Có đôi vợ chồng trẻ đi kinh tế mới, nhà ở gần bìa rừng. Một hôm vợ đi chợ xa, trời bắt đầu chiều tà mà vẫn chưa về.
…Có con cọp đang đói ở trong rừng mò ra rình ngoài sân nhà vợ chồng trẻ.
Anh chồng ở nhà giữ con còn đang tuổi bú. Thằng nhỏ vừa nhớ mẹ, vừa khát sữa nó khóc ôm sồm.
Anh chồng dỗ hoài không nín xoay ra nhác nó:
-Con nín đi, chứ không ba kêu ông kẹ bắt con bi giờ!
Thằng nhỏ vẫn không nín khóc.
Anh ta to giọng hơn:
-Nếu con mà không nín coi chừng con cọp nó nghe nó ăn thịt con bi giờ.
Thàng nhỏ khóc to hơn.
Anh chồng tức quá vì bất lực với thằng con, vì bực mình sao vợ đi chợ lâu, anh ta hét to lên:
-Khóc, khóc cái con c…Mẹ mầy! hét xong anh liền nhảy xuống võng. Thằng nhỏ sợ ba nó bỏ đi nên nín khóc.
Con cọp rình ngoài sân nghe đến đó nó vội sải chân chạy. Vì nó nghĩ hổng biết cái con c…là con gì mà thằng nhỏ sợ còn hơn ông kẹ và mình-chúa tể rừng xanh?
Cọp ta chạy một đoạn nó gặp một phụ nữ bị chửa, chị ta thấy nó sợ run lên, cọp chẳng thèm để ý và hỏi:
-Nầy chị kia! Cho tui hỏi con c…ra sao mà con người sợ nó hơn tui?
Chị bụng chửa lấy bình tĩnh lại và trả lời:
-Thâu ông! Ông đừng có hỏi về cái con đó, nó dữ lắm! nó chỉ đâm tui chỉ một nhác mà bụng tui to lên hơn chín tháng nay rồi mà chưa xẹp!
Cọp nghe vậy, tháo mồ hôi bỏ chạy tiếp. Chạy một đoạn nữa, nó lại gặp một bà già, nó cố gắng phanh lại và hỏi:
-Nầy bà già! Bà có biết cái con c…là ra sao không?
Bà già giả bộ run lên và nói:
-Thâu thâu! Ông đừng nói đến cái con đó nữa! Con đó dữ lắm, tui bị nó đâm từ năm 20 tuổi đến nay đã 80 rầu mà vẫn còn cái lỗ chưa đầy, vẫn còn sâu hun hút nè. Nói xong bà lấy tay vén cái váy lên cho cọp coi. Đến nước nầy nó như bị tụt áp chạy liểng xiểng tút vào rừng sâu.
Từ đó cọp không dám ra rình để bắt người nữa!
(ST).