Cùng Hội CĐV Bóng đá Quốc gia Việt Nam ký tên phản đối độc quyền phát sóng của kênh truyền hình K+! Tại vff-fan hoặc tại BinhDinhFFC


Đọc và suy ngẫm

CHUYỆN LUÔN GIÁ TRỊ !

Gửi bàibởi truong vinh loc » 13-08-2009, 16:28

KHI SĨ DIỆN HỌC GIẢ BỊ LÀM NGƠ !( bài phỏng vấn gs viện sĩ Đặng Hữu)
Những kiểu làm nghiên cứu khoa học tréo ngoe:



Giáo sư Viện sĩ Đặng Hữu. (Ảnh: Sông Lam)
(Dân trí) - Đọc chuyện đề tài khoa học trình độ tiến sĩ được nghiệm thu bởi các cử nhân xảy ra ở Quảng Nam, nhiều nhà giáo chẳng hề tỏ ra ngạc nhiên, thậm chí còn tiết lộ nhiều chuyện còn tréo ngoe hơn trong lĩnh vực nghiên cứu khoa học.
>> Cử nhân nghiệm thu đề tài khoa học... tiến sĩ


“Nghiên cứu khoa học của nước ta vẫn còn nặng cơ chế xin cho, và không theo một quy tắc thống nhất, mạnh ai nấy làm”, giáo sư - viện sĩ Đặng Hữu, nguyên Bộ trưởng Bộ Khoa học Công nghệ, nguyên Trưởng ban Khoa giáo Trung ương thẳng thắn khẳng định về thực trạng nghiên cứu khoa học của nước nhà.

Theo giáo sư - viện sĩ Đặng Hữu, để thành lập một hội đồng nghiệm thu đề tài khoa học luôn có những nguyên tắc, tiêu chí nhất định, nên việc để cho những người có học vị thấp hơn nghiệm thu đề tài khoa học của người có học vị cao hơn là cái sai từ gốc. Giáo sư cho hay, không chỉ trong nghiên cứu khoa học mà trong lĩnh vực giảng dạy, đào tạo của chúng ta cũng có kiểu “cơm chấm cơm” này, nghĩa là những nhà giáo chỉ có bằng cử nhân vẫn dạy đại học, có bằng thạc sĩ lại dạy cao học. Thực trạng này có ở khắp các trường đại học trong cả nước, nhất là khi nhiều trường đại học mới được thành lập chưa được chuẩn hóa về đội ngũ cán bộ giảng dạy.


Bài viết tranh luận của bạn về vấn đề này xin gửi đến Diễn đàn Dân trí qua địa chỉ e-mail: thaolam@dantri.com.vn

Thực tế, người ta vẫn có quyền mời những người có học vị không cao ngồi vào hội đồng nghiệm thu đề tài khoa học, nhưng thường chỉ một hoặc hai người và người đó phải là người có chuyên môn sâu về lĩnh vực được mời, có kinh nghiệm để đánh giá và nhận định vấn đề. Còn ở đây 4 ông cử nhân và 1 ông thạc sĩ thì hầu hết chỉ là chức vụ chứ chưa có đủ trình độ để nghiệm thu đề tài khoa học của hai ông tiến sĩ.

Tuy nhiên, điều được nhiều nhà giáo chia sẻ nhất chính là chất lượng của các công trình nghiên cứu khoa học hiện nay. Mỗi năm các trường đại học cho ra đời hàng chục, hàng trăm công trình nghiên cứu khoa học cấp Bộ, cấp trường và kinh phí dành cho nghiên cứu mà ngân sách Nhà nước phải bỏ ra lên đến hàng tỷ đồng. Nếu như việc thống kê số lượng đề tài, tổng chi phí dành cho nghiên cứu được cụ thể hóa thành những con số rõ ràng thì việc thống kê có bao nhiêu công trình có thể ứng dụng vào thực tiễn lại hết sức mơ hồ, thậm chí người ta vẫn xem nghiên cứu khoa học chỉ là… nghiên cứu.

Một nhà giáo ở Đại học Quốc gia Hà Nội nửa đùa nửa thật nói rằng, bây giờ nhiều nhà giáo không gọi nghiên cứu khoa học là công trình hay đề tài nữa mà kêu hẳn là “dự án”. Vì xem nghiên cứu khoa học là dự án nên hầu như họ chỉ chú trọng đến khoản lợi nhuận thu được từ đề tài mình thực hiện hơn là giá trị ứng dụng thực tiễn mà đề tài đem lại trong cuộc sống.

Có nhiều lời giải thích được đưa ra để bao biện cho việc nhiều đề tài khi thực hiện xong là cất vào tủ kính, như chi phí thực hiện đề tài quá ít ỏi, thời gian dành cho công tác nghiên cứu khoa học của mỗi giáo viên đại học bị lấn át bởi thời gian giảng dạy (dạy chính quy, dạy tại chức, dạy từ xa…), mối liên kết giữa các trường đại học với doanh nghiệp còn rời rạc.

Tuy nhiên, có một vấn đề mà rất ít nhà giáo thừa nhận, đó là ý thức nghề nghiệp của mỗi người trong công tác nghiên cứu khoa học. “Tôi biết có rất nhiều giáo viên giỏi nhưng hàng ngày vẫn chạy sô đi dạy. Thu nhập của họ hàng tháng lên đến hai mươi, ba mươi triệu đồng. Thời gian cho giảng dạy quá nhiều thì lấy đâu ra mà nghiên cứu khoa học nữa. Mấy ông ấy vẫn biết cái sĩ diện của một học giả, nhưng họ cũng nhắm mắt làm ngơ để đi kiếm cơm, thế đấy”, giáo sư Đặng Hữu cho hay.

Lượt sơ qua đề tài nghiên cứu khoa học của các trường, dễ nhận thấy nhất là những đề tài có tên gọi rất mông lung, mơ hồ, kiểu như “Đánh giá về”, “Bàn về…” “Một số vấn đề…”, “Một số đề xuất, giải pháp…”. Theo tiết lộ của một số nhà giáo thì những công trình nghiên cứu khoa học ít chuyên sâu, ít minh chứng thực tiễn thì lại dễ được nghiệm thu và quan trọng nhất là vẫn “bỏ túi” được một khoản tiền sau khi đề tài hoàn thành.

Trung bình một đề tài nghiên cứu khoa học cấp Bộ được duyệt khoảng 50 triệu đồng làm trong vòng 2 năm. “Con số ấy đối với những đề tài cần điều tra khảo sát để tìm minh chứng thì quá nhỏ nhưng với những đề tài mang tính “chính luận” lại quá hời”, GS-TSKH Lê Văn Thuyết, Trưởng ban Đào tạo Sau Đại học-Đại học Huế, người đã rất nhiều năm phụ trách mảng nghiên cứu khoa học ở Đại học Huế cho nhận định.

Làm nghiên cứu khoa học giờ cũng có nhiều kiểu biến tấu rất “độc đáo”. Cách phổ biến nhất là ông thầy (người chủ nhiệm đề tài) cắt nhỏ công trình nghiên cứu khoa học thành những tiểu luận, khóa luận rồi giao cho sinh viên, học viên cao học thực hiện, sau đó ông tổng hợp lại thành công trình nghiên cứu khoa học của riêng mình.

Còn nhớ vào năm 2007, ở Đại học Huế xảy ra một “sự cố hài hước” khi 2 đề tài khoa học - một là đề tài nghiên cứu khoa học cấp Bộ của một vị phó giáo sư và một là đề tài luận văn thạc sĩ của một vị là phó giám đốc Sở Giáo dục Đào tạo - bị phát hiện giống nhau trên 90%.

Hóa ra vị phó giáo sư “bán” đề tài cho học trò của mình làm luận văn thạc sĩ, nhưng vẫn “tiếc của” nên vẫn đăng ký đề tài làm công trình nghiên cứu khoa học cấp Bộ cho riêng mình. Vụ việc này sau đó cũng êm xuôi, khi đề tài khoa học cấp Bộ của vị phó giáo sư bị truy thu phân nửa khoản kinh phí đã cấp, riêng đề tài luận văn thạc sĩ thì êm thấm và người “đạo văn” vẫn được công nhận là thạc sĩ chính quy.

Điều nực cười là, xử lý những trường hợp tương tự như trên, nếu thấy 2 bài thi của học sinh giống nhau thì chắn chắn các thầy sẽ thẳng tay cho cả 2 bài điểm liệt ngay lập tức.

Nói như giáo sư-viện sĩ Đặng Hữu, xét cho cùng, thực trạng những công trình nghiên cứu khoa học sau khi hoàn thành bị cất vào tủ kính không phải là lỗi của một người, một bộ phận mà là của cả một cơ chế. Cơ chế xét duyệt, cơ chế thực hiện, cơ chế quản lý, nghiệm thu. Chỉ một khâu trong đó bị lỗi thì cho ra lò những sản phẩm thô kệch, không có giá trị thực tiễn. Để thay đổi được điều này trong một thời gian ngắn là quá khó, nhưng không phải vì thế mà không làm.

50% giảng viên tham gia nghiên cứu khoa học hàng năm



Thống kê của Bộ Giáo dục Đào tạo, có khoảng 50% giảng viên các trường đại học tham gia nghiên cứu khoa học, đây vẫn là một con số khá khiêm tốn. Tuy nhiên, theo giáo sư Hoàng Tụy, các trường ĐH lớn ở các nước cũng chỉ đạt tỷ lệ khoảng 2/3 giảng viên có nghiên cứu khoa học.



Đối với số đông các trường ĐH “làng nhàng” của họ thì hàng năm có 50% giảng viên nghiên cứu khoa học đã là khả quan. Thế nên nhận định nghiên cứu khoa học ở các ĐH nước ta còn yếu kém vì… chỉ có 50% giảng viên nghiên cứu khoa học và chỉ có 30 - 40% công trình khoa học được áp dụng thực tế là rất chủ quan.



Cái căn bản nhất là đang có sự khác biệt rất lớn giữa ta và các nước trong quan niệm thế nào là công trình khoa học. Ở nước ta, muốn thi vào làm nghiên cứu sinh phải có hai công trình khoa học đã đăng ở các tạp chí quốc gia. Đương nhiên, cái gọi là công trình khoa học ở đây phải hiểu theo tiêu chuẩn ở nước ta, nghĩa là rất thấp. Đấy là chưa nói các luận văn thạc sĩ, tiến sĩ còn có thể mua sẵn hay chế biến xào xáo từ các “chợ luận văn” như “chợ trời”.



Cho nên, thiếu tính chuẩn mực, không giữ đúng chuẩn mực, bất chấp chuẩn mực quốc tế là nguyên nhân tình trạng lộn xộn, thật giả lẫn lộn, đang tràn lan hiện nay.


Sông Lam
Thật thà người với người:Tình cảm bền lâu .
Thành thật với tình yêu:Tình yêu bền vững .
Thành thật là hòa bình và hạnh phúc!
Xin đừng lừa dối dân tộc tôi!
truong vinh loc
Đội phó
Đội phó
 
Bài viết: 1669
Ngày tham gia: 11-07-2008, 22:04
Đã cảm ơn: 337 lần
Được cảm ơn: 446 lần
Blog: Xem blog (20)

ĐỐ AI NGĂN ĐƯỢC XA LỘ THÔNG TIN?

Gửi bàibởi truong vinh loc » 15-08-2009, 08:12

http://www.vnexpress.net/GL/Vi-tinh/2009/08/3BA125C7/
"Blog, Internet ra đời là sự phát triển ngoạn mục của công nghệ thông tin. Internet là không gian rộng, cửa mở toang, không phân biệt quốc gia, vùng miền. Đây là điểm hay nhất nhưng với cơ quan quản lý lại là điều khó nhất. Song chúng ta cần nhìn nhận vấn đề một cách biện chứng, không nên nhìn cái gì cũng màu xám, mà cần bình tĩnh để xử lý tình huống", ông nhấn mạnh. Ông Hợp dẫn chứng sức mạnh của Internet khi cho biết lượng người dùng lên đến hơn 21 triệu, lớn hơn 3 lần người đọc báo...''
Thật thà người với người:Tình cảm bền lâu .
Thành thật với tình yêu:Tình yêu bền vững .
Thành thật là hòa bình và hạnh phúc!
Xin đừng lừa dối dân tộc tôi!
truong vinh loc
Đội phó
Đội phó
 
Bài viết: 1669
Ngày tham gia: 11-07-2008, 22:04
Đã cảm ơn: 337 lần
Được cảm ơn: 446 lần
Blog: Xem blog (20)

"Vết chân dã tràng - Trịnh Công Sơn " , cấm lưu hành?

Gửi bàibởi My Lăng » 15-08-2009, 09:43

Cấm lưu hành tác phẩm "Trịnh Công Sơn - vết chân dã tràng"

Ngày 13/8/2009, UBND tỉnh Bình Định ban hành Quyết định đình chỉ việc phát hành tác phẩm " Trịnh Công Sơn - vết chân dã tràng" của tác giả Ban Mai, được ấn hành bởi Nhà Xuất Bản Lao động và Trung tâm Văn hóa ngôn ngữ Đông - Tây.

Hình ảnh
Tác phẩm "Trịnh Công Sơn - vết chân dã tràng"

Lý do mà UBND tỉnh Bình Định đưa ra là tác phẩm này vi phạm Luật Xuất bản.

Được biết, tác phẩm "Trịnh Công Sơn - vết chân dã tràng" là công trình phát triển từ luận văn cao học của thạc sĩ Nguyễn Thị Thanh Thúy (tức Ban Mai), cán bộ trường ĐH Quy Nhơn.

Tuy nhiên, Hội đồng thẩm định tỉnh Bình Định cho rằng, tác phẩm "Trịnh Công Sơn - vết chân dã tràng" có nội dung thiếu khách quan; xuyên tác sự thật lịch sử; xúc phạm nhiều trí thức, nhạc sĩ khác...

(Theo Nông thôn ngày nay)
Ông lão vẫn say trăng đầu gối sách
Để thuyền hồn rời khỏi bến My Lăng,
Tiếng gọi đò gọi đò như oán trách,
Gọi đò thôi run rẩy cả gành trăng.

My Lăng
Đội hình 1
Đội hình 1
 
Bài viết: 996
Ngày tham gia: 30-01-2008, 11:43
Đã cảm ơn: 21 lần
Được cảm ơn: 13 lần
Blog: Xem blog (0)

Về một số quan niệm ....

Gửi bàibởi My Lăng » 16-08-2009, 22:06

Về một số quan niệm lệch lạc trong cuốn sách "Trịnh Công Sơn vết chân dã tràng"

ND - Năm 2006, tác giả Ban Mai (tức thạc sĩ (Ths) Nguyễn Thị Thanh Thuý, Trường đại học Quy Nhơn) công bố trên một tạp chí của người Việt ở nước ngoài bài viết có nhan đề Thân phận con người và tình yêu trong ca từ Trịnh Công Sơn.


Về bài viết này, có tác giả từng chỉ rõ Ban Mai "đã sao chép nguyên văn (hoặc gần như nguyên văn, chỉ sửa đổi một vài từ) nhiều đoạn văn dài" của người khác, Sau đó Ban Mai biện hộ rằng, "đã ghi chú sai sót trong quá trình làm việc".

Gần đây, NXB Lao động và Trung tâm văn hoá Ngôn ngữ Đông Tây xuất bản cuốn sách có liên quan tới bài viết trên, với nhan đề Trịnh Công Sơn vết chân dã tràng của Ban Mai và theo tác giả Nguyễn Hoàn thì cuốn sách có một số nội dung lệch lạc. Báo Nhân Dân trích đăng bài viết của tác giả Nguyễn Hoàn để cung cấp một cách nhìn nghiêm túc về cuốn sách này.

Theo giới thiệu của GS Nguyễn Đình Chú, tác giả Ban Mai đã làm luận văn thạc sĩ về đề tài Thân phận con người và tình yêu trong ca từ Trịnh Công Sơn, và từ luận văn này, Ban Mai đã tu chỉnh, bổ sung chuyển lên làm sách để cho ra đời cuốn Trịnh Công Sơn vết chân dã tràng (NXB Lao động, H.2008). Trong cuốn sách này, Ban Mai quả quyết rằng, trên cơ sở tiếp thu kết quả nghiên cứu từ các công trình của những người đi trước, tác giả đã "hệ thống lại, đào sâu thêm, mở rộng hơn nữa, nhằm góp phần khẳng định giá trị nội dung và nghệ thuật ca từ Trịnh Công Sơn trong dòng văn hoá Việt Nam, dưới góc nhìn văn học". Nhưng đọc cuốn sách, tôi thấy thực tế diễn ra không hoàn toàn như vậy, bởi cuốn sách còn nhiều sai lệch, thiếu sót trong đánh giá về Trịnh Công Sơn, về nhạc phản chiến của Trịnh Công Sơn và chiến tranh Việt Nam, tập trung ở mục IV, phần I, mục này có tiêu đề: Trịnh Công Sơn và chiến tranh Việt Nam.

Viết về Trịnh Công Sơn và nhạc phản chiến của ông, không thể không đề cập đến cuộc chiến tranh ở Việt Nam và thái độ phản chiến của nhạc sĩ. Tuy nhiên, chỉ khi có sự đánh giá đúng đắn, khách quan, tôn trọng sự thật lịch sử về cuộc chiến đã qua, về thái độ phản chiến của Trịnh Công Sơn, thì vấn đề Trịnh Công Sơn và chiến tranh Việt Nam mới được bàn đến một cách đúng đắn, rốt ráo, từ đó mới vinh danh một cách xác đáng về giá trị dòng nhạc phản chiến yêu nước của Trịnh Công Sơn, về những đóng góp của Trịnh Công Sơn đối với phong trào yêu nước của học sinh, sinh viên đô thị ở miền nam trước năm 1975. Nhưng rất tiếc, nghiên cứu của Ban Mai đã không bảo đảm nguyên tắc lịch sử và lô-gích, không dựa vào chân lý lịch sử hiển nhiên, khách quan mà dựa vào một số quan điểm sai lầm về chiến tranh Việt Nam, dẫn đến nhiều luận điểm Ban Mai triển khai đều lệch lạc.

Đề cập tới cuộc chiến tranh chống Mỹ, cứu nước để giải phóng dân tộc của nhân dân Việt Nam, Ban Mai viết như thể đang "đùa bỡn" với lịch sử: "Cho đến ngày nay, quan điểm về tên gọi cuộc chiến vẫn là điều tranh cãi", "Cái bi thảm nhất là ở chỗ: Cùng là người Việt Nam, nhưng người Việt lại bắn giết người Việt", "Như vậy thì quả dân tộc ta đang gặp một cơn đại nạn. Và triệu người đã chết bất đắc kỳ tử, chỉ là nạn nhân của một cuộc chiến tranh phát xuất từ đâu tới, chớ không phải từ trong lòng anh em Việt Nam, mà ngày nay có những quan điểm cho rằng đó là cuộc chiến tranh "uỷ nhiệm" của các nước lớn".

Theo tôi, Ban Mai đã vay mượn và tán đồng những quan điểm sai lầm "từ đâu tới" về cuộc chiến tranh Việt Nam nhằm biện giải cho các lập luận lệch lạc, phi lịch sử của mình, từ đó mơ hồ đến mức coi cuộc chiến tranh này "phát xuất từ đâu tới". Ban Mai chỉ cần đọc những dòng sau đây trong bài viết Khi ta ra khỏi chân núi của nhà văn Vũ Hạnh đăng trên website của Hội Nhà văn Việt Nam ngày 17-11-2008 sẽ thấy "điểm phát xuất" và "tên gọi" của cuộc chiến tranh Việt Nam 1954-1975 như thế nào: "Hầu như vẫn còn những người tách biệt hẳn hai cuộc chiến - chống Pháp, chống Mỹ và không thấy rằng sau khi dân tộc Việt Nam vùng lên, từ cuộc Cách mạng Tháng Tám vào năm 1945 để giành lấy nền độc lập từ tay bọn phát-xít Nhật vừa cướp được quyền thống trị của thực dân Pháp thì sự việc Pháp quay lại tìm cách tái chiếm trong một cuộc chiến kéo dài chín năm, là một hành động nằm trong ý đồ của Mỹ, với sự tài trợ, hậu thuẫn của đế quốc này. Trong Bí mật Lầu năm góc, cuộc chiến kéo dài chín năm dẫn đến hội nghị Geneve, tạm thời chia đôi đất nước trong vòng hai năm, kể từ 1954, được gọi là cuộc chiến tranh Pháp, Mỹ xâm lược Việt Nam. Và khi kẻ được trợ giúp vũ khí, bạc tiền là Pháp đã chịu thất bại thì bị chủ nợ là Mỹ hất cẳng để chiếm đoạt lấy miền Nam Việt Nam với cái tham vọng chiếm luôn toàn cõi Việt Nam. Và tham vọng ấy là động lực chính của cuộc xâm lược - gọi là toàn Mỹ, kéo dài suốt 21 năm, kết thúc vào ngày 30-4-1975".

......
Ban Mai không hiểu hay cố tình bóp méo, xuyên tạc lịch sử khi thay vì phải gọi đúng tên một chiến lược thâm độc là "Việt Nam hoá chiến tranh", Ban Mai cho đó là "người Việt lại bắn giết người Việt"? Thậm chí, Ban Mai càng sai lầm trầm trọng khi hoài nghi giá trị của nền tự do, độc lập mà cả dân tộc phải đổ biết bao xương máu hy sinh để giành lại được: "Cho đến ngày nay, sau hơn 30 năm kết thúc chiến tranh, nhìn lại những chặng đường thăng trầm của đất nước, có lẽ đã đến lúc chúng ta dũng cảm nhìn nhận lại cuộc chiến đã qua...Và chúng ta hãy tự hỏi: Thân phận da vàng người Việt ngày nay đã thực sự thoát đời nô lệ ngoại bang chưa?". Viết như thế khác nào phỉ báng xương máu của bao thế hệ cha anh đã ngã xuống tô thắm nền hoà bình của đất Việt. Và viết như thế, Ban Mai, đối với nhạc sĩ Trịnh Công Sơn, hoá ra "thương nhau như thế bằng mười phụ nhau".

Trịnh Công Sơn - người nhạc sĩ từng mong mỏi cháy lòng cho dân ta sớm thoát cảnh "nô lệ da vàng" cũng chính là người nhạc sĩ đã hân hoan xưng tụng nền hoà bình mà dân tộc xây đắp nên. Ca khúc Đồng dao 2000 của Trịnh Công Sơn đã hát lên hào sảng, phấn chấn về tiền đồ xán lạn của đất nước Việt Nam hoà bình: "Đường bão tố đã qua đi, đường hoà bình đã sáng ngời", cớ sao Ban Mai còn đặt ra câu hỏi lạc lõng hoài nghi thân phận người Việt da vàng thực sự thoát đời nô lệ ngoại bang chưa (xin lưu ý hai chữ "thực sự" đầy ẩn ý)? Cái cách Ban Mai vay mượn, tán đồng những quan điểm lệch lạc, xuyên tạc về chiến tranh Việt Nam đã lộ rõ dấu vết sống sượng, khiên cưỡng khi có đoạn trong cuốn sách, Ban Mai đã "sao chép" luận điệu xằng bậy của một tác giả ở hải ngoại trong cuốn Văn học miền Nam: Tổng quan, mà chỉ cần đối chiếu hai đoạn văn của Ban Mai và tác giả này, sẽ thấy rõ Ban Mai vừa sao chép, vừa cắt xén đi những gì lộ liễu, vừa nặn thêm những "biến tấu" lầm lạc.

Dựa trên những quan điểm sai lầm về chiến tranh Việt Nam để tìm hiểu, nghiên cứu về Trịnh Công Sơn, tất nhiên, những nhận định của Ban Mai về Trịnh Công Sơn và nhạc phản chiến của ông không tránh khỏi nhiều thiếu sót, phiến diện. Ban Mai không đi sâu phân tích về khát vọng vượt thoát khỏi thảm cảnh "nô lệ da vàng" của người Việt trong nhạc Trịnh, mà thiên về khía cạnh cho rằng Trịnh Công Sơn lưu tâm đến tình trạng "tranh giành quyền lợi của các nước lớn" trong chiến tranh Việt Nam (ý này cũng chỉ là vay mượn, khiên cưỡng). Có nhận định đúng về chiến tranh Việt Nam, về hoàn cảnh xã hội, về không khí thời đại, về sự giáo dục cá nhân... đã ảnh hưởng, tác động đến Trịnh Công Sơn; có nhận định đúng về chỗ đứng phản chiến của Trịnh Công Sơn mới có thể đánh giá đầy đủ, chính xác về giá trị nhạc phản chiến của Trịnh Công Sơn cũng như những đóng góp của ông đối với phong trào yêu nước ở đô thị miền nam trước năm 1975, để không sa vào đánh giá sai lệch, phiến diện, thậm chí áp đặt khiên cưỡng cả những quan điểm vay mượn, đối lập với thực tiễn và chân lý lịch sử.

Vì lẽ đó, chúng tôi đề nghị Cục Xuất bản - Bộ Thông tin và Truyền thông làm rõ, xử lý nghiêm túc những sai phạm của NXB Lao động, Trung tâm Văn hoá Ngôn ngữ Đông Tây trong việc biên tập, xuất bản cuốn sách Trịnh Công Sơn vết chân dã tràng của Ban Mai.

NGUYỄN HOÀNhttp://tintuc.xalo.vn/20-167781391/1768020457XLve_mot_so_quan_niem_lech_lac_trong_cuon_sach_trinh_cong_son_vet_chan_da_trang.html
Ông lão vẫn say trăng đầu gối sách
Để thuyền hồn rời khỏi bến My Lăng,
Tiếng gọi đò gọi đò như oán trách,
Gọi đò thôi run rẩy cả gành trăng.

My Lăng
Đội hình 1
Đội hình 1
 
Bài viết: 996
Ngày tham gia: 30-01-2008, 11:43
Đã cảm ơn: 21 lần
Được cảm ơn: 13 lần
Blog: Xem blog (0)

Một vài ý kiến của tác giả Ban Mai

Gửi bàibởi My Lăng » 16-08-2009, 22:45

Da Màu: Đầu tiên, chị có thể cho biết tại sao chị chọn đề tài Trịnh Công Sơn để làm luận văn Thạc sĩ, mà không chọn các nhà thơ, nhà văn Việt Nam khác?
Ban Mai: Tôi chọn ca từ Trịnh Công Sơn để nghiên cứu khi làm luận văn Thạc sĩ đơn giản vì tôi vốn thích và say mê ngôn ngữ nhạc Trịnh Công Sơn, ngôn ngữ ca từ của ông đích thực là thơ, một kiểu thơ lãng mạn, trữ tình, giàu chất hiện sinh, siêu thực, mang đậm chất thiền. Mặt khác bản chất của nghiên cứu là tìm kiếm cái mới, dùng ca từ của một nhạc sĩ để nghiên cứu dưới góc nhìn văn học là một đề tài hoàn toàn mới, chưa có một công trình nghiên cứu nào trong trường học Việt Nam làm về đề tài này tính cho đến thời điểm tôi đang làm luận văn Thạc sĩ, vì vậy, tạo cho tôi một sự kích thích say mê. Bên cạnh đó, cuộc đời Trịnh Công Sơn tiêu biểu cho bi kịch một thế hệ trí thức Miền nam Việt Nam những năm chiến tranh loạn lạc và sau thời hậu chiến; nghiên cứu về Trịnh Công Sơn cũng là nghiên cứu tiếng nói của một thời đại, một hiện tượng văn hóa nghệ thuật đặc sắc của thế kỷ 20.

Da Màu: Chúng tôi rất muốn nghe chị chia sẻ về quá trình hình thành nên tập sách. Từ đâu chị có ý tưởng viết tập sách này?
Ban Mai: Tập biên khảo “Trịnh Công Sơn- vết chân dã tràng” là sự tu chỉnh, bổ sung từ luận văn Thạc sĩ chuyên ngành Văn học Việt Nam, mà tôi đã bảo vệ năm 2006. Sau khi bảo vệ đề tài với số điểm tối đa, Hội đồng bảo vệ luận văn gợi ý tôi nên viết lại thành sách để công bố. Qua một năm bổ sung nhiều tài liệu và hoàn chỉnh lại, tôi gửi bản thảo đến Trung tâm Văn hóa Ngôn ngữ Đông Tây ở Hà Nội. Sau khi xem bản thảo tôi gửi ra, họ đồng ý tài trợ việc in ấn và xuất bản. Đến tháng 10/2008 tập sách mới hoàn thành và đến tay bạn đọc. Tôi nghĩ rằng đây là một hướng đi mới. Hy vọng hướng đi này sẽ là bước khởi đầu cho nhiều khám phá sâu rộng hơn nữa trong ca từ của các nhạc sĩ nổi tiếng khác như Văn Cao, Phạm Duy chẳng hạn. Mặt khác, tôi hy vọng tập sách cũng sẽ hướng giới trẻ nghe nhạc và những nhạc sĩ trẻ sáng tác ca khúc, chú trọng hơn đến phần lời của ca khúc, giúp làm phong phú thêm sự trong sáng của tiếng Việt.
Da Màu: Ngoài nội dung và nghệ thuật ca từ chị trình bày trong tập sách, một phần quan trọng của tập biên khảo là những ca từ của Trịnh Công Sơn. Theo chị, Trịnh Công Sơn có tất cả là bao nhiêu bài hát?
Ban Mai: Lâu nay, câu hỏi Trịnh Công Sơn có bao nhiêu ca khúc vẫn chưa được trả lời chính xác. Công chúng thường phỏng đoán Trịnh Công Sơn sáng tác 400 bài hát, có người tăng 600, 800 có người còn tăng đến 1000 bài nhưng không có chứng cớ gì cụ thể. Ngay Trịnh Công Sơn lúc sinh thời cũng không biết mình viết ra bao nhiêu ca khúc, vì lúc đó chiến tranh ông sống một cuộc đời trốn tránh, nay đây mai đó, nên không có điều kiện giữ gìn. Năm 1991, khi Trịnh Công Sơn còn sống, có 1 luận văn Cao học về ca khúc phản chiến của cô Michiko một sinh viên người Nhật, làm luận văn Thạc sĩ ở bên Pháp, cô sưu tầm được 196 bài hát qua sự cung cấp của Trịnh Công Sơn. Sau khi ông qua đời, nhiều người bạn của ông ở khắp nơi trên thế giới sưu tầm ca từ Trịnh Công Sơn để lưu giữ. Hiện nay, tại Diễn đàn Hội Văn hóa Trịnh Công Sơn ở Pháp đã sưu tầm được 288 bài hát có ghi chú năm tháng cẩn thận, đó là con số có được nhiều nhất tính cho đến thời điểm lúc này. Nhưng ca từ tìm được đầy đủ là 242 bài, tập sách này tôi công bố 242 bài. Những bài khác không thể công bố được vì ca từ của những bài này chưa chắc chắn là chuẩn xác, cần kiểm tra thêm, và cũng có những bài đã bị thất lạc, chỉ còn có tên mà không có văn bản. Vì vậy, công việc sưu tầm ca từ vẫn còn tiếp tục. Theo nhận định của tôi và giới nghiên cứu trên Diễn đàn văn hóa Trịnh Công sơn ở Pháp, Trịnh Công Sơn sáng tác khoảng trên 300 ca khúc.
Da Màu: Xin chị tóm lược chuyện gì đã xảy ra trên báo chí trong nước thời gian gần đây, liên quan đến cuốn sách của chị, cuốn biên khảo Trịnh Công Sơn – Vết Chân Dã Tràng.
Ban Mai: Tập biên khảo “Trịnh Công Sơn – vết chân dã tràng” sau khi xuất bản tôi nhận được nhiều lời khích lệ của giới chuyên môn. Tháng 11/2008, đã có buổi giới thiệu tập sách tại Trung Tâm Văn hóa Ngôn Ngữ Đông – Tây ở Hà Nội; và được nhiều báo chí trong nước đưa tin về tập sách. Bạn đọc có thể vào google, search tên tập sách sẽ có hàng loạt thông tin. Cách đây ba tháng, khoảng gần cuối tháng 3/2009, tôi nhận một cuộc điện thoại từ Hà Nội, thông báo có một bài viết rất nặng tay của một bạn đọc gửi báo An Ninh thế giới, có lẽ sẽ đăng vào ngày mai. Họ báo trước để tôi chuẩn bị tinh thần. Sáng hôm sau, tôi ra sạp báo để tìm bài viết, nhưng không thấy, qua hôm sau cũng vậy. Nóng lòng, tôi truy tìm trên mạng và bắt gặp bài viết của tác giả Nguyễn Hoàn trên trang web “Bàn tròn văn nghệ của Hội nhà văn”, bài viết tập trung, phê phán chương IV, phần Trịnh Công sơn và Chiến tranh Việt Nam. Cuối bài, Nguyễn Hoàn đề nghị Cục xuất bản thu hồi sách, nếu tôi không viết lại theo đúng quan điểm mà ông ta đưa ra. Bài viết đăng ngày 17.3.2009, không có ý kiến phản hồi nào của bạn đọc. Đến ngày 30.3.2009, báo An ninh thế giới mới đăng bài này. Nhưng lúc đó, đang có cơn sốt về bài viết của Trịnh Cung, nên bài của Nguyễn Hoàn không ai để ý. Để tiếp tục khuấy động văn đàn trong nước về đề tài Trịnh Công Sơn, tháng 4/2009 Nguyễn Hoàn đăng lại bài này trên Tạp chí Sông Hương, sau đó ngày 8.5.2009, ông ấy lại tiếp tục đăng trên báo Nhân Dân và Tạp chí Ban Tuyên giáo. Đó là những tờ báo tôi biết, còn những tờ báo đăng lại trên web thì nhiều vô kể.
Da màu: Mở đầu bài góp ý trên tờ báo Nhân Dân, tác giả Nguyễn Hoàn đã đưa ra một thông tin “nhạy cảm”: “Năm 2006, tác giả Ban Mai (tức thạc sĩ Nguyễn Thị Thanh Thúy, Trường Đại học Quy Nhơn) công bố trên một tạp chí của người Việt ở nước ngoài bài viết có nhan đề Thân phận con người và tình yêu trong ca từ Trịnh Công Sơn. Về bài viết này, có tác giả từng chỉ rỏ Ban Mai “đã sao chép nguyên văn (hoặc gần như nguyên văn, chỉ sửa đổi một vài từ) nhiều đoạn văn dài” của người khác, Sau đó Ban Mai biện hộ rằng “đã ghi chú sai sót trong quá trình làm việc”. Chị có thể cho biết về thông tin này.
Ban Mai:: Tất nhiên, tôi rất sẵn lòng. Đây là một vấn đề nhạy cảm cho cá nhân tôi, mà có nhiều bạn đọc thắc mắc vì sao ông Nguyễn Hoàn lại viết như vậy. Với lòng tự trọng, tôi cần trình bày cho bạn đọc rỏ về thông tin này. Với tinh thần giao lưu hội nhập văn hóa, từ lâu việc gửi bài đăng báo trên các tạp chí văn học nghệ thuật giữa người trong nước và người Việt nước ngoài là điều bình thường của giới văn chương. Vào năm 2006, tôi có một bài báo đăng trên Tạp chí Văn học của người Việt ở Hoa Kỳ: “Thân phận con người và tình yêu trong ca từ Trịnh Công Sơn”. Sau đó, có một tác giả góp ý bài báo chỉ ra thiếu sót của tôi về mặt phương pháp trong hiệu đính tài liệu của GS. Bùi Vĩnh Phúc hiện đang giảng dạy Ngôn ngữ và văn hóa Việt Nam tại California State University, Fullerton và Golden West College. Sau khi kiểm tra bài viết tôi thấy việc tác giả góp ý là đúng, nên có thư phản hồi cảm ơn, và sửa đổi những sai sót này. Hai bên đều cùng nhau thông hiểu trên tinh thần học thuật. Tôi và GS Bùi Vĩnh Phúc có liên lạc để trao đổi về đề tài, từ đó tôi và ông ấy trở thành bạn tốt. Cuộc đối thoại này xảy ra công khai trên diễn đàn văn học Talawas của nhà văn Phạm Thị Hoài chủ biên. Chính bài học đầu tiên này đã giúp tôi có thêm nhiều người bạn giỏi về mặt học thuật, tôi học hỏi ở họ rất nhiều. Ý thức được giới hạn của mình, tôi cố gắng hơn trong việc hoàn thiện kiến thức và nâng cao trình độ hiểu biết. Khi làm tập sách này, tôi càng quyết tâm hoàn thành tập sách một cách cẩn trọng nhất. Sự việc là như vậy. Tôi không hiểu vì sao ông Nguyễn Hoàn lại “ưu ái” giới thiệu sai sót bài báo của tôi cách đây ba năm trên lời mở đầu đăng trên báo Nhân dân và Tạp chí Ban Tuyên giáo cho bạn đọc cả nước biết, như một “phát hiện”? Tôi tin rằng trong quá trình nghiên cứu khoa học, không một nhà nghiên cứu nào là không tham khảo tài liệu từ nhiều nguồn, diễn giải, hoặc trích dẫn những cứ liệu cần thiết để phục vụ nội dung bài viết của mình. Cũng như không có một người viết nào mà trong suốt cuộc đời không từng gặp sai sót trong quá trình làm việc. Kiến thức là một sự kế thừa không phải vay mượn. Cái quan trọng là cách hành xử của con người. Da Màu: Ở ngoài nước, chúng tôi thấy — và rất dị ứng với việc — có một số người viết trong nước đăng bài của họ trên hàng loạt báo chí, để phê bình và đả kích một người hay một tác phẩm nào đó, rồi đề nghị Cục xuất bản thu hồi tác phẩm ấy. Là một nạn nhân, chị có cảm nghĩ gì về việc này?
Ban Mai: Tôi nghĩ rằng, khi một tác phẩm ra đời nó đã thuộc về công chúng, tác giả không thể và cũng không nên can thiệp vào. Thời gian sẽ là quan tòa công minh nhất trả lời tất cả. Việc bạn đọc nêu lên quan điểm của mình khi đọc tác phẩm là điều bình thường. Ông Nguyễn Hoàn cũng vậy, ông ấy có quyền trình bày nhận thức của ông khi đọc tập sách của tôi theo quan điểm và trình độ cảm nhận tác phẩm của ông ấy. Là tác giả tập biên khảo tôi tôn trọng ý kiến của Nguyễn Hoàn và cảm ơn ông ấy đã bỏ thời gian đọc tác phẩm và có bài góp ý. Tuy nhiên, điều tôi lấy làm bất bình thường là thái độ của Nguyễn Hoàn. Thứ nhất, ông ấy có phải đã đi quá xa quyền hạn của người đọc hay không? Khi bắt buộc tác giả phải nghe theo lời người đọc để thay đổi quan điểm bài viết, nếu không sẽ đề nghị thu hồi sách? Thứ hai, việc Nguyễn Hoàn gửi đăng trên hàng loạt tờ báo lớn của Nhà nước được phát hành toàn quốc, cố tình gây scandale làm người đọc bình thường nhất cũng nhận ra ngay sự không bình thường của bạn đọc Nguyễn Hoàn.

Da Màu: Chị có thể cho biết việc tiếp nhận văn học ở trong nước hiện nay ra sao?

Ban Mai: Về mặt tiếp nhận văn học, tôi nghĩ rằng nó là một quá trình nhận thức của con người, luôn luôn vận động. Cùng một tác phẩm nhưng trong từng giai đoạn ta có thể nhìn nhận khác nhau. Hiện nay, bạn đọc trong nước đã có nhiều kênh thông tin, nên cách tiếp nhận văn chương có nhiều cởi mở hơn. Tuy nhiên, vẫn còn nhiều bạn đọc thậm chí người viết phê bình chưa phân biệt được giữa chính trị và văn chương. Trong khi, đây là hai phạm trù hoàn toàn khác nhau. Đối tượng của chính trị là lịch sử, đối tượng của văn chương là tác phẩm. Cụ thể bài viết “Trịnh Công Sơn và chiến tranh Việt Nam” là một bài viết nghiên cứu văn học, vì vậy đối tượng nghiên cứu của đề tài là tác phẩm. Chất liệu tạo nên tác phẩm ở đây là ngôn ngữ nghệ thuật. Cụ thể là ca từ của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn. Một trong những thuộc tính quan trọng của ngôn ngữ nghệ thuật văn học là tính hàm súc, tính đa nghĩa… chính những thuộc tính này là căn cứ chủ yếu để phân biệt với các loại hình ngôn ngữ khác. Cho nên, chúng ta thường thấy diễn ra một điều: trong cùng một tác phẩm nghệ thuật sẽ có nhiều cách hiểu khác nhau, tùy theo trình độ tiếp nhận tác phẩm của người đọc. Ngôn ngữ nghệ thuật chỉ có ý nghĩa khi nằm trong văn bản, phải xét trong ngữ cảnh cụ thể, bước ra ngoài văn bản ngôn ngữ nghệ thuật sẽ có ý nghĩa nội dung khác. Vì vậy, việc bóc tách từ ngữ, câu văn ra khỏi chỉnh thể văn bản nghệ thuật, để nghiên cứu dưới góc nhìn chính trị lấy lịch sử ra chứng minh là việc làm trái với học thuật. Và một điều quan trọng khác, bạn đọc cần lưu ý: Trong lãnh vực văn học nghệ thuật, chiến tranh chỉ là một thi pháp (poetics). Là thi pháp, tức là nghệ thuật. Một sự thể hiện, chứ không phải là hiện thực. Một cuộc chiến tranh có thể mang tính chính nghĩa hay phi nghĩa; nhưng một tác phẩm viết về chiến tranh thì chỉ có vấn đề hay hoặc dở mà thôi. Trong các tác phẩm xuất sắc viết về chiến tranh, chúng ta dễ dàng nhận thấy tác phẩm Chiến tranh và Hòa Bình của Leo Tolstoy không phải là tác phẩm thể hiện hiện thực lịch sử đúng nhất mà là tác phẩm viết hay nhất về cuộc chiến tranh Nga-Pháp. Bạn đọc muốn là nhà phê bình ít nhất cũng nên có kiến thức cơ bản về lý luận văn học đã trình bày như trên.

Da Màu: Sau khi có những bài viết như vậy xuất hiện trên nhiều tờ báo, đời sống và công việc của chị có bị cản trở hay không?
Ban Mai:: Dĩ nhiên, khi hàng loạt tờ báo trong nước đăng bài của Nguyễn Hoàn, cuộc sống bình yên của tôi bỗng nhiên “xao động” vì những điện thoại, email lo lắng của bạn bè, người thân. Bài báo cũng gây xôn xao, dư luận nơi tôi đang sống, gây cho tôi nhiều buồn lòng. Tôi im lặng, cố gắng sống quân bình và kiềm chế cảm xúc. Tuy nhiên, xin nói ngay, tôi không bị một cản trở nào trong công việc của mình. Cũng như bao cán bộ làm việc trong cơ quan nhà nước, về mặt tổ chức nhân sự tôi chịu sự giám sát của cơ quan tôi công tác. Tôi làm việc trong môi trường giáo dục, cụ thể là trong một trường đại học. Vì vậy, các đồng nghiệp của tôi và những người tôi trực tiếp làm việc cũng có trình độ nhận thức như tôi, hơn tôi, họ quá hiểu rõ cuộc sống của mình và xã hội mình đang sống, họ thừa trình độ hiểu biết những việc gì đang xảy ra. Tôi may mắn sống trong môi trường đó nên thấy bình yên. Về phía nhà trường, Ban giám hiệu có thông báo cho tôi hay Sở Thông tin – truyền thông tỉnh Bình Định có gọi điện thoại vào trường hỏi thăm về tôi và tập sách của tôi, nhưng không có vấn đề gì. Về phía Nhà xuất bản, Trung tâm văn hóa ngôn ngữ Đông Tây ở Hà Nội có gọi điện thoại thông báo, sau khi báo An ninh thế giới và Nhân Dân đưa tin, Cục xuất bản và Tổng Liên đoàn Lao động Việt Nam có tìm hiểu sự việc. Mọi việc được trình bày sáng tỏ, và tập sách vẫn được xuất bản, lưu hành bình thường. Mới đây, tôi được biết, Thư viện Đại học quốc gia Tp.Hồ Chí Minh đã mua vài tập sách này cho sinh viên tham khảo.
Da Màu: Chị nghĩ thế nào về những dư luận gần đây xung quanh tư thế chính trị và con người Trịnh Công Sơn?
Ban Mai:: Trịnh Công Sơn là một con người bình thường như bao người bình thường khác, vì vậy ông ấy có đầy đủ tính cách của một con người, nên tôi không hề huyền thoại hóa ông. Tôi nghiên cứu cuộc đời và ca từ của Trịnh Công Sơn, nên từ đó có thể hiểu một phần nào về tâm hồn ông qua những sáng tác. Về mặt học thuật, tác giả và tác phẩm là hai phạm trù khác nhau, không bao giờ trùng khít. Một bên là cuộc sống thực ngoài đời của tác giả — một bên là tâm hồn, là ước mơ được thể hiện trong tác phẩm. Vì vậy, bạn đọc cũng đừng nên ảo tưởng về một điều gì, đừng nên kỳ vọng về một điều cao xa. Tôi theo dõi kỹ càng những cuộc trao đổi quanh vấn đề tư thế chính trị của Trịnh Công Sơn. Gần đây nhất là tiết lộ của Trịnh Cung và Liên Thanh. Tôi nghe tất cả và sàng lọc thông tin, tôi chưa bao giờ nghe một chiều, và tự suy luận rút ra nhận xét của riêng mình. Xin nói ngay, tôi không tin Trịnh Công Sơn là người có tham vọng chính trị, đừng lôi kéo ông ở bên này hay bên kia, với tôi cách nhìn này khiêng cưỡng và gượng ép. Ông chỉ là một nhạc sĩ nói lên tiếng nói của thời đại ông sống, thế thôi. Mặc kệ người đời phán xét, Trịnh Công Sơn có là gì đi nữa, đó là cuộc sống riêng của ông trong một giai đoạn lịch sử nhất định. Hãy đặt mình vào vị trí của Trịnh Công Sơn trong một xã hội đầy nhiễu nhương sẽ rõ. Làm sao biết được tất cả bí ẩn của một con người? Tiến thoái lưỡng nan Đi về lận đận Ngày nay lận đận Là… giọt hư không Với tôi, chỉ riêng những tuyệt phẩm mà Trịnh Công Sơn để lại cho người đời, là quá đủ cho cuộc đời phù du này. Những bài hát về tình yêu, quê hương, thân phận của Trịnh Công Sơn sẽ sống mãi với thời gian. Tôi tin là như vậy. Lê Đình Nhất Lang Tư liệu của tác giả Ban Mai về phần lý luận văn học 1. Huỳnh Phan Anh(1999), Không gian & khoảnh khắc văn chương, NXB Hội nhà văn. 2. Lê Tiến Dũng (2003), Giáo trình Lý luận văn học phần Tác phẩm văn học, NXB Đại học Quốc gia Tp.Hồ Chí Minh. 3. Phan Trọng Luận (2003), Văn chương bạn đọc sáng tạo, NXB Đại học quốc gia Hà Nội. 4. Nguyễn Hưng Quốc (2006), Mấy vấn đề phê bình và lý thuyết văn học, NXB Văn Mới, USA. http://damau.org/archives/7073
Ông lão vẫn say trăng đầu gối sách
Để thuyền hồn rời khỏi bến My Lăng,
Tiếng gọi đò gọi đò như oán trách,
Gọi đò thôi run rẩy cả gành trăng.

My Lăng
Đội hình 1
Đội hình 1
 
Bài viết: 996
Ngày tham gia: 30-01-2008, 11:43
Đã cảm ơn: 21 lần
Được cảm ơn: 13 lần
Blog: Xem blog (0)

Re: "Vết chân dã tràng - Trịnh Công Sơn " , cấm lưu hành?

Gửi bàibởi zizou » 17-08-2009, 01:27

chủ đề về cuộc chiến 30 năm sẽ còn bàn luận lại và xét lại về ý nghĩa và thực chất của nó. Mà nhạc sỹ Trịnh Công Sơn là người đã theo sát cuộc chiến, có các góc nhìn khác. Rất tiếc khi ông ra đi, ông không để lại 1 cuốn tự truyện hay di cảo nói về quan điểm và góc nhìn về cuộc chiến, nơi mà những cảm hứng sáng tác đến từ sự thống khổ mà cuộc chiến đi qua và để lại (chùm ca khúc da vàng). Đây là chuyện dài nhiều tập.
Hình ảnh
zizou
Đội phó
Đội phó
 
Bài viết: 1373
Ngày tham gia: 03-04-2007, 19:56
Đến từ: Quy Nhon
Đã cảm ơn: 21 lần
Được cảm ơn: 29 lần
Blog: Xem blog (0)

TRANG TRỌNG ĐÔI LỜI CÙNG BẠN ĐỌC

Gửi bàibởi My Lăng » 17-08-2009, 10:28

Trịnh Công Sơn, Vết chân dã tràng

Hình ảnh
Ban Mai

nxb Lao Động – Trung tâm văn hóa ngôn ngữ Đông Tây, Hà Nội, 2008
Kích thước:14,5 x 20,5 ; 480 trang ; Giá bìa: 85 000 VNĐ

MỤC LỤC

* Trang trọng đôi lời cùng bạn đọc (GS - NGND. Nguyễn Đình Chú)
* Lời mở đầu của tác giả

PHẦN I
I. Quá trình nghiên cứu
II. Trịnh Công Sơn tiếng hát dã tràng
III. Vết chân dã tràng ngàn năm in dấu
IV. Trịnh Công Sơn và chiến tranh Việt Nam
V. Trịnh Công Sơn người tình của cuộc sống
VI. Trịnh Công Sơn người ca thơ
VII. Thay lời kết luận
* Tài liệu tham khảo
PHẦN II
Phụ lục 1: Danh mục tập nhạc Trịnh Công Sơn(29 tập)
Phụ lục 2: Danh mục ca khúc Trịnh Công Sơn(288 bài)
Phụ lục 3: Văn bản ca từ Trịnh Công Sơn (242 bài)
Phụ lục 4: Hình ảnh, thủ bút trịnh Công Sơn

TRANG TRỌNG ĐÔI LỜI CÙNG BẠN ĐỌC


Nguyễn Đình Chú (*)

Dù chưa có một cuộc bình bầu, một cuộc điều tra xã hội học, tôi vẫn tán thành ý kiến của nhạc sĩ Thanh Tùng cho rằng Trịnh Công Sơn là “Người Việt Nam viết tình ca hay nhất thế kỷ”. Bởi tôi cũng nghĩ như vậy. Từ hạ bán thế kỷ XX đến nay, trong nền âm nhạc Việt Nam hoành tráng, đa thanh, đa điệu, Nhạc Trịnh – cái tên thân quen mà người đời đã đặt cho âm nhạc của Trịnh Công Sơn – là nhạc sĩ được đón nhận nồng thắm nhất, không chỉ với người trong nước, mà còn với Việt kiều sống ngoài nước, kể cả người nước ngoài. Chỉ xem báo chí tường thuật lễ tang nhạc sĩ Trịnh Công Sơn, đông đến hàng vạn người đã đành, mà có điều chưa từng thấy bao giờ trên đất nước ta là những người đi đưa tang, vừa đi vừa hát, dĩ nhiên là hát Nhạc Trịnh; chỉ nhìn vào sách báo viết về Trịnh, Nhạc Trịnh dồn dập ra đời trong vài ba năm sau ngày Trịnh “về làm” cát bụi, cũng đủ tin điều nói trên đây là sự thật. Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn qua đời ngày 1- 4 – 2001, ngay sau đó chưa đầy một tháng đã có sách Trịnh Công Sơn – Một người thơ ca, một cõi đi về do Nguyễn Trọng Tạo, Nguyễn Thuỵ Kha, Đoàn Tử Huyến sưu tầm biên soạn (Nxb Âm Nhạc - Trung tâm Văn hoá Ngôn ngữ Đông Tây, Hà Nội, 5 –2001), và vài năm sau (2004) bổ sung, tái bản với tên sách mới Một cõi Trịnh Công Sơn (Nxb Thuận Hoá - Trung tâm Văn hoá Ngôn ngữ Đông Tây). Và cùng ra đời là các sách: Trịnh Công Sơn - Cát bụi lộng lẫy (Nxb Thuận Hoá - Tạp chí Sông Hương); Trịnh Công Sơn - Người hát rong qua nhiều thế hệ (Nxb Trẻ, 7 – 2001); Trịnh Công Sơn - Rơi lệ ru người (Nxb Phụ nữ, quí II – 2001); Trịnh Công Sơn - Cuộc Đời - Âm Nhạc - Thơ - Hội Họa & Suy Tưởng (Nxb Văn Nghệ TP. HCM, 11 - 2001); Trịnh Công Sơn: một nhạc sĩ thiên tài (Bửu Ý – Nxb Trẻ - Công ty Văn hóa Phương Nam, 4 - 2003); Trịnh Công Sơn - Có một thời như thế (Nguyễn Đắc Xuân – Nxb Văn học, 1 - 2003); Trịnh Công Sơn và cây đàn lya của Hoàng tử bé (Hoàng Phủ Ngọc Tường – Nxb Trẻ, 2 năm 2005).

Sách in lại những bài viết khi Trịnh còn tại thế, nhưng phần lớn và cũng là phần tâm huyết nhất, gây xúc động với người đọc nhiều nhất vẫn là sau ngày Trịnh qua đời. Chúng ta bắt gặp ở đây nhiều tên tuổi quen thuộc không chỉ trong nhạc giới mà còn là văn giới, và các ngành khác: Văn Cao, Nguyễn Xuân Khoát, Phạm Duy, Trần Văn Khê, Phạm Tuyên, Phó Đức Phương, Hồng Đăng, Nguyễn Khoa Điềm, Phạm Tiến Duật, Anh Ngọc, Nguyễn Duy, Thanh Thảo, Nguyễn Trọng Tạo, Hoàng Phủ Ngọc Tường, Nguyễn Quang Sáng...

Kiều bào ta ở nước ngoài cũng rất mực ưu ái Trịnh. Đã có nhiều bài ngợi ca Nhạc Trịnh khi tác giả còn sống. Trước năm 1975, Tạ Tỵ đã có thể viết: “Trong lịch sử âm nhạc Việt Nam, không nhạc sĩ nào có thể tạo cho mình, cho thế hệ mình những cơn lốc nghệ thuật làm lay động đến chiều sâu tâm thức con người ở trong và ngoài kích thước quốc gia như Trịnh Công Sơn”. Sau ngày Trịnh qua đời, trên các tạp chí Diễn đàn, Hợp lưu, Văn học, trên nhiều website lại càng có thêm nhiều bài viết xúc động, sâu sắc về thế giới Nhạc Trịnh. Riêng tạp chí Văn học đã dành một chuyên san về Trịnh. Năm 2008, Bùi Vĩnh Phúc – nhà phê bình văn học ở Hoa Kỳ - đã xuất bản chuyên luận viết về Trịnh Công Sơn in tại Việt Nam: Trịnh Công Sơn – Ngôn ngữ và những ám ảnh nghệ thuật (Nxb Văn hóa Sài Gòn, 2008).

Nhạc Trịnh, đúng là trường hợp hiếm hoi trong nền nhạc của nước nhà, có khả năng vượt ra ngoài phạm vi quốc gia. Tại các nước Mỹ, Pháp, Nga, Đức, Nhật, Nhạc Trịnh đã có chỗ đứng không dễ gì có. Riêng ở Nhật, Diễm xưa của Trịnh đã được dịch ra tiếng Nhật để hát và được chọn làm nhạc phẩm chính cho một bộ phim của một hãng phim lớn, và là nhạc phẩm Á Châu đầu tiên được đưa vào giảng dạy tại Viện Đại học Kansai Gakuin. Thêm nữa, năm 1991, cô Yoshii Michiko đã làm luận văn thạc sĩ tại Pháp bằng tiếng Pháp về đề tài Những bài hát phản chiến của Trịnh Công Sơn. Năm 2004, Giải thưởng âm nhạc hoà bình thế giới (WPMA) được trao cho Nhạc Trịnh. Người Việt Nam ta, hẳn rất tự hào về Nhạc Trịnh. Riêng với tôi là kẻ đến muộn, nhưng nhờ có mối quan hệ ruột rà giữa văn chương mà tôi đã gắn bó một đời với ca từ của âm nhạc để từ đó trở thành người thần phục thế giới phong phú, huyền diệu, lừng lững chất nhân văn muôn thuở đặc biệt là đậm đà triết lý cao siêu hiếm thấy ở Nhạc Trịnh. Trước hết là ở ca từ. Với tôi, sự thần phục đã đi đôi với lòng biết ơn. Biết ơn trong Nhạc Trịnh có tiếng gọi đàn, gọi đàn... da diết, điều tôi hằng mong ước thiết tha đến cháy bỏng, thậm chí có kèm theo ít nhiều bức xúc trước sự khắc nghiệt của trần gian. Tiếng gọi đàn trong Nhạc Trịnh là tiếng gọi người Việt Nam ta ơi! Hãy “Nối vòng tay lớn”, “Hãy yêu nhau đi”, yêu nhau nhiều, nhiều, nhiều… nữa đi! Chúng ta đều là con cháu vua Hùng. Tổ tiên ta từng dạy Bầu ơi thương lấy bí cùng/ Tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn. Đừng để bất cứ một thứ định kiến nhất thời nào, một thứ rào cản nào ngăn trở. Hãy yêu nhau thêm nữa đi. Hãy “nối vòng tay lớn” thêm nữa đi. Và, tôi cũng xin được cảm ơn Nhạc Trịnh đã cho tôi một sản phẩm nghệ thuật tuyệt vời để từ đó tôi có đối tượng mà nghĩ về vấn đề thế nào là giá trị nhất thời, thế nào là giá trị vĩnh hằng trong thế giới nghệ thuật mà với người đời vốn cũng không đơn giản. Với tôi, giá trị của Nhạc Trịnh là trường tồn, là bất biến, dù cho sự khám phá, sự nhận chân giá trị đối với Nhạc Trịnh vẫn còn phải đặt ra mãi mãi theo thời gian như đã từng đặt ra với các thiên tài nghệ thuật khác.

Bạn đọc kính mến!
Từ những gì được thưa thốt trên đây, tôi lại thiết tha mong muốn quý vị hãy đến với cuốn sách này của nữ soạn giả Ban Mai. Đến với nó, trước hết là đến với một trường hợp đam mê Nhạc Trịnh tự thuở niên thiếu cho đến hôm nay Ban Mai đang làm việc tại một trường Đại học, đã được đào tạo ở bậc thạc sĩ. Làm luận văn thạc sĩ, Ban Mai đã chọn đề tài Thân phận con người và tình yêu trong ca từ Trịnh Công Sơn. Đây là vấn đề cốt lõi trong nội dung ca từ của Nhạc Trịnh. Do đó, nhiều bậc thầy, bậc đàn anh đi trước đã có nói tới và nói đến nhiều điều rất hay, nhưng chưa có điều kiện nói hết. Ban Mai, với yêu cầu của một luận văn thạc sĩ, dĩ nhiên, trên cơ sở tiếp thu thành quả của người đi trước, phải có sự phát triển, nâng cao bằng những phương pháp khoa học khác nữa, mà kết quả đã được ghi nhận. Nay, từ luận văn thạc sĩ, đã có sự tu chỉnh, bổ sung thêm, tác giả chuyển lên làm sách. Sách gồm hai phần chính:

Phần I. Tiểu luận về Thân phận con người và tình yêu trong ca từ Trịnh Công Sơn.
Phần II. Văn bản ca từ Trịnh Công Sơn.

Với phần I, bạn đọc đã có điều kiện theo dõi ý kiến của những người đi trước, nay đọc tiểu luận của Ban Mai chắc sẽ có sự đánh giá khách quan, công bằng đối với tác giả. Tôi xin không nói gì thêm. Tôi muốn nói nhiều đến phần II. Quả thật theo tôi đây là việc làm rất cần thiết trong công cuộc khám phá, chiếm lĩnh lâu dài đối với Nhạc Trịnh. Như mọi người đã thừa nhận trong kho báu Nhạc Trịnh, lời ca, ca từ có một vị trí đặc biệt. Riêng về ca từ, Trịnh Công Sơn đã hoàn toàn xứng đáng là thi sĩ lớn, thậm chí có người đã mệnh danh là Nguyễn Du của thời nay. Ấy thế nhưng, hỏi đã có mấy ai được tiếp xúc với khối lượng ca từ của Nhạc Trịnh một cách đầy đủ? Ngay đến con số nó là bao thì cũng mỗi người nói một cách: 300?, 500?, 800? Mà nghe đâu, chính Trịnh Công Sơn cũng không nhớ mình đã có bao nhiêu ca khúc. Phạm Văn Đỉnh, Chủ tịch Hội văn hoá Trịnh Công Sơn tại Pháp, đã công bố trên mạng thư mục bài hát Trịnh Công Sơn từ công phu sưu tầm của mình là 288 bài. Từ thực tế đó, lần này, với cuốn sách của Ban Mai, in lại 242 văn bản ca từ của Nhạc Trịnh, với sự cho phép của người thừa kế bản quyền. Tôi không chỉ hy vọng mà còn tin rằng tất cả những ai đã đam mê Nhạc Trịnh, hiện đang trên con đường đến với Nhạc Trịnh, sẽ hân hoan chào đón. Con số 242 này, dù đã là kết quả của một quá trình xông xáo, vất vả, thậm chí tốn kém của nữ soạn giả Ban Mai, nhưng chắc chắn chưa đủ so với những gì Nhạc Trịnh đã có. Chỉ mong sao, sẽ có sự bổ sung, đóng góp thêm của những ai thiết tha với kho báu Nhạc Trịnh. Và cũng xin đừng quên chỉ bảo cho soạn giả Ban Mai những điều còn bất cập, thiếu sót, trong công trình vốn là sản phẩm của nhiều năm tháng bằng niềm đam mê Nhạc Trịnh.
Nguyễn Đình Chú (*)
Hà Nội, vào Thu, Mậu Tý (2008)
------------------------------------------------------------------------------
(*) Giáo sư Văn học Việt Nam hiện đại, Đại học Sư phạm Hà Nội.
Giáo sư - Nhà giáo Nhân dân Nguyễn Đình Chú là người trọn đời gắn bó với ngành giáo dục, đóng góp rất tích cực trong công cuộc cải cách môn Văn ở nhà trường. Ông cũng có mặt trong Hội đồng bộ môn Ngữ văn của Bộ Giáo dục - Đào tạo từ khi có hội đồng này thành lập
http://www.tcs-home.org/ban-be/books/tr ... n-da-trang
Ông lão vẫn say trăng đầu gối sách
Để thuyền hồn rời khỏi bến My Lăng,
Tiếng gọi đò gọi đò như oán trách,
Gọi đò thôi run rẩy cả gành trăng.

My Lăng
Đội hình 1
Đội hình 1
 
Bài viết: 996
Ngày tham gia: 30-01-2008, 11:43
Đã cảm ơn: 21 lần
Được cảm ơn: 13 lần
Blog: Xem blog (0)

Nguyễn Ngọc Tư bức xúc !

Gửi bàibởi vinh hy » 17-08-2009, 19:42

Trời hỡi làm sao cho khỏi… Lọa ???

Lúc rày nghe nói ngư dân nước mình bị tàu Lọa ăn hiếp, bắt bớ, đánh đuổi dữ quá, sông quê mình bị Lọa bóp họng từ xa, đất quê mình bị Lọa che lấn từng tấc một… tinh thần dân tộc của chú Tư bừng bừng trỗi dậy, chú liền họp mặt gia đình thông báo từ nay cấm không xài đồ của nước Lọa nữa, không lý gì nó bức hiếp chà đạp mình vậy mà mình cứ nhơn nhơn xài đồ Lọa, làm giàu cho nó.

- Phải chống lại sự xâm lăng của Lọa ngay từ trong nhà mình – Chú nói với sự quyết tâm ngút ngất.

Ở nhà chú Tư, lệnh chú là lệnh trời. Thím Tư là ngừơi đầu tiên cảm nhận trời sập cái rầm xuống đầu mình, tối tăm mày mặt, cái phim Lọa “yên yên mông mông” mà thím đang coi đang tới khúc chia ly mùi mẩn gay cấn. Nhưng giờ trong nhà đang có chiến dịch tẩy chay hàng Lọa, nên ti vi hầu như không hoạt động. Chú để cái búa cạnh nó, chú nói, hễ phát hiện ra ai coi phim Lọa, nghe nhạc Lọa là chú bửa… ti vi cho tan nát đời con… chip luôn.

Tánh chú nói là làm, ai cũng ớn. Bàn thờ nhà chú giờ chưng toàn trái cây héo, bởi trái cây mà tươi rói căng mọng chắc chắn là từ bên Lọa chở qua. Đồ chơi của thằng Tu Ti cháu nội chú bị đem bán ve chai hơn một nữa do “made in Lọa”. Thằng Sáu buộc phải cho không cái điện thoại Lọa mua có hơn một triệu mà coi được ti vi, nghe nhạc lồng lộng, nó mua lại cái di động hiệu Nó Kìa. Đem về chú Tư săm soi rồi hét lên, cha chả cái thằng Sáu, điện thoại này cũng sản xuất ở Lọa nghen mậy. Thằng Sáu mặt xanh như tàu lá, chạy đi đổi lại cái điện thoại Việt cho chắc ăn. Mấy bữa sau đọc báo thấy điện thoại nhãn Việt toàn đặt hàng gia công bên Lọa, thằng Sáu kêu chú Tư cho năm triệu, cỡ tiền đó mới mong hàng không liên quan tới đất nước ất ơ kia. Chú Tư đổ mồ hôi hột, nhưng cố bấm bụng vì những đồng bào đau khổ của mình, vì yêu nước mình nên mua điện thoại… Nhật Bản cho con nó xài.

Rắc rối đâu chỉ có vậy, cái phim Việt “Thái Sư Trần” nhưng quay cảnh bên Lọa, cả son phấn trên mặt diễn viên cũng do người Lọa phết lên. Chú Tư tức mình nói với thằng Hai, tao chống mắt coi làm phim Lý Thường Kiệt thì đi quay ở đâu, tại vì ông Kiệt này chống nước Tống, tức là tiền thân của nước Lọa, họ đâu có ngu mà cho mình qua đất họ quay phim chửi họ. Thằng Hai cười, cũng chưa biết sao à tía, tại vì phim lịch sử nước mình hay mặc nhầm quần áo của Lọa lắm, nói chuyện giống y phim Lọa nói, sao tía cự được, tía có sống ở một ngàn năm trước đâu.

Chú Tư cảm thấy ngán ngẩm lắm rồi, tối qua thím Tư mặc cái áo ngủ mỏng tang mới mua, liếc qua mà chú nóng bừng ngây ngất, ai dè áo mang mác Lọa, làm chú mất hứng quá chừng. Ngó qua ngó lại trong nhà thấy cái gì cũng của Lọa, chén ăn cơm, ly uống nước, hột gà, hột quẹt, đèn pin, tới cây đập ruồi của made in Lọa nữa là sao là sao là sao ? Chú vừa tống chúng ra ngoài đống rác vừa kêu trời.

Nhà trống trơ, vợ con chú ủ rủ, đồ Lọa bị đẩy ra khỏi nhà mang theo bao nhiêu vui thú trên đời, không phim Lọa ti vi chẳng có gì để thím coi, con Út Chín phải lén đọc mấy tờ “Nhí Nhảnh”, “Nhí Nhố” ở ngoài đường, đem về nhà chú Tư thấy trong đó toàn là hình diễn viên Lọa là chết chắc, Út Mười không có con sâu nhồi bông gòn để ôm ngủ, nó trằn trọc đêm đêm. Một bữa thằng Hai đòi đổi tên, chớ tên nó lai Lọa quá, gì mà Hà ĐạiCương, phải đổi lại là Sông LớnCứng, thằng Ba Hà Đức Minh thì đổi là Sông Nết Sáng, thí dụ vậy… Mà tía cũng phải đổi thành Sông gì đó nghen. Con đi hỏi thủ tục đổi tên rồi, đóng chín dấu, qua bốn cửa là xong, nhà mình thuần Việt. Nhưng con lo mấy cái đơn xin không biết viết sao cho nó Việt hết cỡ, thí dụ "Độc lập - tự do - hạnh phúc" thì mình viết là "một mình sung sướng thoải mái" được không ?

Chú Tư ngã vật ra chết giấc. Cũng may nhà còn sót lại chai dầu cù là nhập bên.. Lọa mới đánh gió lay tỉnh chú được. Thiệt tình !

blog Saurieng
Tất bật hơn thua rồi cũng bỏ-Ung dung tự tại thế mà vui.

Sân sau
Hình đại diện của thành viên
vinh hy
Đội phó
Đội phó
 
Bài viết: 2858
Ngày tham gia: 18-01-2009, 18:07
Đến từ: Tuy Phước ; Tp HCM
Đã cảm ơn: 185 lần
Được cảm ơn: 495 lần
Blog: Xem blog (0)
CĐV của: Binh Định;Arsernal;Pháp

Re: Nguyễn Ngọc Tư bức xúc !

Gửi bàibởi bundooroo » 17-08-2009, 21:17

Cha nậu, kiếm đâu chuyện hay quá, cười nhưng mà không chỉ có cười đâu nhé! Nếu không nó có lẽ đưa vào mục "thư giãn" rầu!

Mà thực ra thì ở đâu mà chả có ..Lọa, nếu muốn thoát cảnh này thì chỉ nó nước làm như cụ Đồ Chiểu ngày xưa "mù đui mà giữ đạo nhà", tẩy chay đồ Phú Lang Sa, kiên quyết không dùng xà bông, để tóc, ăn mặc như Tây...

Vấn đề không nằm ở chỗ dân mình xài đồ Lọa, cái chính là những kẻ đã đưa hàng ... Lọa về cho dân mình!

Việt Nam mình có dám làm như Úc không? Trong các sản phẩm được sản xuất tại Úc đều có dòng chữ Proudly Made in Australia (tạm dịch: Tự hào sản xuất tại Úc) hoặc đại loại như vậy, người dân mua hàng có dòng chữ đó như là 1 biểu hiện của sự ái quốc, dù rằng có nhiều người ham rẻ mà mua hàng ..Lọa!

Vừa rồi có chiến dịch vận động dùng hàng Việt, đó mới là 1 mặt của vấn đề, vấn đề còn lại nằm ở chất lượng sản phẩm, giá cả hợp lý, an toàn, và quan trọng hơn là lòng ái quốc khi dùng hàng Việt. Dĩ nhiên, các yếu tố đó phải đồng bộ và hợp lý.
BÌNH ĐỊNH - LÀM LẠI TỪ HẠNG NHẤT!
Hình đại diện của thành viên
bundooroo
Giám sát
 
Bài viết: 5877
Ngày tham gia: 13-04-2008, 17:06
Đã cảm ơn: 300 lần
Được cảm ơn: 150 lần
Blog: Xem blog (27)
CĐV của: Binh Dinh, MU, Barca, Inter!

Re: Nguyễn Ngọc Tư bức xúc !

Gửi bàibởi only4u » 18-08-2009, 12:01

Bữa trước đi học ông thầy nói: bên Malaysia mỗi khi có một công ty của họ tung ra sản phẩm mới thì ông GĐ lên TV quảng cáo rằng đây là sản phẩm của công ty ổng làm ra, ổng là người đầu tiên sử dụng và kêu gọi người dân ủng hộ sản phẩm nội địa là yêu nước, là giúp nền kinh tế đất nước phát triển... Không biết các đồng chí giám đốc người Việt mình có sử dụng sản phẩm của họ không, hay sản xuất ra bán cho dân còn mình mua hàng ngoại xài :mrgreen:
Football's not just a game, it's a way of life

0908.346.344
Reddevil123vn@yahoo.com

only4u
Đội phó
Đội phó
 
Bài viết: 1094
Ngày tham gia: 15-04-2004, 13:46
Đã cảm ơn: 87 lần
Được cảm ơn: 18 lần
Blog: Xem blog (0)
CĐV của: Bình Định, ManUtd

Re: "Vết chân dã tràng - Trịnh Công Sơn " , cấm lưu hành?

Gửi bàibởi thanhnha » 18-08-2009, 12:23

Thành công lớn nhất của tác giả Ban Mai, đó là công trình nghiên cứu của cô đã được nhiều người chú ý. Như vậy Ban Mai đã là tác giả có phúc phận lớn ở Việt Nam rồi. Tôi tin, cô và công trình của cô hơn hẳn hàng trăm, hàng ngàn (thậm chí hơn nữa) những công trình nghiên cứu na ná nhau, nhàm chán của nhiều thạc sĩ, tiến sĩ khác.
Anh Bun cho em hỏi chút xíu nhé: UBND tỉnh Bình Định có thẩm quyền cấm lưu hành sách ở địa phương hay không? Trong khi sách trước khi xuất bản đã phải trải qua rất nhiều khâu kiểm tra, xin giấy phép, biên tập, chỉnh sửa...
thanhnha
Đội hình 2
Đội hình 2
 
Bài viết: 311
Ngày tham gia: 07-08-2008, 18:14
Đã cảm ơn: 0 lần
Được cảm ơn: 20 lần
Blog: Xem blog (0)

Re: "Vết chân dã tràng - Trịnh Công Sơn " , cấm lưu hành?

Gửi bàibởi bundooroo » 18-08-2009, 12:50

thanhnha đã viết:Anh Bun cho em hỏi chút xíu nhé: UBND tỉnh Bình Định có thẩm quyền cấm lưu hành sách ở địa phương hay không? Trong khi sách trước khi xuất bản đã phải trải qua rất nhiều khâu kiểm tra, xin giấy phép, biên tập, chỉnh sửa...


Vụ này mình không có "gành" thanhnha ơi, hỏi bố cu Hưng đi!
BÌNH ĐỊNH - LÀM LẠI TỪ HẠNG NHẤT!
Hình đại diện của thành viên
bundooroo
Giám sát
 
Bài viết: 5877
Ngày tham gia: 13-04-2008, 17:06
Đã cảm ơn: 300 lần
Được cảm ơn: 150 lần
Blog: Xem blog (27)
CĐV của: Binh Dinh, MU, Barca, Inter!

Re: "Vết chân dã tràng - Trịnh Công Sơn " , cấm lưu hành?

Gửi bàibởi vinh hy » 18-08-2009, 21:08

"Tôi thấy đây là một hiện tượng không bình thường trong xã hội nhà nước pháp quyền chúng ta. Một khi ấn bản đã được nộp lưu chiểu và qua khâu “hậu kiểm” ở Cục Xuất bản thì nó được chính thức lưu hành toàn quốc và được pháp luật bảo trợ" - Ông Đoàn Tử Huyến.

Ông Lê Huy Hòa - Giám đốc NXB Lao động cho biết: "Về cuốn sách này, sau khi phát hành, Cục Xuất bản đã gửi thông báo cho phát hành bình thường sau hậu kiểm, do vậy tỉnh Bình Định không có quyền thu hồi. Chỉ có điều, Cục Xuất bản có nhắc nhở là cách viết của tác giả trong cuốn sách đôi chỗ hơi khó hiểu, tái bản lần sau cần biên tập kỹ hơn!"

http://www.vietnamnet.vn/vanhoa/2009/08/864098/
Tất bật hơn thua rồi cũng bỏ-Ung dung tự tại thế mà vui.

Sân sau
Hình đại diện của thành viên
vinh hy
Đội phó
Đội phó
 
Bài viết: 2858
Ngày tham gia: 18-01-2009, 18:07
Đến từ: Tuy Phước ; Tp HCM
Đã cảm ơn: 185 lần
Được cảm ơn: 495 lần
Blog: Xem blog (0)
CĐV của: Binh Định;Arsernal;Pháp

cụ Hồ đã từng ở Bình Định

Gửi bàibởi vinh hy » 18-08-2009, 21:14

Những cây viết với trí tưởng tượng thiệt dồi dào, khi ông bác H. chỉ có 1 năm sống tại Bình Định lúc 19 tuổi, vậy mà có tới 60 tham luận trong hội thảo: Nguyễn Tất Thành với Bình Định.
http://www.tienphong.vn/Tianyon/Index.a ... hannelID=7
Tất bật hơn thua rồi cũng bỏ-Ung dung tự tại thế mà vui.

Sân sau
Hình đại diện của thành viên
vinh hy
Đội phó
Đội phó
 
Bài viết: 2858
Ngày tham gia: 18-01-2009, 18:07
Đến từ: Tuy Phước ; Tp HCM
Đã cảm ơn: 185 lần
Được cảm ơn: 495 lần
Blog: Xem blog (0)
CĐV của: Binh Định;Arsernal;Pháp

Re: "Vết chân dã tràng - Trịnh Công Sơn " , cấm lưu hành?

Gửi bàibởi Mustang » 18-08-2009, 21:58

UBND tỉnh Bình Định làm một việc thể hiện cả 1 tập thể ăn lương nhà nước mà dốt đặc về pháp luật.
Thật xấu hổ cho các vị này.
Mustang
Thành viên
 
Bài viết: 82
Ngày tham gia: 16-08-2009, 21:08
Đã cảm ơn: 3 lần
Được cảm ơn: 17 lần
Blog: Xem blog (0)

Re: "Vết chân dã tràng - Trịnh Công Sơn " , cấm lưu hành?

Gửi bàibởi bundooroo » 19-08-2009, 00:05

Mustang đã viết:UBND tỉnh Bình Định làm một việc thể hiện cả 1 tập thể ăn lương nhà nước mà dốt đặc về pháp luật.
Thật xấu hổ cho các vị này.


Thực tế là xưa nay Bình Định làm ăn có theo luật lệ quái đâu, làm việc theo cảm tính, dùng "lệ" hơn "luật". Vụ lùm xùm với BOSS hồi trước là 1 ví dụ.
BÌNH ĐỊNH - LÀM LẠI TỪ HẠNG NHẤT!
Hình đại diện của thành viên
bundooroo
Giám sát
 
Bài viết: 5877
Ngày tham gia: 13-04-2008, 17:06
Đã cảm ơn: 300 lần
Được cảm ơn: 150 lần
Blog: Xem blog (27)
CĐV của: Binh Dinh, MU, Barca, Inter!

Re: cụ Hồ đã từng ở Bình Định

Gửi bàibởi bundooroo » 19-08-2009, 00:08

vinh hy đã viết:Những cây viết với trí tưởng tượng thiệt dồi dào, khi ông bác H. chỉ có 1 năm sống tại Bình Định lúc 19 tuổi, vậy mà có tới 60 tham luận trong hội thảo: Nguyễn Tất Thành với Bình Định.
http://www.tienphong.vn/Tianyon/Index.a ... hannelID=7


Hội thảo mà, càng nhiều bài tham luận càng tốt. Chỉ khổ thân các vị ngồi nghe thâu, hết bài này đến bài khác cùng 1 tông, lại ngáp ngắn ngáp dài chờ lãnh phong bì.

Hội thảo kiểu này còn dài dài, vì Bác Hồ đã sống và làm việc ở rất nhiều địa phương trên cả nước. Tha hồ viết, nghe tham luận!
BÌNH ĐỊNH - LÀM LẠI TỪ HẠNG NHẤT!
Hình đại diện của thành viên
bundooroo
Giám sát
 
Bài viết: 5877
Ngày tham gia: 13-04-2008, 17:06
Đã cảm ơn: 300 lần
Được cảm ơn: 150 lần
Blog: Xem blog (27)
CĐV của: Binh Dinh, MU, Barca, Inter!

Re: "Vết chân dã tràng - Trịnh Công Sơn " , cấm lưu hành?

Gửi bàibởi HSBC » 19-08-2009, 06:54

Trịnh Công Sơn - vết chân dã tràng: cần đúng luật!
Cập nhật lúc 18:09, Thứ Ba, 18/08/2009 (GMT+7)
, - "Tôi thấy đây là một hiện tượng không bình thường trong xã hội nhà nước pháp quyền chúng ta. Một khi ấn bản đã được nộp lưu chiểu và qua khâu “hậu kiểm” ở Cục Xuất bản thì nó được chính thức lưu hành toàn quốc và được pháp luật bảo trợ" - Ông Đoàn Tử Huyến.

Mới đây, UBND tỉnh Bình Định đã ban hành Quyết định đình chỉ việc phát hành công trình Trịnh Công Sơn - vết chân dã tràng của tác giả Ban Mai, được NXB Lao động và Trung tâm Văn hóa Ngôn ngữ Đông Tây phối hợp ấn hành.

Lý do mà UBND tỉnh Bình Định đưa ra là tác phẩm này vi phạm Luật Xuất bản, một phần nội dung cuốn sách xuyên tạc sự thật lịch sử chiến tranh VN, xúc phạm những trí thức, nhạc sĩ khác…




Dịch giả Đoàn Tử Huyến. Nguồn: VnExpress
Dịch giả Đoàn Tử Huyến, người trực tiếp biên tập cuốn sách này, đồng thời là Chủ tịch Trung tâm Văn hoá Ngôn ngữ Đông Tây, đơn vị liên kết xuất bản, cho biết:

- Cuốn sách Trịnh Công Sơn - vết chân dã tràng xuất bản từ tháng 8/2008, được phép phát hành đến nay đã tròn một năm. Trong thời gian qua, trong chừng mực tôi được biết, chỉ có ông Nguyễn Hoàn lên tiếng phê phán công trình này.

Rồi cách đây ít lâu, có người ở NXB Lao động nói với tôi rằng, nghe nói Hội Liên hiệp Văn học Nghệ thuật Bình Định có gửi công văn yêu cầu thu hồi cuốn sách này. Tôi gọi điện trực tiếp hỏi ông Chủ tịch Hội, ông ta trả lời là không có việc đó. Giờ đây, lại thấy báo chí đăng tin quyết định của UBND tỉnh Bình Định về việc cấm lưu hành cuốn sách này “trên địa bàn tỉnh vì có nội dung vi phạm Luật Xuất bản” (Báo Bình Định).

Tôi thấy đây là một hiện tượng không bình thường trong xã hội nhà nước pháp quyền chúng ta. Một khi ấn bản đã được nộp lưu chiểu và qua khâu “hậu kiểm” ở Cục Xuất bản thì nó được chính thức lưu hành toàn quốc và được pháp luật bảo trợ.


Ông Lê Huy Hòa - Giám đốc NXB Lao động cho biết: "Về cuốn sách này, sau khi phát hành, Cục Xuất bản đã gửi thông báo cho phát hành bình thường sau hậu kiểm, do vậy tỉnh Bình Định không có quyền thu hồi. Chỉ có điều, Cục Xuất bản có nhắc nhở là cách viết của tác giả trong cuốn sách đôi chỗ hơi khó hiểu, tái bản lần sau cần biên tập kỹ hơn!"
Trong trường hợp phát hiện “có nội dung vi phạm Luật Xuất bản”, thì chỉ duy nhất Cục Xuất bản là cơ quan cấp phép cho các hoạt động xuất bản mới có quyền ra quyết định (tạm đình chỉ, đình chỉ phát hành, thu hồi, tịch thu, cấm lưu hành, tiêu huỷ xuất bản phẩm vi phạm - mà cũng phải theo đúng trình tự thủ tục hành chính do luật pháp qui định).

Ngoài ra, các cơ quan cấp trên trực tiếp của Cục Xuất bản hoặc Toà án mới có quyền ra lệnh cho Cục Xuất bản xử lí việc đó. Các địa phương không có quyền đình chỉ việc phát hành những ấn phẩm không thuộc quyền mình quản lí, đã được phép lưu hành trong cả nước, mà chỉ có trách nhiệm phát hiện các vi phạm, đề nghị các cơ quan có thẩm quyền xử lí.

- Nhưng như báo chí đưa tin, Hội đồng thẩm định tỉnh Bình Định cho rằng, tác phẩm Trịnh Công Sơn - vết chân dã tràng có nội dung thiếu khách quan; xuyên tạc sự thật lịch sử; xúc phạm nhiều trí thức, nhạc sĩ khác...

Là người biên tập cuốn Trịnh Công Sơn - vết chân dã tràng, tôi không tin chuyện này. Đây là một luận văn thạc sĩ của tác giả Ban Mai (tên thật là Nguyễn Thị Thanh Thuý, hiện làm việc tại ĐH Quy Nhơn). Luận văn của chị đã được bảo vệ trước cả một hội đồng chuyên ngành, gồm nhiều giáo sư, tiến sĩ có uy tín chuyên môn, vững vàng chính trị.







Trong quá trình xuất bản, cuốn sách này cũng được cân nhắc, biên tập, đọc duyệt kĩ lưỡng, nên khó có thể mang những “tội tày trời” như qui kết ở trên. Theo tôi, ở đây chỉ là quan điểm, cách nhìn khác nhau đối với một vấn đề - cụ thể là đối với nhạc phản chiến của Trịnh Công Sơn (chương IV của cuốn sách viết về Trịnh Công Sơn và chiến tranh VN - chỉ hơn 10 trang - nghiên cứu về ca từ nhạc phản chiến Trịnh Công Sơn). Đây là một vấn đề học thuật, mà khi trao đổi về học thuật thì phải dùng học thuật để nói chuyện chứ không nên qui chụp chính trị.

Tôi biết, trong bài báo của mình, ông Nguyễn Hoàn có ý buộc tội tác giả Ban Mai coi cuộc chiến tranh (mà Trịnh Công Sơn nói lời phản chiến) không phải cuộc chiến tranh chính nghĩa, chống xâm lược. Đây là ý kiến của cá nhân ông Hoàn, và tác giả Ban Mai đã viết bài trả lời về vấn đề này. Nhưng như tôi đã nói, đó là ý kiến riêng một mình ông, còn nếu đây quả là một hiện tượng đáng phê phán, thì chắc chắn phải có rất nhiều người hưởng ứng, dân ta đông lắm, hơn 80 triệu người cơ mà, cũng đầy tinh thần cảnh giác cả chứ.

- Trước quyết định cấm lưu hành cuốn sách của UBND tỉnh Bình Định, là người chịu trách nhiệm biên tập, ông sẽ làm gì?

Là biên tập viên, chịu trách nhiệm về nội dung cuốn sách trước nhà xuất bản và trước pháp luật, nếu các cơ quan có thẩm quyền theo đúng pháp luật kết luận cuốn sách sai đến đâu thì tôi xin chịu xử lí kỉ luật đến đấy. Mặt khác, tôi cũng có trách nhiệm bảo vệ nó khi nó bị xâm phạm. Như tôi đã nói, việc UBND tỉnh Bình Định ra quyết định cấm lưu hành cuốn sách, dù chỉ trên địa bàn tỉnh, là sai trái, xâm phạm đến quyền lợi của ấn phẩm, tác giả, nhà xuất bản Lao động và đơn vị liên kết.

Các địa phương không thể không thích là cấm, mà phải ứng xử đúng theo pháp luật quốc gia. Tôi nghĩ, dư luận và các cơ quan chức năng cần lên tiếng về hành vi này. Có thể, tôi sẽ đề nghị với nhà xuất bản Lao động xem xét, nếu cần thiết sẽ khiếu nại, khởi kiện đối với cơ quan ra lệnh cấm phát hành cuốn sách.

Lê Duy (thực hiện)

http://vietnamnet.vn/vanhoa/2009/08/864098/
HSBC
Năng khiếu
Năng khiếu
 
Bài viết: 183
Ngày tham gia: 09-12-2008, 08:36
Đã cảm ơn: 0 lần
Được cảm ơn: 25 lần
Blog: Xem blog (0)

Re: cụ Hồ đã từng ở Bình Định

Gửi bàibởi longevityqn » 19-08-2009, 08:50

vinh hy đã viết:Những cây viết với trí tưởng tượng thiệt dồi dào, khi ông bác H. chỉ có 1 năm sống tại Bình Định lúc 19 tuổi, vậy mà có tới 60 tham luận trong hội thảo: Nguyễn Tất Thành với Bình Định.
http://www.tienphong.vn/Tianyon/Index.a ... hannelID=7


Sao là tưởng tượng, đó là câu chuyện có thật! vì mọi câu hỏi đều tập trung vào đấu ấn: Điều gì đã làm nên 1 tư tưởng, ý chi chân lý tuyệt vời của Bác khi ra đi tìm đường cứu nước? trong những câu hỏi ấy ngườ ta nhân thấy Bác rất ảnh hưởng tư tưởng văn hóa và cách mạng của Đào Tấn, danh nhân Bình Định và được coi bạn của cha Bác Hồ lúc bấy giờ. Và đó là câu hỏi rất lớn đến nay đặt ra cho những nhà sử học Bình Định.
Chỉ có trời mới biết tại sao tui yêu đội Bình Định
Hình đại diện của thành viên
longevityqn
Đội hình 1
Đội hình 1
 
Bài viết: 796
Ngày tham gia: 05-10-2005, 13:51
Đến từ: Nguoi Nha nuoc
Đã cảm ơn: 18 lần
Được cảm ơn: 41 lần
Blog: Xem blog (1)
CĐV của: Binhdinh, Chelsea, Real Madrid
  • Tài khoản Yahoo

Re: "Vết chân dã tràng - Trịnh Công Sơn " , cấm lưu hành?

Gửi bàibởi thanhnha » 19-08-2009, 11:22

Một lần nữa xin chúc mừng tác giả Ban Mai và cuốn sách của chị! Ngay từ khi hỏi anh Bun về thẩm quyền của UBND tỉnh Bình Định là tui biết thế nào các báo cũng sẽ nhảy vào mần tiếp cái vụ hay ho này mà. Chỉ tiếc là tờ báo tui mong muốn làm tới nơi tới chốn thì... án binh bất động. (Sầu thiệt).
Mặc dù rất yêu quí quê hương nhưng những kẻ ngu dốt ban hành cái quyết định đó thì không thể thương được. Đúng là làm văn nghệ kiểu... tỉnh lẻ!
thanhnha
Đội hình 2
Đội hình 2
 
Bài viết: 311
Ngày tham gia: 07-08-2008, 18:14
Đã cảm ơn: 0 lần
Được cảm ơn: 20 lần
Blog: Xem blog (0)

Trang vừa xemTrang kế tiếp

Quay về Văn hóa- Nghệ thuật- Giải trí

Ai đang online?

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào đang online và 4 khách