Từ cái giường tre đến phố thị.

Từ cái giường tre đến phố thị.

Gửi bàibởi truong vinh loc » 01-08-2010, 16:52

PHẦN 1: Cái giường tre.
Cái buồng nhỏ có cái giường tre. Trên đầu nó có 2 cái gối ,trải trên mình nó có cặp chiếu gọi là chiếu đôi. Bà mẹ chồng không quên mua cho cặp vợ chồng mới cưới một cái chiếu đôi đắp được cả hai người.

Một cái đèn dầu lửa tù mù không bao giờ tắt sau những ngày mới cưới. Đêm khuya có 3 người không chịu ngủ trong mái nhà tranh 1 gian 2 chái.. Cái buồng tối thui, ánh đèn leo lét, tiếng cọt kẹt cọt kẹt phát ra từ cái giường tre, nơi chỗ phát ra những tia sáng duy nhất trong nhà.

Một người thứ ba nữa cùng thức với đôi trai gái quê dân cày. Một bóng người ló thụt nơi cái cửa sổ che bằng cái phên vại, đó chính là bà mẹ chồng. Cái phên vại có đục một cái lỗ nhỏ vừa đút lọt cây đũa bếp…cọt kẹt cọt kẹt-tre già ghê, lại thui kỹ chắc nuội, may mà mình không lựa kỹ chắc giờ nầy hai đứa nó?…-làm cái ầm như chơi!

3 tháng sau.

Trong một bữa cơm gia đình có cá tràu um chuối chát cây với rau răm hành, ngò, ngổ bốc khói thơm phức. Một dĩa mắm ớt tỏi và 3 con cá rô bự bắt vào đúng tiết tháng tám mưa giông nước ống. Bà mẹ chồng mới lua một lua, anh con trai vừa dẽ miếng cá tràu chấm mắm ớt tỏi bỏ vào chén cho vợ. Cô vợ cầm chén lên, nhìn mẹ,và cuối đầu xuống ọe một cái, và chạy ra ngoài đám rau muống ọe vài chục cái, bà mẹ nhìn thằng con trai:
-mầy!
Bà không nói nữa và ỏn ẻn xuống nhà bếp bắt cho con dâu nắm cháo.(còn tiếp).
Sửa lần cuối bởi truong vinh loc vào ngày 28-09-2010, 19:37 với 1 lần sửa trong tổng số.
Thật thà người với người:Tình cảm bền lâu .
Thành thật với tình yêu:Tình yêu bền vững .
Thành thật là hòa bình và hạnh phúc!
Xin đừng lừa dối dân tộc tôi!

Các thành viên đã cảm ơn truong vinh loc về bài viết này:
Restive Horse
truong vinh loc
Đội phó
Đội phó
 
Bài viết: 1522
Ngày tham gia: 11-07-2008, 22:04
Đã cảm ơn: 309 lần
Được cảm ơn: 404 lần
Blog: Xem blog (20)

Re: Từ cái giường tre đến phố thị.

Gửi bàibởi Restive Horse » 01-08-2010, 22:39

truong vinh loc đã viết:Từ cái giường tre đến phố thị.( tùy bút).
Cái buồng nhỏ có cái giường tre. Trên đầu nó có 2 cái gối ,trải trên mình nó có cặp chiếu gọi là chiếu đôi. Bà mẹ chồng không quên mua cho cặp vợ chồng mới cưới một cái chiếu đôi đắp được cả hai người.

Một cái đèn dầu lửa tù mù không bao giờ tắt sau những ngày mới cưới. Đêm khuya có 3 người không chịu ngủ trong mái nhà tranh 1 gian 2 chái.. Cái buồng tối thui, ánh đèn leo lét, tiếng cọt kẹt cọt kẹt phát ra từ cái giường tre, nơi chỗ phát ra những tia sáng duy nhất trong nhà.

Một người thứ ba nữa cùng thức với đôi trai gái quê dân cày. Một bóng người ló thụt nơi cái cửa sổ che bằng cái phên vại, đó chính là bà mẹ chồng. Cái phên vại có đục một cái lỗ nhỏ vừa đút lọt cây đũa bếp…cọt kẹt cọt kẹt-tre già ghê, lại thui kỹ chắc nuội, may mà mình không lựa kỹ chắc giờ nầy hai đứa nó?…-làm cái ầm như chơi!

3 tháng sau.

Trong một bữa cơm gia đình có cá tràu um chuối chát cây với rau răm hành, ngò, ngổ bốc khói thơm phức. Một dĩa mắm ớt tỏi và 3 con cá rô bự bắt vào đúng tiết tháng tám mưa giông nước ống. Bà mẹ chồng mới lua một lua, anh con trai vừa dẽ miếng cá tràu chấm mắm ớt tỏi bỏ vào chén cho vợ. Cô vợ cầm chén lên, nhìn mẹ,và cuối đầu xuống ọe một cái, và chạy ra ngoài đám rau muống ọe vài chục cái, bà mẹ nhìn thằng con trai:
-mầy!
Bà không nói nữa và ỏn ẻn xuống nhà bếp bắt cho con dâu nắm cháo.(còn tiếp).


Cũng tùy người Anh ơi! Có ngừ ọe, ngừ không. :D
ĐẤT LÀNH CHIM ĐẬU.
ĐẤT KHÔNG LÀNH ĐẤT NHẬU LUÔN CHIM.
Hình đại diện của thành viên
Restive Horse
Đội phó
Đội phó
 
Bài viết: 1486
Ngày tham gia: 05-03-2008, 12:53
Đã cảm ơn: 157 lần
Được cảm ơn: 96 lần
Blog: Xem blog (4)

Re: Từ cái giường tre đến phố thị.

Gửi bàibởi truong vinh loc » 05-08-2010, 09:31

con Bưởi nó đã bị chửa. Bầu nó, tao tính kỹ thì khoảng hơn hai tháng rưỡi thôi! mầy đừng có ngủ chung với nó nữa! rủi động thai đó!
Nghe lời mẹ, thằng Dần cứ tối đến nó ôm cái chiếc chiếu lên ngăn chái trên để ngủ, mỗi tối khi bà Mão tắt đèn thì nó lụi cụi dọn dẹp cái chõng tre trải chiếc chiếu lông hai. Nó không quên cầm một cái gối trong buồng. vợ nó nôn ọe mấy ngày rồi hết. Cô ta bắt đầu ăn được lưng bát cơm, vì nhà con một, nên ba mẹ con cũng không đến nỗi nào thiếu cái ăn. Vả lại, trước khi ông Mão mất, cũng có để lại cho hai mẹ con bà một ít của cải. Mà cũng hổng biết cái đứa cháu nội của bà đang giai đoạn thành hình là trai hay gái. Bà ao ước được có cháu trai đầu lòng, coi như là lấy lại vốn cưới xin cái đã, nếu là cháu trai thì bà sẽ nhờ các cô y tế tạm ngưng con dâu bà chửa đẻ một thời gian. Cái thằng Dần ngó vậy mà mạnh ghê, mới cưới hơn 4 tháng mà đã có bầu gần ba tháng.


Tối, Bưởi nằm ngủ một mình với cái bụng hơi lum một chút. Cô trăn qua trở lại chỉ có một mình, cô thấy thiếu và trống vắng, bấy lâu nay ngủ chung hai người trên cái giường tre tám tất đã quen rồi! Cô thấy thèm hơi ấm của Dần ghê, nhớ hồi lúc chưa chồng , mấy bà hay nói: mầy có chồng sẽ thấy nhiều cái hay. Đầu tiên mầy thấy lạ quắt lạ quơ, sau vài ngày mới bắt đầu quen và đến khi vài tuần là thấy thèm thấy nhớ lắm con ạ! Bưởi không tin , Bưởi cho là người ta chỉ đặt điều cho vui mà thôi có gì đâu mà thèm.(Còn tiếp)
Thật thà người với người:Tình cảm bền lâu .
Thành thật với tình yêu:Tình yêu bền vững .
Thành thật là hòa bình và hạnh phúc!
Xin đừng lừa dối dân tộc tôi!
truong vinh loc
Đội phó
Đội phó
 
Bài viết: 1522
Ngày tham gia: 11-07-2008, 22:04
Đã cảm ơn: 309 lần
Được cảm ơn: 404 lần
Blog: Xem blog (20)

Re: Từ cái giường tre đến phố thị.

Gửi bàibởi robinson » 06-08-2010, 16:16

Tiếp đi bác Lộc. Em cũng nằm giường tre rầu, nó cũng mát nhưng có điều cứ kẽo cà kẽo kẹt. Chỉ có hai vợ chồng thì không sao nhưng có người ngoài bất tiện quá! :D
Ngay cả một sợi tóc gầy guộc cũng để lại bóng râm của mình trên mặt đất!
robinson
Đội hình 1
Đội hình 1
 
Bài viết: 619
Ngày tham gia: 03-09-2008, 18:27
Đã cảm ơn: 79 lần
Được cảm ơn: 199 lần
Blog: Xem blog (0)

Re: Từ cái giường tre đến phố thị.

Gửi bàibởi truong vinh loc » 08-08-2010, 00:01

Từ cái ngày mà Bưởi có những triệu chứng nghén là cô bị bà mẹ chồng cho ngủ một mình. Còn chồng của cô thì cũng không nói gì. Dần tuy là đã học hết cấp 3 nhưng cái chuyện hiểu biết về phụ nữ Dần vẫn còn đần lắm. Bà mẹ vẫn thường nói là cái thằng chỉ mỗi được là lớn con to xác, cứ ngủ với vợ thì hung hục sáng đêm không cho ai ngủ cả,bà Mão nhớ lại cái hồi mà cách đây hơn 20 năm về trước, bà đã về nhà ông năm 14 tuổi.còn ông thì 16 tuổi. Mỗi lần hai ông bà nằm với nhau, bà thấy mắc cười quá. Bà thì cứ đòi ông Mão hát hò cho nghe, ông hát hay lắm. Cái giống con trai Phú Đa lịch sự nổi tiếng và tài ăn chơi điệu nghệ thì không vùng nào sánh bằng. Chìu lòng cô vợ trẻ ông cứ hát và bà thì cứ rúc vào lòng ông mà ngủ. thương cô vợ còn trẻ con nên ông cứ để cho bà ngủ thật ngon đến sáng mà vẫn không làm gì! Bà thì ngủ khò đến khi mặt trời xỏ mũi thì mới lồm cồm bò dậy. Ông Mão đã lừa bò đi cày tự hồi nào cũng không hay. Hai vợ chồng bà hơn 3 năm rồi mà chưa có con , bà mẹ chồng, tức là bà nội của Dần thấy vậy đã đứng ngồi không yên. Đi chùa nầy am nọ mà cầu cúng. …Và mỗi tối đến, khi đàn gà bắt đầu vô chuồng thì bà mẹ chồng bắt 2 đứa vào cái buồng của 2 vợ chông Dần nằm bây giờ! Bà ấy lấy cái khóa rèn ở Đập Đá.., khóa cửa bên ngoài và đến sáng mới mở…Vậy mà hơn năm sau bà có bầu thằng Dần. Hồi đó có biết gì đâu mà làm cho có con. Cái buồng bây giờ đã duy trì được hai thế hệ rồi đó, mới đây mà nhanh thiệt…Bất giác bà mỉm một nụ cười méo mó trên đôi môi khô úa!.

Hình ảnhhttp://up.anhso.net

ẢNH minh họa.
Sửa lần cuối bởi truong vinh loc vào ngày 28-09-2010, 13:19 với 2 lần sửa trong tổng số.
Thật thà người với người:Tình cảm bền lâu .
Thành thật với tình yêu:Tình yêu bền vững .
Thành thật là hòa bình và hạnh phúc!
Xin đừng lừa dối dân tộc tôi!
truong vinh loc
Đội phó
Đội phó
 
Bài viết: 1522
Ngày tham gia: 11-07-2008, 22:04
Đã cảm ơn: 309 lần
Được cảm ơn: 404 lần
Blog: Xem blog (20)

Re: Từ cái giường tre đến phố thị.

Gửi bàibởi truong vinh loc » 10-08-2010, 18:48

...Dần nằm với vợ quen rồi! Những đêm đầu Dần cứ thao thức miết. Mọi khi Dần trăn trở thì Buởi cũng hé mắt ra, hai vợ chồng thủ thi, nhất là những khi gần sáng. Có lẽ Bưởi hằng đêm vẫn chờ chồng khi gà bắt đầu gáy canh ba.

Tiếng chuông chùa mới vang lên, thì bà Mão đã thức dậy rồi. Bà lục đục lấy cái đôi xiểng từ khi mới làm dâu, bà lục ra mấy bộ quần áo rồi xếp đặt ngay ngắn trong cái rổ có chân. Bà không quên đậy lên nó một cái trẹt. thường ngày những thứ đồ đó bà không bao giờ đụng đến, bà treo lên cái đôi gióng treo tuốt lên gần cây đòn dông. Bà chủ động bỏ vào 1 cái khăn xéo bằng len, cái vật bất ly thân mỗi khi bà ra đường. Bà chuẩn bị một chuyến đi xa.

Từ nhà dưới, Bưởi khệ nệ bưng lên một nồi cháo trắng bốc khói. Cái cà mèn cá trắng kho khô hành ớt nghệ với mấy con chạch tre tươm dầu thơm phức. Có ai ở những vùng quê Bình Định mới biết được những món ăn dân giã nầy. bưởi bẽn lẽn rón rén ăn, mắt thì ươn ướt hình như nàng mới khóc. Nàng ăn chậm chạp như con mèo ăn cơm nguội. Trong khi ăn,thỉnh thoảng nàng liếc sang Dần như trách móc một điều gì đó. Bà Mão cũng không kém, thỉnh thoảng cũng liếc xéo nàng dâu và nhìn xuống bụng con dâu mình, bà như thắc mắc cái lũ trẻ bây giờ không ý tứ gì cả, mới hơn 3 tháng mà cứ phơi hơ hớ ra.(còn tiếp).
Thật thà người với người:Tình cảm bền lâu .
Thành thật với tình yêu:Tình yêu bền vững .
Thành thật là hòa bình và hạnh phúc!
Xin đừng lừa dối dân tộc tôi!

Các thành viên đã cảm ơn truong vinh loc về bài viết này:
bundooroo
truong vinh loc
Đội phó
Đội phó
 
Bài viết: 1522
Ngày tham gia: 11-07-2008, 22:04
Đã cảm ơn: 309 lần
Được cảm ơn: 404 lần
Blog: Xem blog (20)

Re: Từ cái giường tre đến phố thị.

Gửi bàibởi truong vinh loc » 11-08-2010, 21:23

Bà Mão lọ mọ lấy cái cán chổi khèo cái đôi guốc mộc dưới gầm giường, bà khua 2,3 lần nhưng nó vẫn chưa ra. Bưởi giành lấy và định cuối người xuống để lôi đôi guốc cứng đầu nhưng bà Mão đã la lên:
-Á! Con ơi coi chừng nó động bây giờ! Bưởi tần ngần giây lâu rồi mới hiểu. Cô thấy thương bà mẹ chồng mình nhiều hơn. Cô thầm nghĩ, người phụ nữ quê mình sao mà có sức chịu đựng bền bỉ như vậy? Chồng mất khi con bà lên 3 tuổi, đến nay con bà đã hai mươi ba rồi! 20 năm, ở vậy nuôi con không ta thán một lời nào và cũng không lén phén với ai. Chẳng ngạc nhiên mà nhiều bà mẹ ở bình định chờ chồng đến 21 năm chồng tập kết. Đến khi chồng về lại dẫn con đùm con bế ở ngoài bắc về, có bà thất chí điên khùng thật tội nghiệp nhưng khi đó người ta hay đổ lỗi cho chiến tranh mà! Đắng cay hơn có nhiều ông ra ngoài đó nhờ bạn bè, đồng hương xác nhận rằng vợ mình bị chết hay chưa vợ để lấy mấy ‘’cô em bắc kỳ nho nhỏ’’.

Nhìn mẹ chồng cắp cái rổ, tay cầm cái khăn xéo gấp tư, đi chậm qua cái cầu tre lộc cộc bưởi trong lòng thấy cảm động và thoáng suy nghĩ về tương lai của gia đình mình. Nếu một mai mẹ mất đi, cái nhà chỉ còn hai vợ chồng…không! Còn cái thằng con trong bụng nữa chớ! Hổng biết nó là con trai hay con gái? Ư ư, nằm im đi con, ngoan cho mẹ nào! Còn cái thằng cha của mầy…hổm rày nó nghe lời mẹ nó…Nó nguyên tắc quá không đụng gì đến tao hết…Bưởi sờ vào bụng mình, cô xoa xoa nhè nhẹ như xoa đầu một đứa nhỏ à à hổng đứa nhỏ thì nó là cái gì!!!

Bóng lưng khòm khòm của bà Mão vừa khuất bụi tre, Bưởi liền quày quã vô nhà. Cái giường tre bỗng kêu lên lắc cắc, kẹt Kẹt. Nàng thả mình nặng quá, nàng úp mặt vào gối và khóc nức nở như cha chết, rồi nàng nín và đập 2 cái chân rầm rầm, cái giường tre như bị tra tấn kiểu giã gạo.

…Dần ở mái hiên bên kia vừa lim dim ngủ sau bữa làm ruộng mệt hết xí quách bỗng nghe ầm ầm trong buồng và tiếng khóc của vợ. Chàng vội chạy qua thì thấy Bưởi đang nằm úp như cái thìa úp xuống mâm, chàng thất sá hồn kinh vội lấy hai tay lật ngửa vợ ra. Chàng sợ con mình nó bị ngộp thì vào lúc đó Bưởi nhẹ lăn người một cái đã ôm cứng Dần trong vòng tay của cô gái đôi mươi mạnh mẽ như lực điền.(còn tiếp).
Thật thà người với người:Tình cảm bền lâu .
Thành thật với tình yêu:Tình yêu bền vững .
Thành thật là hòa bình và hạnh phúc!
Xin đừng lừa dối dân tộc tôi!

Các thành viên đã cảm ơn truong vinh loc về bài viết này:
CANVEDO
truong vinh loc
Đội phó
Đội phó
 
Bài viết: 1522
Ngày tham gia: 11-07-2008, 22:04
Đã cảm ơn: 309 lần
Được cảm ơn: 404 lần
Blog: Xem blog (20)

Re: Từ cái giường tre đến phố thị.

Gửi bàibởi truong vinh loc » 17-08-2010, 05:14

Dần vội gỡ tay vợ ra, nhưng không được, vả lại anh ta đâu dám dùng lực với môt cành lúa sung yêu quý của mình đang thời kỳ làm đòng. Bưởi giữ riết chồng trong lòng mình và cô ta hôn anh thắm thiết, cô ta nẩy cong người lên cạ xát vào chồng, giây phút sau Dần cũng đáp lại. Đôi vợ chồng mây mưa quần vũ còn mạnh hơn cái đêm tân hôn, thật là cảnh ruộng khô nứt nẻ lại gặp cơn mưa rào…

Bà Mão đang đi ăn giỗ ở Mỹ Thắng, một địa phương nằm gần giáp biển. Một năm bà chỉ di về quê giỗ cha chỉ một lần thôi. Ở đó bà còn có 2 người em trai. Bàn thờ mịch chủ , hương khói, đồ ăn đã trần thiết lên hết rồi. Cậu Thứ mời bà lên cúng cha trước, bà vừa lạy thân phụ xong, bà xuống nhà dưới thì có người bà con ở Phú Đa ra báo là con dâu của bà nó bị đau bụng và ra máu. Bà mão vồn vả lấy cái rổ , cái nón ngựa, một tay thì cầm đôi guốc mộc chưa kịp mang vào chân, phi lên xe thồ, anh xe thồ rú ga, chiếc 67 chồm chồm như ngựa trực chỉ vào hướng An Nhơn…

…Nhà bà mụ Sum hôm nay có đông người hơn mọi hôm. Cô mụ đã học khóa sage-fame từ cái thời chế độ cũ. Mụ sum hiền hậu, đỡ đẻ và chữa bệnh phụ nữ giỏi lắm!

Sáng nay mụ vừa tiếp nhận một ca động thai. Từ trước đến giờ chưa có ca nào như vầy. Thai đã gần 4 tháng ròi mà còn động. Mà cái con nhỏ mới đẹp người, đẹp nết ghê. Nghe đâu là dân ruộng, lại thai nghén mà da dẻ như trứng gà bóc, đẹp như lai tây. Cái ngữ nầy mà thiếu chồng thì chịu hổng nổi đâu, mụ nghĩ vậy!

- spasmaverine 40mgX1 ống chích thịt.
- laroscorbine 500mgX1 ống chích ven.
- Glucose 5% 500ml truyền tĩnh mạch ! Em nhớ cho nó uống mỗi ngày một viên E400 nữa nghen. Tiếng cô mụ Sum dặn con nhỏ học việc. Sau khi bước đi cô còn quái lại cho thêm cho Bưởi uống 1 muổng sirop théralène. Bưởi nằm ngửa trên cái giường nệm trắng muốt và đang lim dim ngủ. có thể cô đang hối hận về những việc mình đã làm, mà chả ai có lỗi trong cái chuyện nầy, có chăng là cái lỗi thiếu hiểu biết…(còn tiếp)
.
Sửa lần cuối bởi truong vinh loc vào ngày 28-09-2010, 20:32 với 4 lần sửa trong tổng số.
Thật thà người với người:Tình cảm bền lâu .
Thành thật với tình yêu:Tình yêu bền vững .
Thành thật là hòa bình và hạnh phúc!
Xin đừng lừa dối dân tộc tôi!

Các thành viên đã cảm ơn truong vinh loc về bài viết này: 2
CANVEDO, robinson
truong vinh loc
Đội phó
Đội phó
 
Bài viết: 1522
Ngày tham gia: 11-07-2008, 22:04
Đã cảm ơn: 309 lần
Được cảm ơn: 404 lần
Blog: Xem blog (20)

Re: Từ cái giường tre đến phố thị.

Gửi bàibởi truong vinh loc » 26-08-2010, 11:25

Cô mụ Sum vừa đi ra khỏi nhà một chặp thì có tiếng xe thắng két lại trước nhà hộ sinh Bảo sanh Đường. Từ trên xe một bà nhà quê tay cắp cái nón ngựa, tay cầm đôi guốc gỗ chắc có lẽ cái rổ tre bã đã để lại nhà cậu em rồi. Bà ta hớt hơ hớt hải chạy vào và tông phải con giúp việc làm cô ta nhăn mặt. Bà xán vào và gặp Dần đang luýnh quýnh bên vợ. Bà thả cái nón cái xẹc xuống đất và cầm một chiếc guốc bổ vào đầu Dần một cái cốp và bà chưởi: Cái thằng cha mầy! Con cái mẹ mầy đã dặn rầu mà sao mầy vẫn làm cho nó ra nông nỗi như dzầy! Tiếng bà nhà quê cục mịch chưởi cậu con trai làm cho con giúp việc và Bưởi đang nằm trên giường cũng phải phì cười! Bưởi nói với bà là do cô chứ không phải do Dần, nhưng bà không tin. Bà cứ suy từ bản thân bà là hồi trước ông Mão toàn làm những chuyện khó nói cho bà chứ bà đâu có lần nào mà đòi hỏi. Người phụ nữ việt ngày xưa là vậy. vợ có muốn ân ái với chồng ghê gớm cũng không bao giờ dám mở miệng, người ta sợ rằng chồng mình đánh giá là cô vợ mình là người hoang dâm. Trăm dâu đổ lên đầu con tằm oan đó là Dần.

Suốt buổi sáng bà chỉ gần gũi và chăm bẩm với con dâu. Bưởi mừng vì mình đã có một bà mẹ chồng tốt.

Mãi đến 11 giờ trưa bà mới an lòng ra về. Cô mụ Sum nói với bà là thai không bị sao. Bà ra về cũng như lúc đến, hằn học và lườm thằng quý tử một cái. Dần bất giác sờ tay lên trán mình thấy nổi cộm lên một cục, Bưởi ngoắc anh lại và níu cổ anh xuống, nàng rướng người hôn lên trán anh một cái như để giải nỗi hàm oan.

Buổi chiều, sau khi Bưởi ăn xong một tô cháo lòng đỏ trứng với lá ngải cứu, bà Mão mới yên tâm ra về! Con trong bụng nàng hình như đã biết máy nhẹ. Cô mụ Sum bảo tim thai đều và rõ lắm, cháu nầy mai mốt chắc khỏe nhưng em phải nằm ở đây một tuần rồi mới về.



Trời bắt đầu tối và một cơn mưa rào như trút ở cái thị trấn nhỏ bé. Cơn mưa xóa đi những cái bực bội nóng nảy trong lòng của mỗi người. Dần không còn lo sợ mất con nữa. Một bầu không gian trở nên im lặng và mát mẻ trong cái nhà hộ sinh. Bưởi khẽ nói với Dần:
-Anh nè! Khi đứa con gái có chửa anh có thấy sự thay đổi gì không?
Dần ậm ừ: Thì ai chửa ngừ đó biết chứ tui đâu có chửa đâu mà biết!
Bưởi làm dỗi:
-Thâu! Hổng nói chuyện với anh nữa! vợ có bầu mà hổng biết gì hết! cứ nằm riêng rồi lại lơ lơ láo láo!
Dần chống chế:
-Thì mẹ dặn anh, chứ anh đâu có biết!
Im lặng chỉ còn có tiếng tíc tắc của cái đồng hồ để bàn trên chiếc tủ đầu giường. Bưởi không hỏi Dần nữa mà cô kể cho Dần nghe những sự chuyển biến trong con người và hình thể của cô. Cô kể với Dần là vú của em càng ngày càng to ra , quầng vú và núm của nó thâm đen và hình như em thấy em càng ngày nặng lên, nghĩa là tăng cân nhưng nàng đâu có biết diễn đạt. Lúc đầu em thấy chán ăn, nhưng nay thì em đã thèm ăn rầu! vùng dưới của em càng ngày càng bự ra anh có biết không?
-Làm sao anh biết? Dần trả lời nhát gừng.
Bưởi chu đôi môi mọng:
-Sao anh lại hổng biết! chứ đứa nào hôm qua leo lên nó?
Dần im ru. Anh ta nghĩ ngây ngô: Mẹ cha cứ có bầu mà cái gì cũng cứ càng ngày càng lớn, mai mốt đẻ con xong những thứ ấy nó cứ chừ bự ra thì xấu lắm! làm sao mà mình bao cấp cho nổi???
Thật thà người với người:Tình cảm bền lâu .
Thành thật với tình yêu:Tình yêu bền vững .
Thành thật là hòa bình và hạnh phúc!
Xin đừng lừa dối dân tộc tôi!

Các thành viên đã cảm ơn truong vinh loc về bài viết này:
CANVEDO
truong vinh loc
Đội phó
Đội phó
 
Bài viết: 1522
Ngày tham gia: 11-07-2008, 22:04
Đã cảm ơn: 309 lần
Được cảm ơn: 404 lần
Blog: Xem blog (20)

Re: Từ cái giường tre đến phố thị.

Gửi bàibởi truong vinh loc » 30-08-2010, 15:52

*Cô mụ Sum.

Một người đàn bà trạc khoảng bốn mươi. Đã có chồng đi lính mất năm 1973 ở mặt trận plei-me. Anh ta đã hy sinh vì cuộc chiến đồng loại tương tàn của hai miền nam- bắc Việt Nam. Ngày chị nhận xác anh về quê chôn cất là cũng ngày mà con anh đã hình hài trong lòng chị hơn một tháng- Một cậu con trai của hai người đang học năm thứ hai trường thuốc ở Sài Gòn. Người ta hay dùng từ cô đối với chị bỡi vì chị là cô đỡ. Thật ra chị chưa có gì là già. Cô mụ sum có làn nước da trắng hồng không bao giờ rám nắng. Đôi mày cong, và kéo dài gần đụng nhau nơi ấn đường, phía dưới là một chiếc mũi dọc dừa thanh tú. Người ta cứ hay nói là mấy bà làm công việc hộ sinh thì thường dang dở cái chuyện tình duyên, có đúng vậy không nhưng hiện giờ chị ta chỉ là gái lỡ 1 con làm ối chàng phải trông mờ con mắt vì cái nhan sắc múp míp, khá xinh và tiền bạc thì dào dẫy, bất cứ một thằng đàn ông nào ở cái thị trấn nầy đều phải phát thèm.

…Lông tay và lông chân của cô mụ Sum nhiều lắm nhé. Những bữa sáng trời trong nắng ấm chị ta ra ngoài ở cái sân cát , chị tay thì chải tóc còn chân thì dũi ra để cho con học việc nó cạo lông.
Cứ cái cán dao cạo croma chạy đến đâu thì làn da như màu cơm dừa đúng nạo nó hiện ra đến đó.
Dần ngồi trên cái lan can xi măng đang đọc ‘’sách tìm hiểu về tâm sinh lý phụ nữ’’, sách xuất bản tận những năm 60 của nhà sách Khai Trí-Gia Định. Cứ mỗi lần nghe tiếng dao cạo nhẹ lướt trên da cô Sum cái soạt là Dần liếc mắt nhìn cái bắp chân của người đàn bà là ân nhân của mình. Nhiều lần nhìn qua mái tóc cô mụ Sum cũng đã bắt gặp.

Cô mụ sum rất cảm tình với đôi vợ chồng hai lúa ở làng Phú Đa nầy, đặc biệt là Dần. Người đàn bà đã xa chồng gần 20 năm và đang tuổi hừng hực sự sống đời nào lại bỏ qua một chàng lực sỹ đẹp trai. Dần cao một mét bảy mươi, dáng cao và gọn, ăn nói thì rõ ràng và có một đôi mắt vừa sâu vừa ướt. Nhiều lúc có vấn đề gì mà đọc không hiểu, anh ta nhìn đôi mắt nai đực thẳng vào mặt mụ Sum và hỏi làm cho cô mụ trẻ còn hừng hực lửa tình phải nóng ran mặt và bối rối như con gái lần đầu đi gặp người yêu.

2 hôm rồi bà Mão không lên thăm con dâu. Còn ba bữa nữa là bưởi sẽ về nhà. Đêm nay cô mụ Sum cho bưởi uống thuốc và nói với Bưởi là để cho Dần đi với cô vô Diêu Trì lấy thuốc. Cái thời bao cấp thuốc tây khó mua hơn vàng. Mua bán phải trộm lén, nhiều người đau nặng tìm mua không ra những loại thuốc cấp cứu đến khi tìm ra thì người bệnh đã cất tiếng hát bài’’lời người ra đi’’.

Cô mụ sum chăm sóc và cho ăn đồ bổ, mấy chốc mà Bưởi đã đỏ da thắm thịt. mẹ chồng nàng thì bận gặt hái, còn chồng nàng thì vụng về trong chuyện chăm sóc người đau, tất cả một tay cô sum đã chăm nàng. Tất nhiên là Bưởi đồng ý để cho chị Sum- không biết từ lúc nào bưởi đã coi mụ Sum như một người chị tinh thần. Bưởi vui vẻ đồng ý và mụ Sum đã chở dần trên chiếc BC chạy vô Diêu Trì lấy hàng. Hai chị em ngồi trên xe, người ta nhìn ai cũng cho là đẹp đôi, chị tiếc là bà chị tinh thần đẹp gái chở đứa em kết nghĩa đẹp trai ngồi sau…

‘’…Tàu TN 1 xuất phát từ ga sài gòn từ 5 giờ sáng đã gặp sự cố tại hầm đèo cả…tàu có thể vào ga diêu trì muộn hai tiếng đồng hồ mong quý khách vui lòng chờ đợi…’’tiếng chị phát thanh viên nhà ga vừa dứt thì chị Sum đã nói với Dần:
-Thôi, hai chị em mình vô quán cà phê Hò Hẹn trong kia một chút để chờ. Chiếc BC lại chở Dần qua chợ Diêu Trì, quẹo vào một cái hẻm và ở cuối hẻm đã hiện ra một cái quán cà phê đèn mờ xanh đỏ, tiếng nhạc nhẹ du dương.

Trong cái quán vườn ấy ngồi với bà chị tinh thần, Dần đã học hỏi được nhiều điều…(còn tiếp).
Sửa lần cuối bởi truong vinh loc vào ngày 17-10-2010, 20:33 với 1 lần sửa trong tổng số.
Thật thà người với người:Tình cảm bền lâu .
Thành thật với tình yêu:Tình yêu bền vững .
Thành thật là hòa bình và hạnh phúc!
Xin đừng lừa dối dân tộc tôi!

Các thành viên đã cảm ơn truong vinh loc về bài viết này:
CANVEDO
truong vinh loc
Đội phó
Đội phó
 
Bài viết: 1522
Ngày tham gia: 11-07-2008, 22:04
Đã cảm ơn: 309 lần
Được cảm ơn: 404 lần
Blog: Xem blog (20)

Re: Từ cái giường tre đến phố thị.

Gửi bàibởi truong vinh loc » 06-09-2010, 00:54

Con nhỏ bưng hai ly cà phê đen ra, cô mụ Sum móc bóp và lấy ra một gói ba số. Mụ điệu nghệ lấy cái quẹt zippo lắt nhẹ một cái, ngọn lửa xanh rì lắc lư qua lại. Một làn khói thuốc xanh lờn vờn trước mặt Dần. Mùi nước hoa Pháp thơm ngây ngất cộng với cái mùi da thịt phụ nữ biết dùng mỹ phẩm xịn. Dần ngất ngây như một chú bướm lạc vào cõi hoa đào. Dần cuối xuống quậy đường trong ly, chàng vừa bưng cái ly lên miệng thì có bàn tay ai đã đỡ lấy và kề cái ly vô miệng chàng. Một mái tóc dài ngát hương rủ xuống cái đầu chàng và rồi một cánh tay đã quàng qua vai chàng nhà quê một cách nhẹ nhàng, mềm mại càng lúc càng siết chặc. Miệng Dần như cứng lại không mở ra được. Đâu có giọt đắng nào vào miệng thằng con trai, mà chỉ có đôi bờ môi của chị Sum đã bao kín nó rồi. giây phút ngập ngừng rồi Dần cũng đáp lại. Hai người hôn nhau ướt át, tràn trề, nhễu nhạo như dòng mật ong đã đến kỳ đầy tổ…Trời bên ngoài đang mưa ngâu nhè nhẹ…văng vẳng xa xăm tiếng xình xịch của chuyến tàu khuya nhỏ dần trong đêm thu.

***
…Sáng mai là ngày mà Bưởi sẽ được chị Sum cho về. Bà Mão đã có mặt ở nhà Bảo Sanh từ chiều. Bà đem lên biếu cho cô Sum một đôi gà mái mơ đang thì kêu ổ đất. Cỡ gà nầy làm tốc hành rồi luộc ngay, mà luộc thì vừa chín thôi, ăn vào chỉ thấy ngọt lịm. Mấy cậu choai choai ban chiều mà làm tô cháo với cỡ dăm miếng thì chắc chắn ban tối sẽ ‘’dương bờm ra khơi ngay’’. Bà mão bảo cô Sum tính tiền thuốc men, nhưng chị Sum đời nào lại tính. Bưởi thì cứ tủm tỉm cười. Có lẽ cô ta là người được lợi nhiều nhất sau cái lần sự cố đã ‘’có bầu mà còn khát nước dữ’’, gần một tuần nằm nhà chị Sum cô đã học được nhiều điều hay về cách vệ sinh thai nghén, các cách ngủ với chồng khi đang có chửa, cô mạnh dạn hơn và hiểu biết hơn về bản thân và tâm sinh lý của vợ chồng. Trong thâm tâm cô thần tượng chị Sum của mình như một thánh nữ.
Thật thà người với người:Tình cảm bền lâu .
Thành thật với tình yêu:Tình yêu bền vững .
Thành thật là hòa bình và hạnh phúc!
Xin đừng lừa dối dân tộc tôi!
truong vinh loc
Đội phó
Đội phó
 
Bài viết: 1522
Ngày tham gia: 11-07-2008, 22:04
Đã cảm ơn: 309 lần
Được cảm ơn: 404 lần
Blog: Xem blog (20)

Chuẩn bị có một âm mưu.

Gửi bàibởi truong vinh loc » 28-09-2010, 16:30

Theo lời dặn của chị Sum, hôm nay là đúng hẹn tái khám. Sau 7 ngày ở nhà theo dõi, 2 người đàn bà và 1 người đàn ông luôn ở tâm trạng lo lắng. Mụ sum bảo Bưởi phải nằm tại giường, ăn uống nhiều thịt đỏ và trái cây. Nhất là không được đi đứng hoặc bưng xách nặng. Không được để bị táo bón, uống nhiều cam vắt. Chị Sum dặn nhiều lắm! bà Mão thì ngày nào cũng cho con dâu ăn thịt bò và trứng gà ta. Bưởi phát ớn luôn, nhưng vì đứa con trong bụng mà cô phải cố gắng.

Dần lôi cái xe đòn dông cà tàng của cha để lại. Vừa mới hôm qua Dần phải nhờ ông bác ruột là cán bộ hưu trí nhượng lại cho 1 cái lốp Sao Vàng, sáng nay mới có xe để chở bà bầu đi tái khám. Cái năm 93, sau xóa bao cấp hàng hóa cũng chưa được nhiều. Cái xe đạp oằn lên chở hai vợ chồng leo lên dốc cầu Xi Ta muốn học xì dầu. Thỉnh thoảng cái dây sên nó cứ roẹt roẹt trên cái đĩa. Còn những cái răng líp thì có thể dùng cho các bà lở đẹn khỏi xài đến dao lam.
*Ngả tư cầu Xi Ta-Nhơn Hưng-An Nhơn.

Hình ảnh http://up.anhso.net

…Mụ sum cầm 1 cái ống như cái kèn tây có một đầu loe lớn và một đầu loe nhỏ chị chụp lên cái bụng bầu của Bưởi, vừa áp sát cái đầu loe nhỏ vào tai chị vừa nghe vừa nói tốt đấy! tốt đấy!
Sau khi nghe xong chị hỏi Bưởi có ra máu không? Có đau bụng không? Có cảm nhận được con trong bụng nó ngọ ngoạy không?..Bưởi trả lời chị, còn chị thì cứ nói tốt đấy! tốt đấy!

Con nhỏ học việc lấy ra 7 bì thuốc. Chị Sum dặn:
-Bưởi nè! Đây là 7 ngày thuốc của em. Trong mỗi gói có viên sắt tổng hợp, vitamine E… Rất có lợi cho sức khỏe thai nghén. Mỗi sáng em phải uống thêm 1 ống nầy nữa. Mụ Sum đưa cho Bưởi một hộp calci corbière, mụ đã để dành hơn tuần nay từ hôm nhận chuyến hàng Sài Gòn tuần trước.
Bưởi định ra xe để cho Dần chở về thì chị Sum kính yêu đã kêu Bưởi trở lại và nói:
-Chị nhờ em có tí việc, tối nay chị lên chuyến tàu thống nhất vào lúc 7 giờ để đi Sài Gòn thăm con. Chị nhờ Dần lên coi giùm nhà cho chị, em có giúp dùm chị được hông? Bưởi ngập ngừng hỏi lại:
-Thế cô em học việc không coi giùm nhà chị được à?
-Chiều nay chị cũng cho nó về quê thăm nhà, chả là nó đã xa nhà nó hơn 3 tháng nay rồi, nó cũng còn nhỏ mà lại là con gái nên hổng được đâu. Lỡ đêm hôm có chuyện gì, làm sao chị ăn nói với cha mẹ nó!

…Vừa về tới nhà, bà Mão đã hỏi hai vợ chồng tới tấp. Sau khi biết chuyện sức khỏe của hai mẹ con Bưởi đều tốt bà nở một nụ cười tươi như cái bã trầu lập lòe nơi cữa miệng. Bưởi thấy cái đứa nhỏ trong bụng cô đạp một cái rõ đau. Cô thoáng nhăn mặt một chút rồi lại lấy bàn tay vỗ nhẹ vô bụng và nói : Thằng cha mầy quậy dữ! Dần bỗng đâu xuất hiện sau lưng cô và nói:
-Cha của con có quậy cũng không bằng mẹ con đâu! Mẹ của con quậy đến mức đi bệnh viện luôn!
Bưởi cốc yêu lên đầu chồng và la lên: Ai quậy! Ai quậy! Hỡi cái thằng cha kia! Có quậy mới đã chớ!
Dần cũng không vừa anh ta đốp lại ngay:
-Thâu đi bà mẹ khốn kiếp! Cái lông nhím nó ngoáy cái lỗ tai, cái lông nhím nó có biết đã đâu! Cái lỗ tai mới đã chớ!... Một tiếng phụt như tiếng ai phóng phi tiêu, cách nhau cái vách đất bà Mão mắc cười quá nhịn không được, cái miếng bã trầu trong miệng bị tức khí phụt ra như một quả tên lửa, nhưng không làm chết ai chỉ tòe loe ra cả nhà rần rần một niềm vui!( còn tiếp)
Sửa lần cuối bởi truong vinh loc vào ngày 02-10-2010, 10:14 với 2 lần sửa trong tổng số.
Thật thà người với người:Tình cảm bền lâu .
Thành thật với tình yêu:Tình yêu bền vững .
Thành thật là hòa bình và hạnh phúc!
Xin đừng lừa dối dân tộc tôi!

Các thành viên đã cảm ơn truong vinh loc về bài viết này: 2
CANVEDO, Restive Horse
truong vinh loc
Đội phó
Đội phó
 
Bài viết: 1522
Ngày tham gia: 11-07-2008, 22:04
Đã cảm ơn: 309 lần
Được cảm ơn: 404 lần
Blog: Xem blog (20)

Một âm mưu ngọt ngào.

Gửi bàibởi truong vinh loc » 01-10-2010, 22:40

…Cơm chiều vừa xong, Dần vội dắt xe đạp đi ra đến đầu ngõ. Sực nhớ là mình chưa tạm biệt vợ, chàng vội tấp cái xe vào hàng rào chè và quay quã vào cái buồng vợ. Sau khi hôn lên bụng Bưởi và nói nhỏ vào bụng là con ở nhà ngủ ngon và đừng có đá song phi vào bụng mẹ nữa nhé! Chàng không quên kêu một tiếng mẹ! bà Mão hiểu ý liền phất tay cho chàng đi lên nhà cô Sum, nhanh lên kẻo tối.

…Bảo sanh Đường đóng cửa! Chết cha rồi, hay là mình lên muộn quá làm chị Sum chờ hổng được nên chị đã đi vô Diêu Trì để kịp chuyến tàu. Bất giác Dần đưa cái đồng hồ lên coi và tặc lưỡi: Mới 6 giờ chiều mà! Cái bà nầy thiệt!

Dần vừa bật cái chân chống xe đạp chuẩn bị quay về thì có tiếng chiếc xe máy BC đỗ xịch lại. Chị Sum nhìn Dần tươi cười và trên tay nàng là một làn đồ ăn với rất nhiều trái cây, sô cô la và mấy cành hoa hồng tuơi rói còn đọng những giọt nước trên những cánh hoa.


Dần cầm chìa khóa mở cửa và quay ra dắt hai chiếc xe vào. Chị sum bảo Dần đóng và chốt cửa lại. Dần lớ ngớ chưa biết chuyện gì xảy ra thì chị Sum đã nhào đến ôm chặc Dần bằng hai cánh tay trắng nõn và tròn trịa. Nàng ôm Dần và hôn lên môi, lên má, lên đầu chàng trai. Vừa hôn nàng vừa đẩy Dần về hướng phòng của mình và đẩy Dần nằm ngửa trên cái nệm lò xo trải ra trắng. Chàng trai bây giờ giống như chú cún con to xác, tất cả đều xuôi theo những hành động của chị Sum.

Trong cơn lơ mơ và tràn ngập của mùi hạnh phúc. Chàng trai cảm tưởng chị Sum như là cô Bưởi, vợ của mình. Và rồi hai con người yêu nhau như chưa yêu lần nào. Trời đã bắt đầu tối, họ vẫn không cảm nhận được. Dần từ từ bình tĩnh trở lại giống như con báo bị tấn công đột ngột và sau khi bị ăn đòn nó bắt đầu chống lại!

…..Sự chống đối của chàng nhà quê khỏe mạnh làm cho chị Sum càng sung sướng hơn, lửa tình hừng hực của người thiếu phụ bao nhiêu năm chịu đựng giờ như thức dậy. Nàng như ngọn núi lửa qua thời gian ngủ dài bống một ngày thức dậy tuôn trào ra những dòng dung nham bừng cháy thiêu đốt Dần.

Dần như đang nằm mơ là đang được làm tình cùng Bưởi. Chợt thấy cái miệng mình có vị ngọt và cái mùi gì như mùi ca cao pha lẫn mùi thơm như mùi va ni…Dần cứ nuốt ừng ực và chàng thấy khát nước ghê gớm. Cơn khát cháy cổ, chàng từ từ mở mắt ra thì nhìn thấy chị Sum đang cầm thỏi sô –cô- la đút vào miệng mình. Dần vội ngóc đầu dậy thì nàng Sum đã kề vào miệng chàng một ly nước sâm mát lạnh. Dần như đang mơ một giắc mơ vượt cấp từ đồng ruộng thẳng đến thiên đường.

Trên chiếc table- nuit , chiếc đèn ngủ tỏa sáng từ cái tượng người con gái đội chiếc nón bài thơ lung linh huyền ảo. Một lọ hoa hồng đỏ thắm, tiếng nhạc nhẹ phát ra từ cái dàn A- Kai…Một thiếu phụ trắng ngần đang say ngủ…Dần từ từ ngồi dậy và ngồi im bất động cũng như một pho tượng…Một pho tượng nam khỏa thân! Thằng con trai lần đầu đang bước một chân vào chốn sung sướng, hưởng thụ của phố thị!
Thật thà người với người:Tình cảm bền lâu .
Thành thật với tình yêu:Tình yêu bền vững .
Thành thật là hòa bình và hạnh phúc!
Xin đừng lừa dối dân tộc tôi!
truong vinh loc
Đội phó
Đội phó
 
Bài viết: 1522
Ngày tham gia: 11-07-2008, 22:04
Đã cảm ơn: 309 lần
Được cảm ơn: 404 lần
Blog: Xem blog (20)

Re: Từ cái giường tre đến phố thị.

Gửi bàibởi vinh hy » 01-10-2010, 23:20

Pác tới hồi hấp dẫn rầu. Đoạn này làm em nhớ tới một truyện đã đọc - hồi sau con dợ lên nhà chị Sum làm ôsin mới nghiệt chớ.
"Sống nhân ái để bảo toàn năng lượng, dùng năng lượng để làm cuộc sống tốt hơn."

Sân sau
Hình đại diện của thành viên
vinh hy
Đội phó
Đội phó
 
Bài viết: 2760
Ngày tham gia: 18-01-2009, 18:07
Đến từ: Tuy Phước ; Tp HCM
Đã cảm ơn: 179 lần
Được cảm ơn: 474 lần
Blog: Xem blog (0)
CĐV của: Binh Định;Arsernal;Pháp

Re: Từ cái giường tre đến phố thị.

Gửi bàibởi robinson » 02-10-2010, 08:22

Đúng là hấp dẫn thiệt rầu! Tiếp đi bác Lộc!
Mấy ngày nay em dự định sáng tác truyện ngắn để post nhưng nghĩ hoài vẫn không ra.
Ngay cả một sợi tóc gầy guộc cũng để lại bóng râm của mình trên mặt đất!
robinson
Đội hình 1
Đội hình 1
 
Bài viết: 619
Ngày tham gia: 03-09-2008, 18:27
Đã cảm ơn: 79 lần
Được cảm ơn: 199 lần
Blog: Xem blog (0)

Re: Từ cái giường tre đến phố thị.

Gửi bàibởi truong vinh loc » 02-10-2010, 08:46

vinh hy đã viết:Pác tới hồi hấp dẫn rầu. Đoạn này làm em nhớ tới một truyện đã đọc - hồi sau con dợ lên nhà chị Sum làm ôsin mới nghiệt chớ.

Câu chuyện nầy khác nhé vh! Bưởi là 1 cô gái trẻ, đẹp chân chất và đặc biệt rất yêu chồng. Date của bưởi cao hơn date của em Sum nhiều! Nếu chọn Sum mà bỏ Bưởi hoặc bắt Bưởi phải làm ô sin thì anh chỉ kể một trang nữa là xong. Như vậy thì làm sao anh dụ được mấy bạn nhỏ ốp lai lần sau cho thật đông và quành tráng lên! E cứ đọc tiếp phần tiếp theo thì sẽ rõ. Tập tiếp theo có tự đề '' Nhà thám tử nhai trầu nhanh nhẹn''.
Sửa lần cuối bởi truong vinh loc vào ngày 03-10-2010, 07:28 với 1 lần sửa trong tổng số.
Thật thà người với người:Tình cảm bền lâu .
Thành thật với tình yêu:Tình yêu bền vững .
Thành thật là hòa bình và hạnh phúc!
Xin đừng lừa dối dân tộc tôi!
truong vinh loc
Đội phó
Đội phó
 
Bài viết: 1522
Ngày tham gia: 11-07-2008, 22:04
Đã cảm ơn: 309 lần
Được cảm ơn: 404 lần
Blog: Xem blog (20)

LÃO THÁM TỬ NHAI TRẦU NHANH NHẸN.

Gửi bàibởi truong vinh loc » 02-10-2010, 19:11

Ở quê người ta thường hay mê tín. Sau khi bán 1 lứa heo con hoặc 1 con heo lứa( heo thịt) người ta thường cúng ông chuồng. Nếu có bị té xe gãy tay, gãy chân sau khi ra viện xong, người ta về nhà cúng tạ:-May quá chưa bị chết!

Quay lại cái chuyện của Bưởi thì bà Mão tất nhiên là phải cúng tạ rồi! Mẹ khỏe, con an toàn như vậy mà lại không cúng các bác, cúng bà hay sao?

Còn những 3 ngày nữa thì mới đến phiên chợ Phú Đa. Chờ đến ngày đó để ra chợ mua thịt, mua bộ đồ cúng bà và các bác thì lâu quá! Bà Mão lo sốt ruột cho các đấng thần linh, sợ người ta chờ lâu đâm ra quở trách lần nữa thì mệt.

…Sáng nay Bưởi thấy mẹ dậy thật sớm. Sau khi bắc cho con dâu nắm gạo cháo bà vội cắp cái rổ tre đi chợ . Chợ Bình Định là một cái chợ lớn, ở đó người ta bán đủ đồ cho đám cưới nữa luôn chứ đừng nói chi đám giỗ. Chợ nằm ở trung tâm thị trấn, dân các vùng phía tây như Nhơn Phúc, Nhơn Lộc, dân các vùng phía đông như Nhơn Hạnh, Nhơn Phong…Các xã thuộc phía bắc của huyện Tuy Phước đều đổ về chợ Bình Định để buôn bán, trao đổi.

…Bà già đi bộ đến ngả ba Nhơn An thì ngồi lại nghỉ dưới gốc cây dông. Bà ngoảnh mặt và cuối xuống cái bờ mương và nhổ miếng bã trầu trong miệng ra. Bà lấy cái ngón tay trỏ và ngón tay cái của bàn tay phải quệt qua quệt lại cái mép và chùi vào cái ống quần. Bà lấy cái khăn xéo khỏi cái đầu và bà bỏ vào trong lòng cái nón ngựa. Một miếng trầu thứ hai được bỏ vào miệng. bước đều theo nhịp nhai trầu bà tiến về thị trấn Bình Định.

Có ai biết được bà Mão đang tư duy cái gì? Sáng nay bà đi chợ mua đồ về cúng tạ và ghé qua nhà cô Sum để thăm thằng con trai đang làm nhiệm vụ gát- dan cho người ta. Bà sẽ tò mò nhà người ta chút đỉnh. Người nhà quê là chúa tò mò và đàm tiếu mà! Khi có chủ ở nhà thì người ta dòm ngó thì sợ chủ nhà đánh giá là sao ông, bà tới nhà tui soi mói. Khi không có chủ thì cái tính tò mò mới mạnh dạn bùng lên.

* * *
…Dần thức dậy vào khoảng 8 giờ sáng. Chàng vừa bước chân vô phòng tắm thì đã thấy một cái ca nước, một cái bót đánh răng đã lấy kem sẵng và một cái khăn lông trắng tinh có in hai con chim câu rất đẹp. Chàng lấy cái khăn lau mặt, một mùi nước hoa ngan ngát lan tỏa hết mặt chàng. Cái mùi nầy sao mà quen lắm, Dần không quên đâu, chỉ mới hồi hôm cơ mà!

Chàng thắc mắc sao chị sum đi đâu mà sớm dữ vậy? rồi chàng mỉm cười với chính mình khi nhớ lại những sự việc ban đêm, ủa sao đời mình cứ bị phụ nữ tấn công vậy! Người đầu tiên là vợ mình còn người thứ hai lại là ân nhân của mình. Có ai đời đi chữa bệnh cho vợ đã không mất tiền mà lại được nữ thầy thuốc hiến dâng.
Thật thà người với người:Tình cảm bền lâu .
Thành thật với tình yêu:Tình yêu bền vững .
Thành thật là hòa bình và hạnh phúc!
Xin đừng lừa dối dân tộc tôi!
truong vinh loc
Đội phó
Đội phó
 
Bài viết: 1522
Ngày tham gia: 11-07-2008, 22:04
Đã cảm ơn: 309 lần
Được cảm ơn: 404 lần
Blog: Xem blog (20)

Re: Từ cái giường tre đến phố thị.

Gửi bàibởi truong vinh loc » 02-10-2010, 19:58

robinson đã viết:Đúng là hấp dẫn thiệt rầu! Tiếp đi bác Lộc!
Mấy ngày nay em dự định sáng tác truyện ngắn để post nhưng nghĩ hoài vẫn không ra.

Cứ viết đại đi, hổng bổ bề ngang cũng tràn bề dọc mà!
Thật thà người với người:Tình cảm bền lâu .
Thành thật với tình yêu:Tình yêu bền vững .
Thành thật là hòa bình và hạnh phúc!
Xin đừng lừa dối dân tộc tôi!
truong vinh loc
Đội phó
Đội phó
 
Bài viết: 1522
Ngày tham gia: 11-07-2008, 22:04
Đã cảm ơn: 309 lần
Được cảm ơn: 404 lần
Blog: Xem blog (20)

Một cuộc rượt đuổi ngọan mục, lại một đêm bên hoa hồng.

Gửi bàibởi truong vinh loc » 13-10-2010, 22:18

Bà Mão đi từ phía cổng chợ bên đường Ngô Gia. Phía ngoài đường có bán chuối và nhiều loại trái cây nhưng bà chưa mua, bà sẽ mua hoa quả sau cùng, vì những thứ ấy mà mua trước thì những mớ đồ tươi sống nó sẽ đè lên làm hư héo đi. Bà muốn cúng cho thánh thần phải được trang trọng. Người ta thường hay quan niệm có cữ mới thiêng, có kiêng mới có lành. Còn bà mão thì them vào câu nói đó là có kính mới có cúng!

Bà đến hàng thịt nằm ở khu giữa chợ. Bà vừa cuối xuống hỏi người bán mua nửa ký ba chỉ thì bà bống nghe tiếng ai nói như tiếng nói của cô mụ Sum:
-Chị ơi bán cho em nửa ký thịt bò đùi.
Bà giựt mình và ngạc nhiên nói thầm trong bụng; Ũa, cô mụ Sum đã đi sài gòn chiều hôm qua rồi mà! Bà không kịp suy nghĩ lung tung nữa mà là tiếng người phụ nữ đã cất lên: Tiền đây nè chị,,thịt bữa nay ngon quá, em cảm ơn!

Vừa nói xong người phụ nữ đã quay gót và vồ vã bỏ đi. Nàng không quên lấy cái quai nón to bè như cái bàn tay bung ra che gần kín mặt!
-Đúng là cô mụ Sum rồi! Cái tiếng nói vừa vang vừa nhẹ bà Mão đã nghe nhiều lần rồi, bà nhớ như in trong đầu, mà sao cô mụ Sum lại còn đây, vô lý quá, bà Mão tự trách mình hay là đầu óc mình mụ mị, tai mình bị lểng lảng vì tuổi già rồi!
Bỡi người phụ nữ kia bà chỉ nghe tiếng nhưng chưa nhìn rõ mặt, rủi bà nhìn lầm thì sao? Đời cũng có nhiều người, biét đâu tiếng nói của họ giống nhau!

…Chị sum đã phát hiện ra bà Mão. Chị băng qua nhà lão Hồng thì lại thấy bà Mão đang giả vờ đứng chỗ đầu đường Quang Trung giả đò mua cái bong bóng của thằng bán dạo. Chị Sum biết tỏng là bà đi theo mình để kiểm tra xem thử có đúng mình không? Tại sao nói đi xì gòn rồi mà vẫn còn đây? Chị sum biết ngay là mụ già nầy cũng không vừa.

…Chiếc xe BC của chị thì gởi chỗ Thanh Xuân bên đường Ngô Gia. Nếu chị Sum quay lại thì thế nào cũng gặp bà Mão cúng quay lại mua chuối. Cuộc rượt đưổi vẫn tiếp tục. Bà Mão đi dọc theo sau lưng chị sum một khoảng cách chừng 50m. thì bất ngờ người phụ nữ trẻ đã mất hút vào trong nhà Hương hòa Sanh.

-Alô! Alô! Dần ơi! Có phải Dần không?
-Dạ! thưa chị em đây!
-Dạ dạ, thưa thưa cái con khỉ ! Hình như là mẹ em bã đi chợ và ghé thăm em đó! Nếu bã có vào hỏi Sum thì Dần nói là Sum đi xì gòn hồi hôm rồi nghen! Nếu bã có nghi ngờ thì em nói là chị Sum có một người em sinh đôi nhà ở Đập Đá nhưng mua bán tạp hóa sỉ thường hay vô chợ Bình Định lắm! Hai người giống nhau như hai giọt nước! Đặc biệt tiếng nói vẫn giống nhau nghen! Sum nghi là bã đang nghi ngờ hai chúng ta.

Dần vừa gác máy điện thoại thì…ở ngoài cửa trước tiếng bà Mão cất lên:
-Dần! Dần ơi Dần! Ra mẹ nói cái nầy!
…Dần làm bộ ngái ngủ vừa đi vừa dụi mắt ra mở cửa cho mẹ. Bà Mão vào nhà và bà nhìn láo liêng, rồi đi ngang qua phòng ngủ của chị Sum bà nhìn vào lom lom, Dần đi sau lưng bà và cười tủm tỉm…Bất ngờ bà Mão quay mặt lại và hỏi:
-Mầy cười cái gì?

Theo đúng như kịch bản của bà chị trộm tình, Dần làm cho bà già nhà quê tống cái sự đa nghi của mình ra khỏi đầu và vẫn còn tôn trọng và tin tưởng cô mụ Sum sái cổ. Bất giác bà lại cười cười cứ nghĩ rằng mình hôm nay sao lẩn thẩn thế! Bà cắp cái rổ tre có thịt, có rau, có bánh hỏi, có bông, có chuối và trên cùng là bộ đồ mã quần áo các bác. Bà nói với thằng con trai yêu quý: chiều nay mầy khóa cuẵ lại về nhà ăn cúng!
Dần nói với bà là rủi con về nhà lỡ có ăn trộm vô nhà chị Sum thì sao?
Bà giựt mình: thâu! Mầy hổng dìa cũng được!

Bà mão có biết đâu, Lại một đêm nữa con bà ở giữ giùm nhà cô mụ Sum đâu chỉ có một mình nó mà nằm bên cạnh nó là nàng Sum yêu kiều, ấm áp…Sau khi ngủ dậy nó được người ta cho ăn nhẹ thịt bò bíp tết, bánh mì sandwich. Hoa hồng trên bàn và một bông hoa hồng biết chìu nó lúc nào cũng kế bên.

Đời nó bây giờ có thua kém gì đâu!!!
Sửa lần cuối bởi truong vinh loc vào ngày 15-10-2010, 00:51 với 1 lần sửa trong tổng số.
Thật thà người với người:Tình cảm bền lâu .
Thành thật với tình yêu:Tình yêu bền vững .
Thành thật là hòa bình và hạnh phúc!
Xin đừng lừa dối dân tộc tôi!

Các thành viên đã cảm ơn truong vinh loc về bài viết này:
robinson
truong vinh loc
Đội phó
Đội phó
 
Bài viết: 1522
Ngày tham gia: 11-07-2008, 22:04
Đã cảm ơn: 309 lần
Được cảm ơn: 404 lần
Blog: Xem blog (20)

Re: Từ cái giường tre đến phố thị.

Gửi bàibởi robinson » 14-10-2010, 17:21

Sao mấy món này nghe cũng khoái nhỉ?
Hic! máy bay bà già..... :no1:
Ngay cả một sợi tóc gầy guộc cũng để lại bóng râm của mình trên mặt đất!
robinson
Đội hình 1
Đội hình 1
 
Bài viết: 619
Ngày tham gia: 03-09-2008, 18:27
Đã cảm ơn: 79 lần
Được cảm ơn: 199 lần
Blog: Xem blog (0)

Trang kế tiếp

Quay về Văn hóa- Nghệ thuật- Giải trí

Ai đang online?

Đang xem chuyên mục này: MSNbot Media và 3 khách