về. Có vợ chồng anh ở nhà với ba mẹ, tôi rất yên tâm.

Năm sau, anh chị có baby, nhà lại thêm bận rộn. Một bữa nhà có đám giỗ, các chị gái của tôi về, mọi người xắn tay vào góp giỗ nên cũng vui. Chỉ có điều chị dâu còn bận con nhỏ nên chỉ bế con không phụ giúp công việc làm giỗ. Sau bữa giỗ, các chị gái xầm xì với mẹ nói là đứa em dâu làm biếng. Anh tôi nghe được nên cũng buồn lòng. Chờ các chị gái đi khỏi, anh nói với mẹ:
- Con nghĩ má già rồi nên giảm bớt việc cúng giỗ, má cứ bày biện ra mời con cháu, bà con... Cuối buổi giỗ họ về hết má lại cực vì dọn dẹp.
Mẹ tôi nghe vậy nổi cơn tự ái, cho rằng con cái bất hiếu. Bà tuyên bố từ nay không giỗ quải gì hết. Tôi cũng góp vào để đỡ cho anh: Con người có tổ có tông, việc cúng giỗ ông bà là việc hiếu nên làm nhưng thời buổi hiện nay ai cũng lo làm ăn nên mình giảm bớt lại. Một năm họp mặt gia đình khoảng 2 lần là được rồi. Còn mấy ngày giỗ kỵ thì mình nấu đĩa xôi chén chè, bình bông bát nước, thắp hương khấn thành tâm là ông bà chứng rồi.
Tuy nói hết lời nhưng mẹ tôi vẫn không nghe vì tự ái của bà rất cao.

Giờ lại sắp có đám giỗ. Mấy hôm nay cả nhà lại xôn xao vì nhiều ý kiến. Chỉ có anh tôi là buồn rất nhiều vì đã làm mẹ buồn. Anh nói với tôi: Lẽ ra việc giỗ kỵ là anh phải có trách nhiệm vì anh là con trai trưởng nhưng anh chưa có nhà riêng. Hiện tại ba mẹ ở nhà em và lâu nay ba mẹ đã lập bàn thờ, rước bát nhang về thờ ông bà rồi. Má đã tự ái thì không can được rồi, thôi thì anh em mình chung tay gánh vác trách nhiệm. Vợ chồng anh đã mua được một lô đất trong khu xóm liều, nay mai anh để dành tiền cất nhà. Chuyện giỗ quải sau này anh sẽ lo.

Nghe anh nói mà tôi thấy mủi lòng. Tôi nói với anh: Việc phụng dưỡng cha mẹ thờ cúng ông bà em sẽ lo vì em có điều kiện hơn anh. Anh ráng cố gắng làm ăn để dành tiền mua đất chỗ nào ổn định. Có gì em sẽ hỗ trợ thêm!

Nghe tôi nói xong anh mím môi quay bước!
Ngay cả một sợi tóc gầy guộc cũng để lại bóng râm của mình trên mặt đất!
robinson
Đội hình 1
Đội hình 1
 
Posts: 517
Joined: Wed Sep 03, 2008 11:27 am
Has thanked: 58 time
Have thanks: 144 time
Blog: View Blog (0)
Top

Re: Anh tôi!

Postby Nguyen dinh Tuan on Thu Jun 17, 2010 7:07 am

Thật là hạnh phúc và hãnh diễn khi trong gia đình có 1 người anh cả như vậy.

Hy vọng cô chị dâu là 1 người đàn bà tốt thật sự để không phụ lòng tốt của người anh cả và cầu mong gia đình nhỏ của họ thật êm đềm.

Xin cảm ơn em một lần nữa về bài viết này. Mong có dịp được lai rai cùng em và anh trai cả vài ly rượu
Tuấn
Nguyen dinh Tuan
Thành viên
 
Posts: 79
Joined: Thu Apr 10, 2008 5:33 am
Has thanked: 5 time
Have thanks: 7 time
Blog: View Blog (0)
Top

Re: Anh tôi!

Postby robinson on Thu Jun 17, 2010 10:01 am

Có dịp nào đi Sì Gòn, em sẽ alo anh. :no1:
Ngay cả một sợi tóc gầy guộc cũng để lại bóng râm của mình trên mặt đất!
robinson
Đội hình 1
Đội hình 1
 
Posts: 517
Joined: Wed Sep 03, 2008 11:27 am
Has thanked: 58 time
Have thanks: 144 time
Blog: View Blog (0)
Top

Re: Anh tôi!

Postby vinh hy on Thu Jun 17, 2010 2:02 pm

Bài viết tình cảm lắm. em36
Vẽ bằng kỹ thuật để kiếm sống - Vẽ bằng ánh sáng để vui sống.
User avatar
vinh hy
Đội phó
Đội phó
 
Posts: 2021
Joined: Sun Jan 18, 2009 11:07 am
Location: Tuy Phước ; Tp HCM
Has thanked: 92 time
Have thanks: 274 time
Blog: View Blog (0)
Fan of: Binh Định;Arsernal;Pháp
Top



Post a reply

Smilies
:D :) ;) :( :o :shock: :? 8-) :lol: :x :P :oops: :cry: :evil: :twisted: :roll: :bye: :think: :!: :?: :idea: :arrow: :| :mrgreen: :geek: :ugeek: em22 em36 em26 em39 :no1: em29 em35 em31 em34 em32
Quote Selected
 

Return to Văn hóa- Nghệ thuật- Giải trí

Who is online

Users browsing this forum: Alexa [Bot] and 3 guests