bởi truong vinh loc » 13-10-2010, 22:18
Bà Mão đi từ phía cổng chợ bên đường Ngô Gia. Phía ngoài đường có bán chuối và nhiều loại trái cây nhưng bà chưa mua, bà sẽ mua hoa quả sau cùng, vì những thứ ấy mà mua trước thì những mớ đồ tươi sống nó sẽ đè lên làm hư héo đi. Bà muốn cúng cho thánh thần phải được trang trọng. Người ta thường hay quan niệm có cữ mới thiêng, có kiêng mới có lành. Còn bà mão thì them vào câu nói đó là có kính mới có cúng!
Bà đến hàng thịt nằm ở khu giữa chợ. Bà vừa cuối xuống hỏi người bán mua nửa ký ba chỉ thì bà bống nghe tiếng ai nói như tiếng nói của cô mụ Sum:
-Chị ơi bán cho em nửa ký thịt bò đùi.
Bà giựt mình và ngạc nhiên nói thầm trong bụng; Ũa, cô mụ Sum đã đi sài gòn chiều hôm qua rồi mà! Bà không kịp suy nghĩ lung tung nữa mà là tiếng người phụ nữ đã cất lên: Tiền đây nè chị,,thịt bữa nay ngon quá, em cảm ơn!
Vừa nói xong người phụ nữ đã quay gót và vồ vã bỏ đi. Nàng không quên lấy cái quai nón to bè như cái bàn tay bung ra che gần kín mặt!
-Đúng là cô mụ Sum rồi! Cái tiếng nói vừa vang vừa nhẹ bà Mão đã nghe nhiều lần rồi, bà nhớ như in trong đầu, mà sao cô mụ Sum lại còn đây, vô lý quá, bà Mão tự trách mình hay là đầu óc mình mụ mị, tai mình bị lểng lảng vì tuổi già rồi!
Bỡi người phụ nữ kia bà chỉ nghe tiếng nhưng chưa nhìn rõ mặt, rủi bà nhìn lầm thì sao? Đời cũng có nhiều người, biét đâu tiếng nói của họ giống nhau!
…Chị sum đã phát hiện ra bà Mão. Chị băng qua nhà lão Hồng thì lại thấy bà Mão đang giả vờ đứng chỗ đầu đường Quang Trung giả đò mua cái bong bóng của thằng bán dạo. Chị Sum biết tỏng là bà đi theo mình để kiểm tra xem thử có đúng mình không? Tại sao nói đi xì gòn rồi mà vẫn còn đây? Chị sum biết ngay là mụ già nầy cũng không vừa.
…Chiếc xe BC của chị thì gởi chỗ Thanh Xuân bên đường Ngô Gia. Nếu chị Sum quay lại thì thế nào cũng gặp bà Mão cúng quay lại mua chuối. Cuộc rượt đưổi vẫn tiếp tục. Bà Mão đi dọc theo sau lưng chị sum một khoảng cách chừng 50m. thì bất ngờ người phụ nữ trẻ đã mất hút vào trong nhà Hương hòa Sanh.
-Alô! Alô! Dần ơi! Có phải Dần không?
-Dạ! thưa chị em đây!
-Dạ dạ, thưa thưa cái con khỉ ! Hình như là mẹ em bã đi chợ và ghé thăm em đó! Nếu bã có vào hỏi Sum thì Dần nói là Sum đi xì gòn hồi hôm rồi nghen! Nếu bã có nghi ngờ thì em nói là chị Sum có một người em sinh đôi nhà ở Đập Đá nhưng mua bán tạp hóa sỉ thường hay vô chợ Bình Định lắm! Hai người giống nhau như hai giọt nước! Đặc biệt tiếng nói vẫn giống nhau nghen! Sum nghi là bã đang nghi ngờ hai chúng ta.
Dần vừa gác máy điện thoại thì…ở ngoài cửa trước tiếng bà Mão cất lên:
-Dần! Dần ơi Dần! Ra mẹ nói cái nầy!
…Dần làm bộ ngái ngủ vừa đi vừa dụi mắt ra mở cửa cho mẹ. Bà Mão vào nhà và bà nhìn láo liêng, rồi đi ngang qua phòng ngủ của chị Sum bà nhìn vào lom lom, Dần đi sau lưng bà và cười tủm tỉm…Bất ngờ bà Mão quay mặt lại và hỏi:
-Mầy cười cái gì?
Theo đúng như kịch bản của bà chị trộm tình, Dần làm cho bà già nhà quê tống cái sự đa nghi của mình ra khỏi đầu và vẫn còn tôn trọng và tin tưởng cô mụ Sum sái cổ. Bất giác bà lại cười cười cứ nghĩ rằng mình hôm nay sao lẩn thẩn thế! Bà cắp cái rổ tre có thịt, có rau, có bánh hỏi, có bông, có chuối và trên cùng là bộ đồ mã quần áo các bác. Bà nói với thằng con trai yêu quý: chiều nay mầy khóa cuẵ lại về nhà ăn cúng!
Dần nói với bà là rủi con về nhà lỡ có ăn trộm vô nhà chị Sum thì sao?
Bà giựt mình: thâu! Mầy hổng dìa cũng được!
Bà mão có biết đâu, Lại một đêm nữa con bà ở giữ giùm nhà cô mụ Sum đâu chỉ có một mình nó mà nằm bên cạnh nó là nàng Sum yêu kiều, ấm áp…Sau khi ngủ dậy nó được người ta cho ăn nhẹ thịt bò bíp tết, bánh mì sandwich. Hoa hồng trên bàn và một bông hoa hồng biết chìu nó lúc nào cũng kế bên.
Đời nó bây giờ có thua kém gì đâu!!!
Sửa lần cuối bởi
truong vinh loc vào ngày 15-10-2010, 00:51 với 1 lần sửa trong tổng số.
Thật thà người với người:Tình cảm bền lâu .
Thành thật với tình yêu:Tình yêu bền vững .
Thành thật là hòa bình và hạnh phúc!
Xin đừng lừa dối dân tộc tôi!