Mấy hôm nay Bình Định trời mưa. Hôm qua trời mưa từ Quy Nhơn đến Phù Cát luôn. Mưa không to nhưng cứ rả rích và kéo dài. ‘’Vì đường xa ướt mưa’’ nên áo Lộc phải thấm ướt, hơi lạnh, nếu mà thân hình không mập và kém rèn luyện chắc là phải ghé vào đâu làm cốc tửu mới lấy lại lửa được.
…5 h sáng bật dậy đi! Chàng thanh niên cao tuổi! dậy mà chạy đua với thời gian để có sức kiếm vài con mắm Bạc Má cho con ăn qua cái ngày thứ hai ‘’mừng đại lễ thăng long’’! Chà chà mấy sếp ở ngoãi mấy ngày nay mừng vua dời ngai về chỗ mới chắc nhậu nhiều lắm nhỉ! Khách sạn 5 sao, sơn hào hải vị, các vị đừng nhìn về các vùng quê tui như Canh Liên, Hoài Sơn, Ân Nghĩa, Ân Tường mà làm mất ngon miệng đấy nhé! Những vùng đó bà con tụi tui còn nghèo lắm! Đừng nói đâu xa, cái xóm tiêu gần nhà tui-chỉ cách có 10 phút đạp xế điếc-nhưng bà con dân biển đã mượn gạo rầu! vì sao vây? Vì ngày xưa bám biển nên không có học hành nghề nghiệp chi mô! Bây giờ nhảy lên gần núi mà ở, nhiều nhà đói khổ là cái chắc vì trên núi đâu có cá biển!

http://up.anhso.net
‘’Đường đi không khó, không khó vì ngăn sông cách núi mà khó vì lòng người ngại núi e sông’’
Đó là một câu nói hay của nhà trí thức Nguyễn bá Học, tình cờ sáng nay nghe lại trên đài voa. Có một cô, trước đây chạy loạn qua Huê Kỳ ở. Nhờ tính chịu khó mà nay là kỷ sư chế tạo tàu hải quân! Khà khà thì ra có nhiều đồng bào xa quê nhưng luôn nhớ về ông cha về cội nguồn. Mùa đông sắp đến rồi-mưa-lạnh-buồn vì những cơn lũ-dân nghèo thất nghiệp thiếu ăn! Có giận cho cái xã hội coi trọng hình thức, lãng phí xa hoa theo kiểu xhcn trá hình! Thôi đừng giận nữa, hãy lắng nghe ông nội của tui hay ngâm nè:
…‘’Có gì phải giận mùa đông?
Biết vui, trong cảnh mưa dầm vẫn vui!’’…( Thơ của cụ tam xuyên Lưu hữu Tùy).
Mùa đông, con có giận nó vẫn lù lù đến!
Nhưng nhà kia con không thấy lao động chân chính mà lại cơm ngon, mặc đẹp, 3,5 biệt thự, ô tô nhiều và xịn…Nhìn thấy họ, con vẫn không bao giờ giận…bỡi vì con đã bị điên lâu rồi!