Từng là một tiền vệ xuất sắc trong màu áo đội Công nhân Nghĩa Bình những năm 80 thế kỷ trước. Nhưng do chấn thương liên tiếp đã buộc anh phải giã từ bóng đá đỉnh cao. Nghỉ chơi bóng, anh quay sang mở quán café. Việc kinh doanh bận bịu, tưởng không còn thời gian để gắn bó với bóng đá. Nhưng niềm đam mê trái bóng tròn lại thôi thúc anh thành lập một CLB bóng đá phong trào, và đã duy trì được hơn 10 năm nay. Anh là Lê Trọng Tuấn - chủ quán café 360 Bạch Đằng, TP. Quy Nhơn, mà nhiều người vẫn hay gọi là "Tuấn 360".
* Hành trình với "ngựa ô"
Sinh năm 1961, tại An Nhơn, ngay khi còn ngồi trên ghế nhà trường, Lê Trọng Tuấn đã bộc lộ năng khiếu chơi bóng và thường xuyên được gọi tập trung cho đội bóng của huyện để thi đấu tại các giải phong trào học sinh trong tỉnh. Sau giải phóng, biết tài năng của cầu thủ Tuấn, các cầu thủ lớn tuổi đã "mách nước" cho HLV Lê Đình Chính chọn anh vào đội Công nhân Nghĩa Bình. Khi đó anh mới 17 tuổi. Thi đấu chắc chắn ở vị trí tiền vệ phòng ngự, Lê Trọng Tuấn đã cùng các đồng đội lúc đó như: Phan Kim Lân, Dương Ngọc Hùng, Nguyễn Ngọc Thiện, Tống Anh Hoàng, Đặng Gia Mẫn... tạo nên những trận cầu đáng nhớ. Tại mùa giải A1 toàn quốc lần thứ nhất tổ chức năm 1980, đội Công nhân Nghĩa Bình đã thắng đội Cảng Sài Gòn (lúc đó có các danh thủ như: Lê Văn Tư (Tư Lê), Trần Văn Xinh, Nguyễn Văn Ngôn, Cù Hè, Dương Văn Thà...) với tỷ số 1-0 trên sân Hải Phòng; thắng Sở Công nghiệp TP. Hồ Chí Minh 2-1 trên sân Thống Nhất (năm 1982); thắng Thể Công 2-1 trên sân Nha Trang (năm 1984)... Lúc đó, đội Công nhân Nghĩa Bình với đội hình gồm nhiều cầu thủ trẻ, không được đánh giá cao, nhưng bằng những trận thắng bất ngờ và thuyết phục, đội đã được người hâm mộ yêu mến đặt cho biệt danh "ngựa ô".Nói về người đồng đội từng thi đấu trong màu áo đội Công nhân Nghĩa Bình, ông Nguyễn Ngọc Thiện - HLV đội U21 Bình Định, cho biết: "Tuấn là một tiền vệ có lối chơi chắc chắn, tư duy chiến thuật tốt, sống hòa đồng với anh em, nên được các thành viên trong đội bóng quý mến. Việc anh sớm phải nghỉ thi đấu đỉnh cao là một tổn thất lớn cho bóng đá Nghĩa Bình lúc bấy giờ".
* "Ông bầu" 360
Năm 1985, trong một trận đấu giữa đội Công nhân Nghĩa Bình với một đội tuyển Lào trên sân Quy Nhơn, sau một pha va chạm, Lê Trọng Tuấn bị đứt dây chằng đầu gối trái. Vừa lo chữa chạy, vừa cố gắng thi đấu, nhưng rồi đến năm 1987, anh lại gặp một chấn thương khác trong trận giao hữu với đội Phú Khánh. Vậy là anh đành chia tay sự nghiệp thi đấu đỉnh cao.Chấn thương, nghỉ thi đấu, Lê Trọng Tuấn quay sang mở quán café trên mảnh đất của người chị để kiếm sống. Vốn là người mê nhạc, nên trên thị trường có băng nhạc nào mới là Tuấn tậu ngay, dàn âm thanh cũng được ông chủ sành nhạc trang bị khá hoàn hảo để vừa nghe, vừa phục vụ khách. Những vết thương khá nặng, cùng công việc kinh doanh chiếm khá nhiều thời gian đã khiến Lê Trọng Tuấn xa bóng đá khá lâu. Nhưng khi thấy bắt đầu "chạy được" thì anh trở lại với bóng đá theo cách của mình: thành lập CLB phong trào để ngày ngày được chơi bóng. Ban đầu, chỉ 5, 6 anh em thân quen thường uống café chung, chiều chiều xỏ giày ra sân đá gôn "tôm" để "kiếm chút sức"; sau số lượng cầu thủ cứ thế tăng dần và định hình cái tên CLB bóng đá café 360. Anh em tự giác chung tiền thuê sân, thỉnh thoảng đi thi đấu giao hữu với các đội bóng ở các huyện.
Trò chuyện với chúng tôi, "ông bầu" 360 vẫn trăn trở với hướng phát triển của bóng đá Bình Định, đặc biệt là việc đào tạo cầu thủ trẻ. Những trận đấu của các cầu thủ U15 Bình Định tại giải U15 quốc gia và U17 trong màu áo đội tuyển quốc gia tại giải U17 châu Á được truyền hình trực tiếp, anh hầu như không bỏ sót trận nào. Niềm đam mê với trái bóng tròn vẫn luôn cháy trong "Tuấn 360".
- Lê Cường