Chuyện thứ 3:
Anh LOWEN sau 1 thời gian đầu quân nơi viện công nghệ khoa học TPHCM, nhận thấy đây không phải là nơi xứng tầm, đã xếp bút nghiêng lên đường sang xứ kim chi dùi mài thêm kinh sử, mưu đại sự tương lai. Khổ nỗi lại vừa cưới vợ, mà vợ thì ai cũng như ai, đâu ngó ngàng chi tới những phạm trù “tương lai”, “đầu tư”, “trình độ”…, làm gì cũng OK, miễn là mang tiền về đầy đủ là ổn!
Những tháng đầu nơi xứ người, nhận thức rõ tầm quan trọng chuyện tiền nong cho gia đình, LOWEN cũng gói gém vừa học vừa cày, ra bưu điện mỗi tháng 1 lần, nhưng rồi bao thứ phí hầm lằn vây quanh, có tháng cũng… quên
Rồi cũng đến lúc phải nói lên sự thật, tháng đó LOWEN buộc phải “phổ cập” cho vợ biết kiến thức cơ bản về tầm quan trọng của chiến lược “đầu tư chất xám” và khả năng “thu hồi vốn” trong tương lai, không quên gửi những dòng thổn thức vào trong gió “Tháng này anh không gửi tiền về nữa, gửi em 100 nụ hôn, em cố gắng sắp xếp chi tiêu và trang trải nợ nần”
Ngày 04 tháng sau, LOWEN nhận được thư trả lời của vợ: “Anh yêu, nhớ anh nhiều, em đã nhận đủ 100 nụ hôn của anh, em cũng đã sắp xếp trang trải các khoản nợ gia đình: 04 nụ hôn cho anh cấp nước, 10 nụ hôn gửi cho anh điện lực, 20 nụ hôn cho anh bưu tá (vì tháng rồi email cho anh hơi nhiều), khoản lớn nhất là học phí của cu tí em buộc phải gửi trả anh thu ngân nhà trẻ 60 nụ hôn 1 lúc. Nhưng anh yên tâm, vẫn còn những 06 nụ hôn dự phòng, em sẽ sử dụng khi cần thiết. Chúc anh khoẻ và vui vẻ!”