Nhắm mắt nhìn sơn nữ… tắm!
Khi người phụ nữ ngồi bên hồ nước cởi hết mảnh vải cuối cùng tính từ rún lên, mình vẫn chưa tin vào mắt. Những cô gái hoang sơ, những cô gái ngực trần rởn đùa bên bờ suối tưởng là chuyện của cái bản làng hun tút giữa rừng sâu của tận mấy chục năm trước. Nhưng giờ đây, nó hiển hiện trước những con mắt tròn xoe của mình.
Sơn nữ mình trần tắm bên hồ nước… xi măng này chừng đã lớn tuổi. Mình cố tình chờ mấy thiếu nữ tuổi xăm xắp đôi mươi. Xấu hổ làm sao!
Và rừng núi đã không để mình chờ quá lâu, một thiếu nữ chầm chậm tiến đến, chẳng thèm nhìn thấy mình cũng tắm ở đó. Mình chẳng hé một lời, đứng im nhìn thiếu nữ. Sơn nữ trẻ tuổi này không… cởi mảnh vải nào. Quần áo đẫm nước áp sát vào làn da. Đôi tay sơn nữ hồn nhiên vuốt ve khắp cơ thể, tưởng như là khách qua đường “nhắm mắt” hổng có nhìn.
Bóng chiều thêm dày đặc, nhiều sơn nữ và trẻ em đứng trên cái nhà sàn bên cạnh như muốn đợi chờ màn đêm! Tôi lấy khăn lau mình và quay về.
Mình có một đề xuất với người bạn đi cùng, chúng ta hãy ủng hộ xây một nhà tắm bên cái hồ nước này. Mình sẽ kêu gọi thêm các bạn blogger khác nữa, mấy ảnh cũng sẽ phái cái chuyện này! Vật liệu là loại kính nhìn từ trong ra quài hổng có thấy, nhìn từ quài vào trong thì thấy tấn tần tật. Để các sơn nữ có thể hồn nhiên khỏa mình, cái hình ảnh đẹp nhất của người thiếu nữ, cái hình ảnh đẹp nhất của các bản làng không bị mất đi!
Nhắm mắt lại, mình vẫn nhủ lòng là bên dòng suối ven rừng, chứ hổng phải bên cái hồ nước xi măng vẫn còn ấy những sơn nữ ngực trần đùa nghịch bên ánh nắng chiều hồn nhiên? Và phải chăng cái chuyện mình ngắm nhìn tạo vật của Yàng là chẳng khiết tinh?
* Canh Liên, tháng 07/2010
Ảnh chụp ở festival Tây Sơn - Bình Định.