Nguyen dinh Tuan wrote:1. Bài học về nhân sự : Có lẽ trong tất cả các đấu tranh tại BVDK tỉnh là khởi nguồn bởi bài học này, đơn giản hơn gọi là cách đề bạt và sử dụng con người. Nếu ngày ấy bác VHH không vội vã đưa PT với mảnh bằng TS về BĐ với biết bao ưu đãi về nhà cửa, chính sách….và rồi chỉ từ 1 anh vô danh tiểu tốt bỗng biến ngay thành 1 tượng đài bất trị chỉ trong vòng 1 năm thì kết cục cuộc đời PT sẽ không phải như ngày hôm nay ! Nếu bác ấy đừng quá ưu đãi và dễ dãi cho PT, chỉ nên để PT làm 1 chức trưởng khoa hay làm 1 chức phó phó giám đốc gì đó thì có lẽ PT là ông thánh cũng không đủ quyền lực mà thay đổi tất cả các sinh hoạt thường ngày vốn có của cái BV tỉnh được và đương nhiên PT cũng sẽ không đủ mạnh để nâng người này hạ người kia và mổ xẻ lung tung tự tung tự tác một cách mù quáng.!
...
Đôi điều chia sẽ :....
Nguyen dinh Tuan wrote:Thưa anh Hoàng Gia,
Ngay từ đầu bài viết tôi đã thể hiện trên quan điểm chia sẽ mà thôi! Việc PT con người như thế nào chắc hầu hết anh/em trên diễn đàn đều biết và anh cũng nên đọc hết bài viết sẽ hiểu rõ hơn quan điểm của tác giả. Tôi hoàn toàn không đưa ra quan điểm bác VHH sai gì cả mà tôi chỉ muốn nói là bác ấy vội vã ! Anh nên đọc từng câu chữ tôi đã viết !
Sai ngữ pháp chắc do tôi dốt mà ra thưa anh ! Hy vọng anh giỏi giang để giúp ích cho đời !
Cảm ơn anh đã góp ý !
Nguyen dinh Tuan wrote:CÂU CHUYỆN PT VÀ VÀI LỚI CHIA SẺ
Đôi điều chia sẽ :
Trước hết tôi xin gởi lời chia sẽ đến các anh/ các bạn đã không chịu nổi những áp lực của PT mà phải đưa cả gia đình ra đi, nhưng biết đâu chính vì sự ra đi 1 cách gượng ép như vậy mà giờ đây tôi tin chắc phần lớn các anh đã có cuộc sống gia đình ổn định và rất tốt nơi xứ người mà ở quê nhà hiện đang có rất nhiều đồng nghiệp mơ ước ! Các anh cũng thừa biết với sự thiếu trầm trọng về nhân lực trong ngành Y hiện nay + bản chất cần cù của những người con miền Trung thì chỉ cần 2 năm sau các anh tự hào hơn bất kỳ đồng nghiệp nào ở quê nhà khi mỗi Tết đến, hè về…. để cùng nhau Ôn nghèo kể khổ ! Được sống , cống hiến và làm những gì mình yêu thích là quá đủ.!!! PT đã ra đi thỏa mong ước của tất cả chúng ta , nhưng chắc chắn các anh cũng khó mà quay về khi cuộc sống gia đình đã ổn định, nhưng tôi tin chắc tâm huyết cho 1 cái BV ở quê nhà ổn định và phát triển là điều mà các anh luôn mong ước ! Biết đâu sau này hằng năm BV cũng nên tổ chức 1 buổi gặp mặt gì gì đó và các anh cũng ngẩng cao đầu vì đã góp phần không nhỏ trong cái thành công của BV….Hihi
Nguyen dinh Tuan wrote:CÂU CHUYỆN PT VÀ VÀI LỚI CHIA SẺ
1. Bài học về nhân sự : Có lẽ trong tất cả các đấu tranh tại BVDK tỉnh là khởi nguồn bởi bài học này, đơn giản hơn gọi là cách đề bạt và sử dụng con người. Nếu ngày ấy bác VHH không vội vã đưa PT với mảnh bằng TS về BĐ với biết bao ưu đãi về nhà cửa, chính sách….và rồi chỉ từ 1 anh vô danh tiểu tốt bỗng biến ngay thành 1 tượng đài bất trị chỉ trong vòng 1 năm thì kết cục cuộc đời PT sẽ không phải như ngày hôm nay ! Nếu bác ấy đừng quá ưu đãi và dễ dãi cho PT, chỉ nên để PT làm 1 chức trưởng khoa hay làm 1 chức phó phó giám đốc gì đó thì có lẽ PT là ông thánh cũng không đủ quyền lực mà thay đổi tất cả các sinh hoạt thường ngày vốn có của cái BV tỉnh được và đương nhiên PT cũng sẽ không đủ mạnh để nâng người này hạ người kia và mổ xẻ lung tung tự tung tự tác một cách mù quáng.!
Tiếp theo có lẽ thất bại của PT là bài học dùng người của chính anh ta: Có lẽ khi được mau chóng lên lãnh đạo 1 tập thể lớn như BV tỉnh và đặc biệt lãnh đạo “ những con người tri thức ”, PT chưa được học nhiều, chưa có kinh nghiệm về cách nhìn nhận con người. Chính vì thế mà việc đề bạt cán bộ hay sử dụng cán bộ lãnh đạo tại các khoa phòng của PT luôn là sự bất đồng trong chính nội bộ BV tỉnh trong suốt thời gian từ khi anh ấy đương nhiệm cho đến tận bây giờ
2. Bài học về đối nhân xử thế : BS, nhân viên y tế …là lực lượng lao động rất đặc thù trong bối cảnh XH Việt Nam hiện nay, khi mà việc học hành của họ gắn với cả cuộc đời họ nhưng thu nhập của họ thì chỉ bằng 1 anh lái taxi thì thử hỏi họ làm việc vì cái gì ? Ai cũng phải có nhu cầu mưu sinh là làm việc, có vợ đẹp con ngoan, nhưng điều ấy không đồng nghĩa với việc là hằng ngày tôi phải gánh chịu những lời lẽ thị phi đầy khiếm nhã. Trong khi anh mạt sát tôi thì anh được gì : hạ uy tín hay mong hạ bệ ?....
Việc hằng ngày với những lời lẽ bất nhã chà đạp lên các anh/chị, đặc biệt là các thầy thuốc đàng anh là điều mà chỉ có thể là PT, chính vì những đối nhân xử thế kiểu mất hết tính “ con người “ vì mưu cầu danh lợi đã đẩy PT có 1 kết cục ra đi không có lấy 1 lời đưa tiễn như ngày hôm nay !
3. Bài học về chuyên môn và con người : Thật sự đến giờ này tiếp xúc với rất nhiều các vị GS đầu ngành ở VN tôi luôn khẳng định PT là 1 người có chuyên môn, chịu học hỏi , dám nghĩ dám làm nhưng trong ngành Y thiết nghĩ điều ấy là chưa đủ vì nếu vậy thì anh chỉ có thể trở thành 1 “ anh thợ mổ “ chứ không thể trở thành 1 thầy thuốc. Chỉ vì nắm trong tay quá nhiều quyền lực mà anh đã đưa không biết bao nhiêu gia đình vào cảnh khốn cùng, biết bao đứa trẻ giờ phải thoi thóp chờ chết….thử hỏi giờ này lương tâm anh thế nào hay là anh đã miễn nhiễm với tất cả những cảm xúc đau đớn, nếu vậy thì anh có còn là “ con người “ nữa hay không ? Đồng ý việc mổ xẻ nhằm giải quyết bệnh tật cho b/n nhưng người thầy thuốc phải cân nhắc được những gì “ nên và không nên làm “ – Có lẽ PT vì những háo danh muốn khẳng định đẳng cấp của cái BV tuyến tỉnh này + sự lăng xê 1 cách mù quáng thiếu chuyên của lực lượng báo chí thời ấy đã đẩy không biết bao nhiêu người bệnh sống dỡ chết dỡ như ngày hôm nay. Tôi nghĩ lương tâm của PT sẽ không thanh thảnh khi ngồi chiêm nghiệm lại những gì mình đã làm trừ phi anh ấy không phải là con người !
4. Bài học về quyền lực : Một khi anh nắm trong tay quá nhiều quyền lực thì thường anh hay ngộ nhận và không xem ai ra gì cả. Câu chuyện PT từ cái thuở ban đầu khi tôi viết những phân tích về anh thì chính anh đã chửi bới và lăng mạ tôi rất nhiều thậm chí còn đòi báo CA bắt giam tôi vì tội phản động, gây chia rẽ nội bộ trong BV tỉnh làm mất lòng tin trong nhân dân…( không biết là có thật không hay là anh chỉ cho ai đó DT hù dọa như bản tính của anh là vậy ! ), đến khi việc anh chỉ định mổ sai qui định… thì cũng có rất nhiều thế hệ GS đàng anh ở Sài gòn khuyên nhủ…( cái này chắc chắn là có thật 100% vì chính tôi là người chứng kiến ) thì anh lại xem họ không ra gì và còn chửi lại họ…., đến khi báo chí và các phương tiện truyền thông lên tiếng thì anh lại dùng đến cả nhân vật lãnh đạo cấp cao lên báo để nhằm răn đe những ai dám phản đối, để rồi hướng mọi việc tưởng chừng như đã kết thúc và quyền lực đã giúp anh kéo dài đến tận hôm nay ! Thật sự tôi chẳng biết nói sao, nhưng tôi luôn tin rằng trên đời này nhân quả nhãn tiền, anh sẽ thấy ngay nó nếu anh đã mất hết lương tâm của 1 con người
5. Bài học về quản lý tài chính: Người ta thường nói làm quản lý giỏi chỉ cần quản lý con người giỏi và quản lý tài chính giỏi là đủ, nhưng trong cả 2 cái này PT đều thiếu thậm chí là không biết gì ! Mấy đợt về Quy nhơn tôi luôn nghe mọi người đồn thổi PT ăn ghê lắm và có vài chục tỷ trong tài khoản ngân hàng…., thật sự với kinh nghiệm của 1 người làm quản lý BV với ngân sách có thể lên đến 1.000 tỷ như tôi, tôi tin chắc với con người như PT hoàn toàn là khó có thể có được nhưng những gì bà con nghĩ , bởi lẽ 1 người quản lý tài chính cỡ như PT thì không thể nào đủ “ thong minh “ để ăn hối lộ được như vậy và 1 con người với tính cách PT thì không dễ dàng để ngữa tay nhận tiền của các hãng…. để đến giờ này có được cái tài sản kếch xù ấy, nếu PT dễ dàng nhận như vậy thì có lẽ PT đã chết từ lâu chứ không phải đến bây giờ !
Vấn đề thất thoát tài chính trong Xã hội hóa, chẳng qua là 1 cách làm quá thiếu chuyên môn về quản lý tài chính mà hầu hết các giám đốc BV trong cả nước hiện nay đang mắc phải khi cơ chế đang là vẫn đề “ vừa đóng vừa mở “, nếu anh không thận trọng thì anh sẽ chết ngay. PT chết về chuyện tài chính này là chết vì “ quá tự tin “, một khi quyền lực anh đã yếu kém thì thanh tra muốn anh sai phạm thì anh sẽ sai phạm, chẳng qua anh cũng chỉ kiếm được vài đồng là cùng chứ không thể cả chục tỷ như dư luận đang bàn cãi !
PT đã ra đi thỏa mong ước của tất cả chúng ta , nhưng chắc chắn các anh cũng khó mà quay về khi cuộc sống gia đình đã ổn định, nhưng tôi tin chắc tâm huyết cho 1 cái BV ở quê nhà ổn định và phát triển là điều mà các anh luôn mong ước !
Có lẽ người kế nhiệm sẽ không dễ khi đón nhận lại cái mớ lộn xộn 5 năm qua của BVDK tỉnh và người mới không thể 1 tay làm được khi không có sự ủng hộ, sự tâm huyết và tấm lòng thật sự của anh/em đồng nghiệp để cùng nhau xây dựng và ổn định cái BV tỉnh này. Ở đây tôi không đề cao nhiều sự ủng hộ từ các lãnh đạo cấp cao hơn như Tỉnh ủy, UBND tỉnh hay các ban ngành đoàn thể bởi lẽ ngay từ đầu tôi đã đề cập “ quản lý y tế là 1 quản lý rất đặc thù” , nhất là quản lý những con người tri thức với bối cảnh đất nước ta hiện nay là thực sự khó không riêng gì ở Bình Định. Tôi chỉ muốn chia sẽ với các anh/chị đồng nghiệp đã và đang công tác tại BV tỉnh hãy cùng nhau nhiệt huyết cho hôm nay và ngày mai, đừng vì những gì quá nhỏ nhặt mà làm cho rồi nó sẽ lại quay về 1 cái vòng luẩn quẩn mà hầu hết các BV nhà nước hiện nay đang mắc phải !
Có lẽ rồi đây việc cơ cấu lại nhận sự chủ chốt sẽ sớm được tiến hành, rồi có những người thõa mãn những ước mơ cống hiến và tranh đấu của mình hay những kẻ hồng vệ binh lạc lõng giữa đường….nhưng tôi tin việc bầu phiếu tính nhiệm 1 cách công khai minh bạch sẽ giúp cho lãnh đạo BV có được những con người vừa có Tâm, vừa có Tài – Đủ tư cách để lấy lại niềm tin trong nhân dân. Đâu đó trong các cuộc trà dư tử hậu ở quê nhà tôi đã nghe “ Các BS có đấu tranh cho lắm rồi người mới lên cũng thế thôi , chẳng qua là chia sẽ nhau quyền lực, lợi nhuận…,cuối cùng b/n cũng lãnh đủ…” – Có lẽ khi đi làm nhà nước với mức thu nhập hiện nay, phần lớn các BS ở tuyến tỉnh nhờ vào phòng mạch tư là chính mà nguồn bệnh thì cũng từ BV mà ra…Do vậy, việc anh kiếm tiền là hoàn toàn chính đáng vấn đề anh đừng vì quá hoang tưởng và mù quáng để rồi người đời khinh rẻ là điều đáng suy ngẫm bởi lẽ đời này nhân quá thấy ngay ! Có thể khi anh còn trẻ anh bằng mọi cách để kiếm tiền bất chấp tất cả, nhưng khi anh đã có tiền ( không biết bao nhiêu cho đủ ) thì anh nên nghĩ đến vị trí xã hội cũng như đạo đức gia đình… thì luôn là điều tốt nhất cho những người tri thức thực thụ !
Tôi tin chắc nếu biết lắng nghe, biết thấu hiểu và thực tâm cùng với sự ủng hộ nhiệt tình của các đồng nghiệp đương nhiệm thì người kế nhiệm hoàn toàn có thể làm được tất cả trong thời gian sớm nhất !
Tôi rất chia xẻ với ý kiến của Bs Tuấn nhưng làm được gì khi một mớ lộn xộn, tàn tích nặng nề của người tiền nhiệm để lại ?
Người kế nhiệm có thoát khỏi sợi dây giật của cơ chế hay điều khiển xin cho - ban phát ?!
doctor ZIVAGO wrote:@ Hoàng Gia:
Vấn đề viết sai chính tả không phản ánh hoàn toàn được trình độ học vấn của một người, lại càng không liên quan gì đến vấn đề thảo luận. Nên chăng chỉ đi vào vấn đề chính và bỏ bớt đi những tiểu tiết?
Lỗi chính tả liên quan rất nhiều đến yếu tố vùng miền. Có một dạo ngồi rảnh rỗi, tôi thử lò mò làm một thống kê nhỏ thì thấy có vài điều rất thú vị. Miền Bắc rất hay phạm các lỗi liên quan đến phụ âm đầu N-L, TR-CH, S-X, phụ âm cuối C-T. Miền Trung lại hay nhầm ?-~, ÔI-ÂU. Miền Nam giống như miền Bắc, Trung, kèm theo bán nguyên âm cuối Y-I. Có lẽ liên quan nhiều đến cách phát âm của từng địa phương? Đây là một đề tài rất hay, có thể phát triển thành một đề tài Thạc sĩ về ngôn ngữ học, nhưng chưa thấy ai quan tâm. Hôm nào có dịp sẽ làm một topic để anh em tranh luận chơi.
doctor ZIVAGO wrote:Chỉ khi nào TS bị tước thẻ Đảng vì các vấn đề liên quan đến khai man lý lịch, quản lý, chuyên môn..., lúc đó chúng ta mới tạm thở phào.
solo wrote:Tin tức của anh em BĐFFC cho hay:
Lực lượng Hồng Vệ Binh tích cực giữ ghế cho chủ soái bằng cách rủ nhau (Bộ Bát - 8 tên) đi gặp BT tỉnh ủy, xin để lại Thần y nếu không anh em BS và Hồng Vệ Binh sẽ nghỉ việc.
Nguyen dinh Tuan wrote:Thưa anh Hoàng Gia,
Ngay từ đầu bài viết tôi đã thể hiện trên quan điểm chia sẽ mà thôi! Việc PT con người như thế nào chắc hầu hết anh/em trên diễn đàn đều biết và anh cũng nên đọc hết bài viết sẽ hiểu rõ hơn quan điểm của tác giả. Tôi hoàn toàn không đưa ra quan điểm bác VHH sai gì cả mà tôi chỉ muốn nói là bác ấy vội vã ! Anh nên đọc từng câu chữ tôi đã viết !
Sai ngữ pháp chắc do tôi dốt mà ra thưa anh ! Hy vọng anh giỏi giang để giúp ích cho đời !
Cảm ơn anh đã góp ý !
quynhoner wrote:doctor ZIVAGO wrote:@ Hoàng Gia:
Vấn đề viết sai chính tả không phản ánh hoàn toàn được trình độ học vấn của một người, lại càng không liên quan gì đến vấn đề thảo luận. Nên chăng chỉ đi vào vấn đề chính và bỏ bớt đi những tiểu tiết?
Lỗi chính tả liên quan rất nhiều đến yếu tố vùng miền. Có một dạo ngồi rảnh rỗi, tôi thử lò mò làm một thống kê nhỏ thì thấy có vài điều rất thú vị. Miền Bắc rất hay phạm các lỗi liên quan đến phụ âm đầu N-L, TR-CH, S-X, phụ âm cuối C-T. Miền Trung lại hay nhầm ?-~, ÔI-ÂU. Miền Nam giống như miền Bắc, Trung, kèm theo bán nguyên âm cuối Y-I. Có lẽ liên quan nhiều đến cách phát âm của từng địa phương? Đây là một đề tài rất hay, có thể phát triển thành một đề tài Thạc sĩ về ngôn ngữ học, nhưng chưa thấy ai quan tâm. Hôm nào có dịp sẽ làm một topic để anh em tranh luận chơi.
Nhân tiện ZIVAGO nói về vấn đề lỗi chính tả trong các bài viết trên BinhDinhFFC. Cũng xin trao đổi thêm với tất cả anh em về chuyện này. Có khi nó cũng là nguyên nhân cho những ý kiến khó chịu về nhau.
Tôi thường xuyên viết bài trên diễn đàn. Nói thật với anh em nhiều khi viết theo cảm xúc. Cảm xúc đến đâu cứ gõ đến đó không để ý tới câu cú hay lỗi chính tả. Rồi post lên chứ nhiều khi cũng không coi lại. Nếu anh em để ý thì thời gian post lên khác với thới gian sửa lần cuối trên diễn đàn. Có khi chênh nhau gần cả tháng. Đây là trang mạng nên có lẽ cũng xí xóa cho những trường hợp không phải là cố ý. Dĩ nhiên lỗi chính tả là điều ta hết sức tránh, vì đó là sự trong sáng của tiếng mẹ đẻ chúng ta.
Về yếu tố vùng miền như ZIVAGO nói thì xảy ra ở văn nói nhiều hơn văn viết. Là dân Bình Định chúng ta thừa nhận với nhau rằng : Tiếng nói của vùng chúng ta sai âm nhiều lắm.
t-c : Ước gì trời mưa đừng làm ướt áo em tôi ( ước - ướt)
n-ng : Hạ thủ bất hoàn nghe cháu Hoàng ( hoàn - hoàng)
Bạn nào đã từng học và thi ngoại ngữ thì chúng ta biết ngay ! Khổ lắm !
Nhưng " có vay thì có trả". Người Bình Đình nói thì vậy nhưng khi viết thì cực kỳ chính xác.
Trong thời gian sống ở miền Bắc, thư của anh em Bình Định gửi cho các "cô giáo vùng cao" luôn được khen là cực kỳ chính xác về chính tả.
binhdinhman1 wrote:Kính thưa các ông anh !
Xin quý ông anh bắt lỗi chính tả em câu này dùm ( văn nói):
" Enh bộ đội về nàng phết cô giáo em sung sướng chấm xong chửa các em "
Em hiểu và dịch thế này: anh bộ đội về làng, cô giáo em sung sướng. xong chưa các em ?
Hê hê hê. xả stress chút. bớt căng thẳng nghen các anh.
quynhoner wrote:doctor ZIVAGO wrote:Chỉ khi nào TS bị tước thẻ Đảng vì các vấn đề liên quan đến khai man lý lịch, quản lý, chuyên môn..., lúc đó chúng ta mới tạm thở phào.
Theo những thông tin trên diễn đàn thì BS này không được bổ nhiệm lại chức vụ ( theo Luật công chức hiện hành). Như vậy thì chuyện kỷ luật chỉ ở một mức độ nào đó thôi Bác ZI ơi. Có lẽ chưa đến mức khai trừ khỏi Đảng.
doctor ZIVAGO wrote:@Quynhoner: có nhiều chuyện đàng sau hay lắm anh à. Anh hổng nhớ vụ án bắt đầu bằng tội đánh bạc, nhưng kết thúc là tội lạm dụng chức vụ ; rồi vụ bắt đầu bằng mua dâm trẻ em, nhưng kết luận cuối cùng là chiếm đoạt tài sản XHCN sao. Việt Nam mình nó thế.
Nguyen dinh Tuan wrote:CÂU CHUYỆN PT VÀ VÀI LỚI CHIA SẺ
1. Bài học về nhân sự : Có lẽ trong tất cả các đấu tranh tại BVDK tỉnh là khởi nguồn bởi bài học này, đơn giản hơn gọi là cách đề bạt và sử dụng con người. Nếu ngày ấy bác VHH không vội vã đưa PT với mảnh bằng TS về BĐ với biết bao ưu đãi về nhà cửa, chính sách….và rồi chỉ từ 1 anh vô danh tiểu tốt bỗng biến ngay thành 1 tượng đài bất trị chỉ trong vòng 1 năm thì kết cục cuộc đời PT sẽ không phải như ngày hôm nay ! Nếu bác ấy đừng quá ưu đãi và dễ dãi cho PT, chỉ nên để PT làm 1 chức trưởng khoa hay làm 1 chức phó phó giám đốc gì đó thì có lẽ PT là ông thánh cũng không đủ quyền lực mà thay đổi tất cả các sinh hoạt thường ngày vốn có của cái BV tỉnh được và đương nhiên PT cũng sẽ không đủ mạnh để nâng người này hạ người kia và mổ xẻ lung tung tự tung tự tác một cách mù quáng.!
Tiếp theo có lẽ thất bại của PT là bài học dùng người của chính anh ta: Có lẽ khi được mau chóng lên lãnh đạo 1 tập thể lớn như BV tỉnh và đặc biệt lãnh đạo “ những con người tri thức ”, PT chưa được học nhiều, chưa có kinh nghiệm về cách nhìn nhận con người. Chính vì thế mà việc đề bạt cán bộ hay sử dụng cán bộ lãnh đạo tại các khoa phòng của PT luôn là sự bất đồng trong chính nội bộ BV tỉnh trong suốt thời gian từ khi anh ấy đương nhiệm cho đến tận bây giờ
nguoihanoi wrote:binhdinhman1 wrote:Kính thưa các ông anh !
Xin quý ông anh bắt lỗi chính tả em câu này dùm ( văn nói):
" Enh bộ đội về nàng phết cô giáo em sung sướng chấm xong chửa các em "
Em hiểu và dịch thế này: anh bộ đội về làng, cô giáo em sung sướng. xong chưa các em ?
Hê hê hê. xả stress chút. bớt căng thẳng nghen các anh.
Cô giáo Bình Định đọc chính tả cho học sinh!![]()
Return to Người Bình Định bốn phương
Users browsing this forum: Hai_HuongBinh and 17 guests