by anh5baulung » Mon Oct 08, 2012 5:44 pm
Xin lỗi, mượn topic này nói về con người đã nhiều năm sống, dạy nhạc ở Pleiku:
Trước năm 1975 thầy Hoàng Châu có dạy nhạc trường tôi: Trung học công lập Pleiku.
Sau 1975 thầy về sống tại Bình Thạnh, năm 1992 tôi có mời thầy đến nhà tôi ( lúc đó ở Cư xá Thanh Đa) dùng cơm chiều và thầy đã biểu diễn " thổi sáo" cho gia đình và bạn bè tôi thưởng thức. Tất cả đều khâm phục "sát đất".
Sao mà không không phục được, bởi vì ngoài danh hiệu Nhạc sĩ thầy còn được giới "Sân khấu Sài gòn trước và sau 1975" phong cho là " quái kiệt" ( Quái kiệt Hoàng).
Thầy Hoàng Châu không nổi tiếng như nhiều nhạc sĩ cùng thời và cuộc đời giống như bản tính của thầy là "bình lặng", nhưng dẫu sao những ca khúc của thầy một thời vẫn đọng lại trong lòng người mộ điệu như: Dưới bóng tre làng ( Hải ngoại Hương Lan, Mạnh Quỳnh, Loan Châu hát; trong nước thì dường như có Lan Anh và Lương Huy hát) < Đây là sáng tác đầu tay của thầy, sáng tác năm 1956>, Lời tình trao, Khi người con gái yêu,....và một số bài khác.
Những năm 1999, 2000 tôi tình cờ xem phim tài liệu về Guiness Saigon của Đài TH TP.HCM có giới thiệu 3 nghệ sĩ biểu diễn các ngón "độc chiêu" của mình. Trong đó, Xuân Ái biểu diễn kèn tromppete, Tòng Sơn biểu diễn Harmonica và thầy Hoàng Châu với sáo.
Thầy nổi tiếng là một trong những quái kiệt của của đất Sài Gòn với màn biểu diễn độc đáo: Vừa hút hai điếu thuốc lá rất điệu nghệ ở miệng và một điếu hút bằng lỗ mũi, mũi còn lại vừa thổi sáo rất chuẩn, rất hay với các ca khúc trữ tình nổi tiếng như: Lòng mẹ; Bến xuân; Con thuyền không bến; ...và một số ca khúc nổi tiếng của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn như: Biển nhớ, Một cõi đi về, Ca dao Mẹ, Hạ trắng…
Với "ngón" thổi sáo nói trên nhạc sĩ Hoàng Châu từng “đại náo” các sân khấu ca nhạc tạp kỹ thành phố mấy chục năm qua.
Đúng vậy, "quái kiệt gia" Trần văn Trạch phát hiện khá sớm tài nghệ của thầy Hoàng Châu nên đã cho nhập nhóm biểu diễn tại các sân khấu Sài Gòn và chương trình đại nhạc hội ở rạp Quốc Thanh.
Khoảng những năm 2000 gia đình thầy cũng khó khăn, nhưng cuộc sống luôn đạm bạc, thầy hay đi xe đạp đến hội quán Nghệ sỹ ở 81 Trần Quốc Thảo uống cà phê và tâm sự với bạn bè.
Những quyển sách thầy viết trước đây về hướng dẫn chơi nhạc, chơi đàn như: " Nhạc lý cơ bản và thực hành; tự học đàn guitar; 45 ngày biết đệm đàn guitar, phương pháp học đàn guitar bass điện…" không còn phù hợp với xu thế hiện nay, nên cũng không tái bản để hưởng nhuận bút nữa.
Thời gian đó, có lần thầy nói với tôi : " Mình vẫn còn cả một kho trên 300 bài nhạc sáng tác trước và sau 1975 chưa công bố , nhưng kinh tế khó khăn quá chưa có điều kiện để in em ơi !"
Nay thầy đã 84 tuổi, lại gặp nạn! Em sẽ đến thăm thầy - một người con tài hoa của Phan Thiết.
Business is Business!